Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4633 - Đào Thải

Đào thải như thế nào?

Đương nhiên không phải đối chiến, bởi vì Sinh Đan cảnh có thiên phú xuất chúng cũng không thể mạnh hơn Chân Ngã cảnh, nếu như đối chiến thì quá không công bằng với bọn họ.

Thích Trường Thiên chắp tay sau lưng, nói:

Ta hiện tại sẽ truyền cho các ngươi tiên thuật cấp Tôn Giả, mười tám người đầu tiên lĩnh ngộ lưu lại, những người khác bị đào thải!

Hắn không cho mọi người thời gian giảm xốc, hắn bắt đầu diễn luyện. Đây là... Già Diệp Chỉ!

Hắn vừa diễn giải vưa nói chi tiết và cách điều động thiên địa đạo tắc, hắn diễn luyện nhưng không thể phác họa ra cái thần của tiên thuật, tiên thuật cấp độ này chỉ có thể dựa vào chính mình lĩnh ngộ.

Thích Trường Thiên chỉ diễn dịch một lần, sau đó cho bọn họ ngộ và tự học.

Hắn khoanh chân ngồi bên cạnh, hắn sẽ là trọng tài của tất cả mọi người ở đây.

Mọi người vừa rồi mở to mắt nắm bắt nhất cử nhất động của Thích Trường Thiên, cũng ghi nhớ cách giải thích của hắn, làm thế nào câu thông thiên địa đạo tắc mới là trọng điểm.

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn trường lặng ngắt như tờ.

Ba người Lăng Hàn cũng bắt đầu tu luyện, nếu bọn họ bị loại ở cửa đầu tiên thì đúng là buồn cười.

Già Diệp Chỉ, bảo thuật cấp Tôn Giả, dù đặt ở trong Thánh Địa cũng là tuyệt học, ở nơi này nó lại dùng để kiểm tra, cho dù bị loại bỏ thì ít nhất cũng học được bảo thuật cấp Tôn Giả, cũng sẽ kiếm lớn.

Đương nhiên, ba người Lăng Hàn không thèm để ý, trong tay bọn họ nắm giữ hơn mười Thánh thuật, một môn bảo thuật cấp Tôn Giả lọt nổi vào mắt bọn họ

Chỉ qua một ngày, Lăng Hàn cũng đã hiểu thông ảo diệu của Già Diệp Chỉ, hắn không lập tức đứng lên, hắn chỉ chờ đợi.

Qua nửa ngày sau, tiểu Thanh Long đứng dậy. Gia học được rồi!

Hắn nói ra, thân thể nhảy tới trước mặt Thích Trường Thiên và diễn luyện.

Thiên địa đạo tắc bị dẫn động và quấn quanh trên người hắn, một ngón tay điểm ra hóa thành chùm quang, chùm sáng đánh vào trên tường và tỏa sáng giống như vĩnh hằng.

Thích Trường Thiên tươi cười: Không tệ không tệ, ngươi vượt qua kiểm tra.

Tiểu Thanh Long nhìn sang Lăng Hàn, ý là, thế nào, không sánh bằng Long gia sao.

Lăng Hàn chỉ cười cười, hắn mới không nhàm chán như thế.

Lại qua cả buổi, Đại Hắc Cẩu cũng thành công tu thành Già Diệp Chỉ, đứng hàng thứ hai.

Sau đó, một ngày sau cũng có nhiều người khác thành công.

Lăng Hàn đợi đến lúc người thứ mười lăm mới diễn luyện và vượt qua kiểm tra.

Tổng cộng năm ngày, mười tám tên hạt giống đã xuất hiện, những người khác bị đào thải. Kế tiếp sẽ là chiến đấu đào thải.

Thích Trường Thiên nói ra. Quy tắc giống nhau, ta dạy các ngươi một bộ tiên thuật, các ngươi tự hành tìm hiểu, mười lăm người đứng đầu sẽ vượt qua, ba người đào thải. Người bị đào thải có thể lựa chọn ở lại Phật tộc, cho dù không thể thành Phật tử cũng có thể làm hộ pháp Kim Cương.

Không cho mọi người thời gian suy nghĩ, Thích Trường Thiên lại diễn dịch một bộ tiên thuật mới tên là Thiên La cước.

Đây cũng là bảo thuật cấp Tôn Giả nhưng còn khó hơn Già Diệp Chỉ vài phần.

Đối với Lăng Hàn mà nói đây không phải việc khó, hắn chỉ dùng thời gian một ngày là có thể nắm giữ

Cũng giống lúc trước, hắn không có lập tức đứng lên, mà là lựa chọn ít xuất hiện.

Kết quả, tiểu Thanh Long lại dẫn đầu vượt qua kiểm tra, sau đó là Đại Hắc Cẩu, Lăng Hàn chờ tới người thứ mười hai mới xuất hiện.

Thích Trường Thiên liếc mắt nhìn hắn, bởi vì Lăng Hàn ở cửa thứ nhất trôi qua cũng không thoải mái, cửa thứ hai hắn sẽ xếp hạng cuối cùng, thậm chí bị loại bỏ cũng bình thường, ênhưng Lăng Hàn lại xếp hạng thứ mười hai, đây là việc làm hắn cảm thấy ngoài ý muốn.

