Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5120 - Chiếu Rọi Bản Thân

– Vì sao ngươi cho rằng như thế?

Quách Sương không có trả lời, nàng hỏi ngược lại.

Lăng Hàn rất tự tin nói:

– Với biểu hiện của ta, có kẻ nào sánh bằng? Hết lần này tới lần khác ta không được chọn, cho nên, ta chỉ có thể cho rằng, đây là khảo nghiệm ý chí của ta

Quách Sương bật cười, nàng gật đầu:

– Ngươi thật tự tin, nhưng ngươi đoán đúng. Ở thời khắc đỉnh phong của nhân sinh lại nghênh đón đả kích, còn có thể bảo trì bình thản như thế, ngươi thật sự có tiền đồ.

Lăng Hàn không có vui mừng, hắn tò mò nói:

– Rốt cuộc ngươi là ai?

– Sau này ngươi sẽ biết, hiện tại, đi theo ta đi.

Quách Sương nói.

– Không cần thông báo cho võ quán một tiếng hay sao?

– Không cần.

Lăng Hàn gật đầu, hắn đi theo Quách Sương, lúc này đi tới xung quanh trận pháp Đại Đế.

Lần này, Quách Sương cầm đèn dầu đi vào bên trong.

Lăng Hàn vội vàng đuổi theo.

Khi hai người đi vào trong trận pháp Đại Đế—— hoặc nói là đi vào chân chính, hắn nhìn thấy trên thân Quách Sương tỏa ra khí tức cường đại, trên người cũng có ánh sáng nhẹ lộng lẫy nhưng thần thánh.

Nàng chính là Thánh Nhân!

Lăng Hàn hiểu ra, việc này nằm trong dự liệu của hắn nhưng trên mặt phải kinh ngạc.

– Ngươi là ai?

Quách Sương nhìn hắn, trong ánh mắt mang theo uy nghiêm đáng sợ.

Nhìn thấy cảnh này, cảm giác áp bách rất mạnh.

Lăng Hàn sẽ không sợ nhưng hắn chỉ là Hóa Linh Chân Quân nho nhỏ, tự nhiên cần phải biểu hiện nên có, bằng không hắn thật vất vả tiến vào Tịnh Địa, thân phận giả bị lộ thì quá ủy khuất.

Quách Sương phất phất tay:

– Có người sẽ dẫn ngươi đi tới chỗ ở.

Nàng bước đi, chỉ trong nháy mắt đã biến mất bóng dáng.

– Nhiều lắm chỉ là Thánh Nhân vạn tuổi.

Lăng Hàn nhìn bóng lưng đối phương, lần này hắn đã có thể vận dụng nhãn thuật, Quách Sương tuyệt không có khả năng nhận ra.

– Nghe nói, A Hàm phật cũng không có con dòng dõi, cho nên, người này chính là đệ tử thân truyền của A Hàm phật?

– Đệ nhất Thánh Nữ?

– Nói như vậy, Quách Sương không hẳn là tên thật của nàng.

– Đúng rồi, con sóc kia gọi là Quách Vân, Quách Sương khẳng định không phải tên thật của nàng.

– Có điều mặc kệ nàng, ta chỉ muốn vào Chúng Sinh trì mà thôi.

Lăng Hàn cảm khái, đã tới đây lâu như vậy, hắn tiến vào tiểu Chúng Sinh trì ba lần, nhưng Chúng Sinh trì chân chính thì sao?

Lúc này có một tiểu sa di nhanh chóng đi tới và dẫn Lăng Hàn đến chỗ ở.

Đương nhiên đó là một ngôi miếu, Lăng Hàn ở trong biệt viện nhỏ, nơi này có ba người.

Ba người kia nhìn thấy Lăng Hàn thì giật mình.

Tại sao lại là Lăng Hàn?

Ba người này theo thứ tự là Già Thái Long, Cơ Lập Nhân và một thanh niên trổ hết tài năng trong tranh tài, tất cả đều được dàn xếp tại nơi này.

Bọn họ cho rằng Lăng Hàn đã bị đuổi đi, có ai ngờ hắn lại đột nhiên xuất hiện, đây đúng là việc khó tin.

Lăng Hàn cười một tiếng:

– Các vị, xem ra chúng ta sẽ làm hàng xóm trong một thời gian.

Ba người đều thở dài, trước đó Tịnh Địa không có lưu Lăng Hàn, bọn họ còn cảm thấy kỳ quái, nguyên nhân Lăng Hàn có thiên phú võ đạo còn trên cả Cơ Lập Nhân, mà Cơ Lập Nhân đều bị lưu lại, vì cái gì Lăng Hàn không được?

