Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4816 - Liên Thủ Xông Vào

Ba người Lăng Hàn thuận lọi gặp được Cửu Sơn Thánh Nhân.

Bọn họ nói rõ tình huống, Cửu Sơn Thánh Nhân cũng nhíu mày.

Nói đến thực lực, hắn còn mạnh hơn Thanh Mộc Thánh Nhân, một là hắn tấn cấp sớm hơn, hai là hắn tu hành Đế kinh, nhưng cùng là Thánh Nhân nhất tinh, chênh lệch sẽ không quá lớn.

Cho nên, hắn tiến vào khu vực ma vụ cũng chưa chắc làm tốt hơn Thanh Mộc Thánh Nhân bao nhiêu.

– Dùng Hỗn Độn Cực Lôi tháp thì sao?

Lăng Hàn hỏi.

Cửu Sơn Thánh Nhân cũng không biết.

Nếu như Hỗn Độn Cực Lôi tháp là Đế binh, một vị Thánh Nhân thúc giục cũng đủ bảo hộ bọn họ, mà hoàn toàn thức tỉnh tương đương với một vị Đại Đế sống lại, tự nhiên không sợ bất cứ địch nhân nào trong thiên hạ.

Đáng tiếc là, Hỗn Độn Cực Lôi tháp không phải Đế binh chân chính, chỉ là Mẫu Kim tạo thành, trong đó có khác biệt rất lớn.

– Đúng rồi.

Cửu Sơn Thánh Nhân cầm lấy cây trượng, nói:

– Lão phu đã tra được, hạt châu này là Tiên Thiên Chí Bảo, tên là Vô Tượng châu, vì thiên địa thaie nghén, có thể lẩn tránh thế tất cả tổn thương tự nhiên của thiên địa.

– Đương nhiên, việc này có hạn mức cao nhất, chỉ có thể là Thánh cấp.

Ba người Lăng Hàn đều gật đầu, lúc này mới bình thường, nếu không, Đại Đế khẳng định sẽ không tiếc một cái giá lớn cướp đoạt, lúc đi tới biên giới vũ trụ tìm kiếm vĩnh sinh, tự nhiên sẽ có xác suất thành công tăng lên rất nhiều.

Thánh cấp, ma vụ ảnh hưởng cả Thánh Nhân, bởi vì Thánh Nhân đều gặp bất hạnh.

– Cầm đi.

Cửu Sơn Thánh Nhân giao cây trượng cho Lăng Hàn, Lăng Hàn cầm lấy và kiểm tra, thứ hai, hắn cũng có Thánh khí nơi tay, cầm hai thanh Thánh khí chưa chắc có thể tăng lên chiến lực.

Lăng Hàn cũng không có khách khí, hắn thu hồi cây trượng.

Đây chính là Thánh khí, cho dù cầm trong tay không thôi phát uy lực Thánh cấp thì nó cũng đạt tới uy lực chuẩn Giáo Chủ, sau khi hắn bước vào Giáo Chủ sẽ có uy năng chuẩn Tôn Giả.

Đòn sát thủ, át chủ bài.

– Vậy sử dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp thử một chút.

Lăng Hàn nói.

Cửu Sơn Thánh Nhân gật đầu, tiếp nhận Hỗn Độn Cực Lôi tháp.

Thánh dược thật sự quá trân quý, cho dù với tâm tính của hắn cũng không thể nói một câu không cần, cho nên hắn cần phải thử một lần, cho dù thử không thành công, đương nhiên cũng không có tiếc nuối, nếu không, ngày sau mỗi lần nghĩ lên, có khả năng sẽ hối hận, vì cái gì lúc trước không kiên trì thêm một chút.

Hắn vừa định hành động thì lại ngẩn ra, hắn nhìn sang bên trái mình.

Ba người Lăng Hàn cũng nhìn sang nhưng không có nhìn thấy cái gì.

Vào lúc này không gian bị một bàn tay lớn xé rách, một lão giả khí vũ hiên ngang đi ra.

Lão giả này vừa bước ra, phía sau hắn có ba người trẻ tuổi, theo thứ tự là hai nam một nữ, đều có khí khái hào hùng bừng bừng, cũng tỏa ra hào quang kinh người.

– Cửu Sơn đạo hữu!

Lão giả này tươi cười, hắn gật đầu nhìn về phía Cửu Sơn Thánh Nhân.

– Hắc Diễm đạo hữu.

Cửu Sơn Thánh Nhân cũng gật đầu.

Hắc Diễm Thánh Nhân!

Ánh mắt Lăng Hàn nhìn sang, hắn lập tức tươi cười, bởi vì hắn nhận ra một trong ba người trẻ tuổi kia.

Ngưu Đằng Phi.

Đế tử Ngưu Ma Đế tộc, đã bị hắn đánh qua một trận, hiện tại hắn đã thay đổi tướng mạo, đối phương sẽ không nhận ra hắn, nếu không, Ngưu Đằng Phi lúc này sẽ lộ ra vẻ mặt khó xử.

– Đạo hữu vừa tới sao?

Hắc Diễm Thánh Nhân hỏi.

– Ân, vừa mới đến.

Cửu Sơn Thánh Nhân nói:

– Liên thủ chứ?

– Tốt.