Bảy ngày sau đó, đào thải chấm dứt.

Đào thải vòng thứ ba cũng giống như vậy, bảo thuật đổi thành Thiên Hoa Quyền, trước top ba không thay đổi, là tiểu Thanh Long thứ nhất, Đại Hắc Cẩu thứ hai, người đứng thứ ba tên là Giao Toàn Nghĩa, hắn là đạo tử Thánh Địa cho nên thiên phú rất cao.

Bởi vì mỗi lần đều đứng thứ ba, sắc mặt Giao Toàn Nghĩa không dễ nhìn, hắn đường đường đạo tử Thánh Địa nhưng lại không bằng hai gia hỏa không có danh tiếng, hai người này nhìn có phần không đáng tin cậy, nhất là tiểu hài tử, vẻ mặt rất hèn mọn bỉ ổi.

Bị hai người này áp chế, Giao Toàn Nghĩa cảm thấy không cam lòng.

Lăng Hàn lần này xếp hạng thứ chín, việc này càng làm cho Thích Trường Thiên giật mình, kiểm tra càng ngày càng khó, tại sao thứ tự của hắn càng ngày càng cao?

Trang bức!

Thích Trường Thiên lập tức đưa ra một kết luận, ánh mắt của hắn nhìn Lăng Hàn mang theo vài phần kỳ lạ.

Nếu Lăng Hàn biết rõ, hắn nhất định sẽ phi thường phiền muộn, bản thân mình chỉ muốn ít xuất hiện mà thôi.

Khảo nghiệm sau đó, mười tám người đã biến thành chín người. Kế tiếp là học phật pháp.

Thích Trường Thiên dẫn bọn họ đi vào thần miếu khác, nơi này có rất nhiều tăng lữ đang ngâm xướng và phát ra âm thanh mênh mông cuồn cuộn, tâm linh mọi người trống rỗng như gặp Phật tổ.

Lăng Hàn phát hiện, thiện xướng này cực kỳ có vận luật, không bàn mà hợp ý thiên đạo.

Trong lòng của hắn hiểu ra, đây là công pháp Lục Tự Minh Vương Chú nhưng hiệu quả kém hơn nữa, hơn nữa cũng không thể trừ tà minh tâm, ngược lại có thể mê hoặc lòng người, càng làm người ta kính ngưỡng vô hạn với Phật tổ.

Nếu như chỉ một người thiện xướng, thiên tài có thể dùng ý chí cường đại chống cự, nhưng ít ra có mấy trăm tăng lữ cùng thiện xướng, ảnh hưởng sẽ to lớn lắm.

Hắn vội vàng dùng thần thức truyền âm với tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu, bảo hai “người” không được chủ quan, bọn họ tới để lừa gạt tài nguyên tu luyện chứ không phải đầu nhập vào Phật tộc.

Trong đại điện, một vị cao tăng tới giảng phật pháp cho bọn họ.

Đây là một La Hán.

Trong Phật tộc, Thánh Nhân xưng là Phật Đà, Tôn Giả xưng Bồ Tát, mà cường giả cấp Giáo Chủ xưng là La Hán, bởi vậy đây là đại năng Tiểu Thừa Cảnh.

Miệng hắn như nở hoa, thao thao bất tuyệt, nói có sách, mách có chứng, làm cho người ta tin phục.

Nội tâm Lăng Hàn cảnh giác, hắn mẫn cảm phát hiện, kỳ thật đây là biện pháp tẩy não quán thâu lý niệm Phật tộc.

Không giống với Chiến Thần cung, bọn chúng dùng giết chóc làm người ta sa đọa, Phật tộc làm cao minh hơn nhiều, bọn họ đều là cao thủ tu linh hồn, cũng am hiểu linh hồn ảnh hưởng nhất.

Mấy ngày sau, mọi người đã biến hóa, tràn ngập thành kính với Phật tổ, đó là sùng bái từ nội tâm.

Lăng Hàn âm thầm sợ hãi thán phục, nhưng hắn không quan tâm, âm thầm dùng Lục Tự Minh Vương Chú nhắc tỉnh mình và tiểu Thanh Long, Đại Hắc Cẩu.

Minh tâm kiến tính, có thể xua tán tất cả cảm xúc mặt trái.

Nói ra thật châm chọc, Lục Tự Minh Vương Chú vốn là Đế thuật của Phật tộc, bây giờ lại bị Lăng Hàn dùng để chống đỡ phật pháp.

Bảy ngày sau, La Hán chấm dứt giảng kinh, hắn đứng lên rời đi.

Thích Trường Thiên xuất hiện, thản nhiên nói: Đi theo ta, đào thải tiếp tục.

Bắt đầu từ lúc này, mỗi lần cũng chỉ đào thải một người, nhưng khảo nghiệm cũng không hề giới hạn trong tiên thuật, mà là còn kiểm tra chiến lực, dù sao Phật tử không có khả năng ở nhà mãi mãi.

Hai tháng sau, chín người biến thành bốn người, trừ ba người Lăng Hàn ra, tất cả người khác đều bị loại trừ. Tiểu Hàn tử, xảy ra tình huống, Tam Thập Tam Thiên Phật thổ có người tới!

Bình Luận (0)
Comment