Một đời Đế tử bị phế như vậy?
Tử Vi Đế tộc nhất định sẽ tức giận ngập trời, cho dù Bách Lý Xa cũng không phải Đế tử mạnh nhất trong tộc của bọn họ, trên hắn còn có thế hệ hoàng kim, hiện tại chiếm ưu thế cảnh giới còn bị người ta đánh bại, việc này làm Tử Vi Đế tộc trở thành trò cười, vĩnh viễn không thể xóa vết bẩn đi được.
Mấu chốt là, Tử Vi Đế tộc rất khó làm khó dễ Lăng Hàn.
Đánh một trận chiến công bằng trước mắt bao người, thậm chí còn bị trực tiếp trên tinh võng, hơn nữa, nghiêm khắc mà nói Bách Lý Xa còn chiếm ưu thế cảnh giới, như vậy còn bị đánh bại thì trách ai?
Nếu Tử Vi Đế tộc cầm việc này đi áp Lăng Hàn, bọn họ càng trở thành trò cười.
Mọi người đều cảm thán, xem ra Tử Vi Đế tộc phải ăn thiệt thòi, dù muốn tìm Lăng Hàn báo thù, cũng chỉ có thể dùng biện pháp công bình, nói thí dụ như, chờ Lăng Hàn rảo bước tiến lên Chân Ngã cảnh sẽ phái cao thủ tương ứng đi chém giết.
Đế tộc cao cao tại thượng, có thể muốn làm gì thì làm, nhưng đồng thời cũng bị rất nhiều trói buộc, phải thời thời khắc khắc giữ gìn tôn nghiêm Đế tộc.
Không có biện pháp, ai bảo bọn họ gặp được Lăng Hàn?
Đây là biến thái, mạnh đến mức không ai nói nổi.
Mọi người ai cũng nói thầm, cho dù là thế hệ hoàng kim ra tay, trong chiến đấu cùng giai, có ai là đối thủ của Lăng Hàn hay không?
Hiện tại, võ đạo nghênh đón thịnh thế, đây là thời đại ầm ầm dậy sóng, Chân Long uyên mở ra, quả thật chứng minh thiên địa đã chuẩn bị nghênh đón Đại Đế, mà Lăng Hàn thể hiện ra thực lực yêu nghiệt, có phải nói rõ hắn biến thành người cạnh tranh Đại Đế rất mạnh hay không?
Trong lòng mọi người đều suy nghĩ, thành Đế rất có sức hấp dẫn, cũng là mục tiêu phấn đấu cuối cùng của các thiên kiêu, hiện tại vừa mới cất bước đã có biến thái Lăng Hàn cản trước mặt, tâm lý của bọn họ cân đối hay sao?
Sát!
Đánh chết yêu nghiệt ở giai đoạn này, như vậy con đường thành Đế sẽ giảm bớt đối thủ cạnh tranh.
Đương nhiên, không có một gã Đế tộc nào ra tay, bởi vì vì bọn họ biết rõ, chính mình cũng không phải là đối thủ của Lăng Hàn, thậm chí lập tức đột phá Chân Ngã cảnh cũng không được, Lăng Hàn là trận đạo tông sư, có thể rút ra địa khí nghênh địch, hoàn toàn có thể xem hắn như cao thủ Chân Ngã cảnh.
Cho nên, hiện tại không thể xúc động.
Lăng Hàn nhìn mọi người, hắn cười nói:
Còn có người nào muốn khiêu chiến ta không?
Không người trả lời, Đế tộc thì như thế nào, trước mặt thực lực tuyệt đối cũng phải cúi đầu. Ta đi!
Lăng Hàn cười cười, nắm lên tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu, tâm niệm vừa động và dùng địa mạch thuấn di.
Lúc này, các Đế tộc thở ra một hơi, sắc mặt biến thành âm trầm. Đây là là người làm rối! Hắn đã vô địch trong cấp bậc Sinh Đan cảnh. Chúng ta phải mau chóng đột phá Chân Ngã cảnh, bằng không sẽ bị hắn trấn áp. Đi, tìm nơi an toàn đột phá.
Các Đế tộc liên tục rời đi, quần chúng vây xem thảo luận trên tinh võng, làm thành viên xem cuộc chiến tại hiện trường, đương nhiên bọn họ có quyền lên tiếng, hưởng thụ phong quang chỉ điểm giang sơn trên tinh võng.
...
Lăng Hàn lợi dụng địa mạch thoát ra, Cửu Sơn Tôn Giả cũng xuất hiện, hắn trực tiếp xé rách vết nứt không gian, sau đó mang theo Lăng Hàn trở về Cửu Dương tinh.
Hắn rất thỏa mãn với biểu hiện của Lăng Hàn, người đệ tử này quét ngang tất cả Đế tử, hoàn toàn phù hợp phong thái vô địch của Tổ Vương tương lai.
Ngược lại tiểu Thanh Long làm hắn thích thú, không nghĩ tới bên người Lăng Hàn còn ẩn chứa thiên tài như vậy. Con thằn lằn này có địa vị gì?
Sau khi trở lại Cửu Dương tinh, Cửu Sơn Tôn Giả hỏi Lăng Hàn.