Hắc Diễm Thánh Nhân gật đầu, hắn nhìn thấy rất rõ ràng, Cửu Sơn Thánh Nhân đã vận dụng “Đế binh”, uy thế này chính là Đế cấp không giả được.

Ai nói Đế binh của Cửu Sơn Thánh Nhân là giả dối?

Ma vụ quỷ quái này đã làm một Thánh Nhân thất bại tan tác mà quay trở về, cho nên hắn tự nhiên mừng rỡ khi liên thủ với Cửu Sơn Thánh Nhân, có hai kiện Đế binh tọa trấn, trên đời này có chuyện gì không giải quyết được?

Hai vị Thánh Nhân nói với nhau, ban gười Lăng Hàn cũng “làm quen” với đám người Ngưu Đằng Phi.

Trừ Ngưu Đằng Phi ra, hai người khác đương nhiên cũng là người của Ngưu Ma Đế tộc, theo thứ tự là Ngưu Chính Chí và Ngưu Phi Nhứ, ba người Lăng Hàn đều báo ra tên giả.

Ngưu Đằng Phi luôn dùng ánh mắt dò xét Lăng Hàn, bởi vì hắn có cảm giác Lăng Hàn như từng quen biết.

Không thể không nói, trực giác của Đế tử tương đối kinh người, nhưng trong thời gian ngắn hắn không liên tưởng tới Lăng Hàn, bởi vì Cửu Sơn Thánh Nhân đang ở bên cạnh, hắn có gì phải cố kỵ chứ

Hai vị Thánh Nhân đều vận dụng Đế binh, chúng huyền phù trên đỉnh đầu và bảo khí rủ xuống che chở bọn họ vào trong

– Đạo hữu, Đế binh của ngươi thật bất phàm.

Hắc Diễm Thánh Nhân phải khen, hắn tự nhiên biết hàng, Hỗn Độn Cực Lôi tháp đang thả Hỗn Độn khí bao phủ chung quanh, trên thân tháp lại có lôi đình quấn quanh.

Cả hai chỉ cần đến một cũng rất khủng bố, huống chi có đủ cả hai?

Hắn đương nhiên đang nói nhảm, thế lực Thánh cấp làm sao có thể nắm giữ Đế binh?

Cửu Sơn Thánh Nhân chỉ cười nhạt một tiếng, cũng không có đáp lại.

Hắn là Thánh Nhân, hắn có thể thôi phát uy thế của Mẫu Kim, cho nên, chỉ cần không chiến đấu, rất nhiều Thánh Nhân khó nhìn ra đầu mối.

Tám người đi vào trong ma vụ, cho dù là Thánh Nhân cũng không dám đi quá nhanh.

Ma vụ này rất dày, dù là Đế binh tỏa sáng cũng chỉ xuyên thấu phạm vi mười trượng, xa hơn là sương mù lờ mờ không thấy rõ.

Hoàn cảnh rất áp lực, cũngơ âm u không gì sánh được, tuyệt đối sẽ làm nội tâm mọi người cảm thấy nặng nề.

– A?

Hai vị Thánh Nhân đều thét lên kinh ngạc, sau đó bước chân nhanh hơn.

Sau khi đi vài chục trượng đã nhìn thấy có một cỗ thi thể nằm trên mặt đất.

Lăng Hàn thầm than, Thánh Nhân chính là Thánh Nhân, thần thức và ánh mắt của hắn chỉ cực hạn trong phạm vi mười trượng, mà Thánh Nhân lại đột phá cực hạn này.

Hắn cũng tập trung quan sát thi thể trên mặt đất.

Thật ra là thi thể hoàn chỉnh nhưng lại cực kỳ đáng sợ.

Trên thi thể có vô số bàn tay màu đen, bàn tay lớn nhỏ bình thường nhưng ngón tay rất dài, ít nhất gấp ba lần bàn tay, việc này rất quỷ dị.

– Nhục thân vô hại, nhưng thức hải phá diệt.

Hắc Diễm Thánh Nhân nói.

Cửu Sơn Thánh Nhân gật đầu, đây là kết luận của hai Thánh Nhân, cho nên càng không cần nghi ngờ.

Nhưng không thể giải thích chính là bàn tay màu đen.

Rốt cuộc nó là thứ gì?

– Xem ra, người này đã chết thật lâu, hơn nữa còn là Sinh Đan cảnh, thi thể lâu như thế nhưng không bị thối rữa, đây là việc rất cổ quái.

Cửu Sơn Thánh Nhân nhíu mày.

Cho dù là Thánh Nhân chết, thân thể cũng không thể vạn cổ bất hủ, chỉ có Đại Đế thi mới có thể làm được.

Lăng Hàn nhìn thật cẩn thận, người chết mang theo gương mặt sợ hãi mãnh liệt, giống như trước khi chết đã trải qua chuyện gì đó rất đáng sợ.

– Tiếp tục đi.

Bọn họ tạm thời bỏ qua thi thể và tiến lên.

Đi không bao xa, bọn họ lại phát hiện một cỗ thi thể, giống cái trước, trên thi thể đầy dấu bàn tay màu đen nhưng toàn thân không có vết thương, chỉ có thức hải vỡ vụn mà thôi.

Như cũ, người này đã chết cực kỳ lâu, không phải dùng vạn năm mà tính, mà là dùng trăm triệu năm mà tính.

Bình Luận (0)
Comment