Chúng ta nghênh ngang đi vào?
Đại Hắc Cẩu hỏi. Vậy thì thế nào, ai dám ngăn chúng ta, thấy ma giết ma, thấy thần giết thần!
Tiểu Thanh Long đằng đằng sát khí nói.
Ba, Lăng Hàn tát nó một cái: Ít nói hươu nói vượn.
Bí mật bọn họ có thể dịch dung đã bại lộ, nếu vẫn là tổ ba người đi vào sẽ bại lộ. Lão Hắc, cởi đồ lót ra!
Lăng Hàn nói với Đại Hắc Cẩu trước tiên.
Đại Hắc Cẩu dọa đến hai chân khẽ run rẩy: Tiểu Hàn tử, đã nhiều năm như vậy, cuối cùng ngươi muốn xuống tay với Cẩu gia sao?
Sắc mặt Lăng Hàn biến thành màu đen: Móa, ngươi mặc đồ lót sáng như thế, cho dù người không biết ngươi cũng nhận ra dáng vẻ bỉ ổi hèn mọn của ngươi. Cẩu gia bỉ ổi chỗ nào.
Đại Hắc Cẩu lẩm bẩm, nó huyễn hóa thành hình người, nó cởi quần lót ra, lại không tình nguyện nói: Cẩu gia trời sinh tính hào phóng không bị trói buộc, rất thích tự do. Người ta gọi đó là bỉ ổi!
Lăng Hàn cùng và Thanh Long đồng thời nói ra.
Đại Hắc Cẩu lập tức nghẹn lời, các ngươi cũng quá ăn ý. Còn ngươi, không cần biến thành tiểu hài tử.
Lăng Hàn quay đầu nói với Tiểu Thanh Long: Đứa bé năm sáu tuổi có tu vi đạt đến Chân Ngã cảnh, cho dù thế hệ hoàng kim cũng không trâu bò như ngươi. Không được nha, Long gia chính là hậu duệ Chân Long!
Tiểu Thanh Long ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ mặt cao ngạo kều.
Ba, nó lại bị tát. Nếu ngươi muốn bị Đế tộc bắt được, như vậy ngươi cứ tiếp tục như trước.
Lăng Hàn nói ra một câu.
Tiểu Thanh Long bất đắc dĩ, đành phải biến thân thể lớn hơn, biến thành một thanh niên hai mươi tuổi nhưng gương mặt đầy ngây thơ. Trang bức!
Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu đồng thời nói ra, con thằn lằn này thích biến thành hài tử, không phải nói rõ hắn còn “trẻ tuổi” hay sao?
Trẻ tuổi như thế lại có tu vi cao như vậy, tự nhiên sẽ làm cho người ta chấn kinh, cho nên đây là tiểu nhân trang bức. Lần này tốt hơn nhiều.
Lăng Hàn gật đầu, hai người này cuối cùng không chói mắt như trước, bằng không đám người nhìn vào sẽ phát hiện. Đi đi đi.
Đại Hắc Cẩu và Tiểu Thanh Long đều hưng phấn nói ra, bọn họ muốn đi Thiên Không đảo đánh Đế tử. Chậm.
Lăng Hàn nói. Lại làm sao?
Đại Hắc Cẩu hỏi.
Lăng Hàn thở dài: Vừa rồi chỉ uốn nắn chút sơ hở của các ngươi, nhưng ba người chúng ta là mục tiêu quá lớn. Vậy chúng ta chia ra hành động?
Tiểu Thanh Long nói.
Lăng Hàn cười một tiếng: Có thể, nhưng mà còn có một biện pháp, khi đó mục tiêu của chúng ta càng nhỏ hơn. Biện pháp gì?
Tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu đồng thời hỏi. Trà trộn vào trong đội ngũ khác.
Lăng Hàn nói. Thôi.
Tiểu Thanh Long cùng Đại Hắc Cẩu phất phất tay, còn tưởng rằng là chủ ý tốt gì.
Nhưng bọn họ làm như vậy rất hiện thực. Đi.
Bọn họ đi tiếp, cũng tìm kiếm đội ngũ gia nhập.
Việc này cũng không khó, bởi vì có chút gia tộc mặc dù cường đại nhưng không đại biểu cao thủ Chân Ngã cường đại, cho nên bọn họ cần nhờ người ngoài.
Đi không bao xa, ba người đã nghe có kêu gào tuyển người.
Bọn họ đi lên xem xét, tuyển người là Đường gia, là thế lực cấp Tôn Giả, nhưng thế hệ này chỉ có một nữ tử nổi danh, nàng tên là Đường Dung, cũng có chút danh tiếng, bởi vì nàng là vưu vật bài danh chín mươi mốt trên Tuyệt Sắc bảng.