Tiểu Thanh Long suýt phát điên, các ngươi có đủ hay khong, hắn là Chân Long! Chân Long! Con chó mới là thằn lằn. Uông, thằn lằn, có phải ngươi đang mắng thầm Cẩu gia hay không?
Đại Hắc Cẩu lập tức hỏi thăm. Làm sao ngươi biết?
Tiểu Thanh Long hỏi. Vẻ mặt của ngươi như bị táo bón, nhất định là đang mắng người, ngươi lại liếc nhìn Cẩu gia, khẳng định cũng mắng cả Cẩu gia vào.
Đại Hắc Cẩu nói ra.
Tiểu Thanh Long im lặng, quả nhiên Đại Hắc Cẩu còn tiện hơn cả hắn, cho nên năng lực phát hiện tiện nhân cũng mạnh đến đáng sợ. Hắn là sinh linh viễn cổ ta phát hiện trong di tích cổ, tự xưng là Long.
Lăng Hàn cười nói, hắn không nói ra chân tướng hoàn toàn, cũng không phải hắn không tin Cửu Sơn Tôn Giả, mà là chuyện này liên quan quá rộng, nói không chừng sẽ dẫn chân tướng cái chết của Lâm Lãng.
Chính bởi vì Lăng Hàn bây giờ có lòng trung thành với Cửu Dương Thánh Địa, cho nên hắn mới không muốn kéo Cửu Dương Thánh Địa vào trong ân oán với Đế tộc.
Trước kia chỉ là tiểu đả tiểu nháo, nhưng nếu tiết lộ ra bí mật hắn giết Đế tử, Thánh Nhân của Hỏa Vân Đế tộc có khả năng mang Đế binh tới. Con thằn lằn này không đơn giản.
Cửu Sơn Tôn Giả nghiêm túc nói: Bản tôn có thể cảm ứng được trong cơ thể nó ẩn chứa long uy, cực kỳ có khả năng là Long tộc bị diệt nhiều năm trước. Đúng vậy, đại gia chính là con ruột của Chân Long!
Tiểu Thanh Long lên tiếng.
Ba, nó vừa nói đã bị tát, nó tức giận giơ chân lên, lúc ngẩng đầu phát hiện ánh mắt cảnh cáo của Lăng Hàn thì xìu xuống.
Nó đánh không lại Lăng Hàn.
Cửu Sơn Tôn Giả gật đầu, hắn cũng không ngại Lăng Hàn có chút bí mật, ai mà không có bí mật chứ? Hảo hảo tu luyện, tranh thủ sớm ngày bước vào Chân Ngã cảnh.
Hắn cười nói, cũng tràn ngập kỳ vọng với Lăng Hàn.
Chỉ có bước vào Chân Ngã cảnh mới chính thức đi lên tiên lộ trên ý nghĩa, có thể chạm tới thiên địa đạo tắc. Không có đặt chân một bước này, khi đã nắm giữ thiên địa đạo tắc, võ giả có thể phát huy ra chiến lực kinh khủng. Đi thôi.
Lăng Hàn quay người về chỗ ở, Đại Hắc Cẩu và tiểu Thanh Long tổ hợp song tiện không chịu ngồi yên, bọn chúng tranh thủ ra ngoài trang bức và hại người, mà Lăng Hàn khai lò luyện đan, hắn luyện Phí Nguyệt Đan.
Đan dược này có thể trị hết đa số chứng tẩu hỏa nhập ma, cao nhất là cấp bậc Tôn Giả, không thể tiếp tục tiến lên cao hơn, lên trên là phạm trù Thánh dược, Lăng Hàn hiện tại không có năng lực luyện chế.
Bởi vì chỉ có một phần tài liệu, hơn nữa trước kia Lăng Hàn chưa từng luyện chế qua, bởi vậy, hắn cũng luyện rất cẩn thận, hắn mô phỏng trước mấy lần, chờ có bảy thành nắm chắc mới luyện chế.
Nửa ngày sau, hắn tươi cười.
Thành!
Dưới áp lực, ngược lại dẫn tới ý chí chiến đấu của hắn bộc phát, tiềm lực cũng kích phát ra, hắn thành công trong lần đầu.
Không thể không nói, Lăng Hàn rất ti tiện, nhưng ti tiện lại khác biệt với Đại Hắc Cẩu, tiểu Thanh Long.
Hắn luyện ra ba viên, Lăng Hàn đặt đan dược vào trong bình, sau đó đi tìm Tống Lam. Ừ.
Hắn giao bình đan dược tới.
Tống Lam vươn tay cầm nhưng lại mờ mịt, đây là vật gì?
Lăng Hàn cười cười: Phí Nguyệt Đan, có lẽ có thể chữa khỏi cho tổ gia gia của ngươi.
Lúc này hai mắt Tống Lam tỏa sáng, nàng tràn ngập cảm kích, trong hưng phấn còn mang theo tình cảm không rõ.
Trước kia Lăng Hàn đã nói qua, chờ sau này hắn có năng lực luyện đan, hắn luyện chế đan dược giúp mình, từ đó có thể cứu chữa tổ gia gia, nàng không ngờ rằng, ngày hôm nay lại tới nhanh như vậy.
Nàng tự nhiên cảm kích, càng cảm động không thôi.