Đừng tưởng rằng chín mươi mốt là thấp, tinh không lớn bao nhiêu, người có thể tiến vào tốp một trăm đều là mỹ nhân tuyệt sắc hiếm có.
Bởi vậy, bên người Đường Dung có không ít người theo đuổi, cũng không thiếu hộ hoa sứ giả, nhưng bởi vì cảnh giới cho nên có ít người không thể tiến vào Thiên Không đảo, lực bất tòng tâm.
Đường gia trả thù lao cao, nếu có được Tiến Hóa quả, mỗi người sẽ được bant hưởng một môn bảo thuật cấp Tôn Giả, cho dù không chiếm được Tiến Hóa quả cũng sẽ có ba vạn Đạo thạch làm thù lao.
Ba người Lăng Hàn không đặt thù lao vào trong mắt, nhưng đối với tuyệt đại bộ phận Chân Ngã cảnh lại là dụ hoặc không kháng cự được. Tuyển nơi này.
Lăng Hàn nói, hắn ngụy trang thân phận của bản thân. A, ngươi muốn dính vào Đường Dung, hơn nữa người ta còn là mỹ nữ Tuyệt Sắc bảng, có phải cố ý hay không?
Đại Hắc Cẩu hoài nghi. Nhất định là cố ý!
Tiểu Thanh Long mười phần khẳng định. Đi!
Lăng Hàn không đáp.
Bọn họ tiến lên chấp nhận, cũng cần đăng ký thân phận một chút. Dung muội muội, có ta ở đây, căn bản không cần những cặn bã yếu ớt này!
Thời điểm đám người Lăng Hàn đăng ký, đột nhiên có giọng nam nhân vang lên, chẳng những cho bọn họ nghe được, mọi người còn nghe thấy rất rõ ràng.
Mọi người đồng loạt nhìn sang, đó là thanh niên mặc cẩm y, phong thần tuấn lãng, đôi mắt hắn sáng ngời, trên mặt hắn mang theo cao ngạo, nhìn thấy mọi người đều nhìn sang hắn, hắn không những không sợ hãi, ngược lại hắn còn cười đểu. Thế nào, nói các ngươi là cặn bã, các ngươi còn không phục sao?
Hắn bắt đầu trào phúng mọi người. Dịch Thiên Phong, ngươi tới giúp đỡ hay phá hoại?
Nữ tử áo đỏ đứng bên cạnh hắn lên tiếng, nàng đẹp như quả đào chín mọng, nhất là đôi mắt như hoa đào, người nào được nàng nhìn cũng có cảm giác trái tim tan chảy.
Nữ tử này mặc váy đỏ rộng thùng thình nhưng quần áo không thể che dậy đường cong mỹ diệu của nàng, gió nhẹ thổi tới, váy dài dán sát người, cũng vẽ ra dáng người ma quỷ của nàng.
Nàng chính là Đường Dung, vưu vật trên Tuyệt Sắc bảng.
Mọi người nhìn sáng, tâm thần bọn họ rung động, tức giận vừa rồi cũng biến mất.
Dịch Thiên Phong cười một tiếng, nói: Dung muội muội, ta cũng không có nói quá lời, những người này chỉ gia tăng thanh thế mà thôi, nếu thật đánh nhau, bọn họ gộp lại cũng không bằng ta. Thật cuồng!
Có người không nhịn được. Kịch bản quen thuộc.
Lăng Hàn nói thầm, hắn gặp việc này quá nhiều lần. Không nên nói lung tung!
Lại có người đứng dậy kéo người lên tiếng trở về: Hắn chính là Dịch Thiên Phong! Cái gì Dịch Thiên Phong? Dịch Thiên Phong là cao thủ Chân Ngã cảnh bài danh hơn tám nghìn trên tinh võng. Tê!
Đám người chung quanh hít khí lạnh.
Võ giả bình thường không thể chạm tới cấp bậc Đế tử, cho nên bài danh tinh võng có quyền uy rất lớn, có thể xếp trong hàng ngũ tám ngàn của tinh võng, đó là cao thủ!
Dịch Thiên Phong cao ngạo, hắn cảm thấy biểu hiện của mọi người rất bình thường, hoàn toàn nằm trong dự kiến của hắn: Là bài danh 8,231.
Hắn cường điệu nói.
Bài danh 8,231 và 8,999 đều là hơn tám ngàn, trong đó chênh lệch sáu trăm bài danh, có thể giống nhau sao? Phốc!
Đại Hắc Cẩu cùng Tiểu Thanh Long bật cười, từ cử chỉ cường diệu như vậy thì biết rõ, Dịch Thiên Phong này có lòng hư vinh cao ngạo cỡ nào. Các ngươi cười cái gì?
Dịch Thiên Phong nhìn sang, gương mặt đầy âm trầm.