Hiện tại thấy Lăng Hàn trở về, bọn họ đều hiểu, cho dù bọn họ không hiểu ẩn tình nhưng biết Tịnh Địa tuyệt đối rất xem trọng Lăng Hàn.

Bọn họ chờ ở nơi này mấy ngày, liền bị một tên tiểu sa di mang đi một tòa miếu thờ khác.

Ngôi miếu này rất lớn

Bọn họ đi vào trong thiền đường, cổ quái là, chính giữa thiền đường lại có một vách tường bạch ngọc nhưng cũng không có phá nóc nhà, nó chỉ cao bằng một người.

Trừ bốn người Lăng Hàn ra, nơi này còn có thật nhiều người đang ngồi xếp bằng, cũng không biết đang minh tường hay giết thời gian.

Tiểu sa di mang theo bốn người đi vào và rời đi.

Bốn người Lăng Hàn học theo dáng vẻ của những người khác, cũng tìm nơi ngồi xuống.

Ánh mắt Lăng Hàn nhìn sang, chỉ thấy người nơi này tu vi không đồng đều, có người là Chú Đỉnh, có người đạt tới cấp Giáo Chủ, có rất nhiều tăng lữ và người thế tục.

Hắn nhanh chóng thu hồi ánh mắt, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, yên tĩnh chờ đợi.

Qua một hồi lâu, có một lão tăng xuất hiện.

Đây là một tên Tôn Giả, mà ở bên trong Phật tộc, Tôn Giả được gọi là Bồ Tát, vị này tên là Lạc Thư Bồ Tát.

Lão tăng mở miệng, nói:

– Bắt đầu đọ sức hôm nay đi.

A, đánh nhau sao?

Lăng Hàn sững sờ, tu vi người nơi này không đồng đều, đánh nhau thế nào?

Nhưng hắn phát hiện, những người khác đã đứng lên và đi tới vách tường bạch ngọc, sau đó quay người, dùng lưng tựa vào vách tường.

Đây là tình huống như thế nào?

Hắn không hiểuô, hắn cũng tựa lưng vào vách tường, đột nhiên hắn phát hiện mình xuất hiện trong không gian kỳ dị.

Cái này?

Hắn nghĩ nghĩ, hắn thả thần niệm ra và tiến vào không gian này.

Lập tức, trước mặt hắn xuất hiện từng hình người.

– Hư Không Đại Đế!

– Lăng Thiên Tổ Vương!

– Cửu Dương Thánh Nhân!

Lăng Hàn kinh ngạc, chỉ thấy thần niệm đụng vào những người này và có từng tin tức rót vào đầu.

Những hình người này đều là đại nhân vật quát tháo hư không, hiện tại, chỉ cần dùng thần niệm dung hợp với hình người là có thể tạm thời biến thành hóa thân.

Hắn hiểu ra, cái gọi là chiến đấu chính là lợi dụng hóa thân chiến đấu.

Mỗi bộ hóa thân đều có kỹ năng của mình, hơn nữa đều có sở trường.

Ví dụ đặc điểm của Chân Hoàng chính là tốc độ nhanh, mà Chân Long chính là nhục thân cường đại, man lực phách tuyệt, tất cả đều có giá trị tương ứng.

– Nhanh chóng lựa chọn tải cụ chiến đấu của mình.

Một giọng nói vang lên, chính là lão tăng kia.

Ánh mắt Lăng Hàn nhìn quét qua, trong nháy mắt hắn nhìn sang các hóa thân.

Nơi này có Đại Đế hóa thân, còn có thượng cổ Thánh Nhân, thậm chí còn có Thần thú thời kỳ viễn cổ, nhưng Lăng Hàn không quan tâm.

Hắn tin tưởng mình mới là mạnh nhất.

A?

Hắn kinh ngạc phát hiện, hình người cuối cùng có ngũ quan mơ hồ..

Lấy thần niệm chạm vào, tức tức phản hồi chiếu rọi bản thân.

Dùng chính mình làm hóa thân.

Lăng Hàn cười một tiếng, hắn chọn cái này.

Hắn dung hợp thần niệm, hóa thân phân tích thần hồn của hắn, cũng số liệu hóa tốc độ và lực lượng của hắn.

Nhưng Lăng Hàn có Diễn Hồn thuật, hắn có thể mô phỏng chính mình là Hóa Linh cảnh, cũng biểu hiện ra tất cả chỉ số.

Đương nhiên chỉ số không thể quá khủng khiếp, nhiều lắm chỉ có thể xem như thiên tài.

Sau khi hoàn thành những thứ này, cảnh vật trước mắt biến hóa, hắn tiến vào trong tinh không.

Lão tăng cũng xuất hiện, thân ảnh của hắn cực lớn, cái đầu của hắn còn lớn hơn tinh cầu.

– Chiến đấu bắt đầu!

Bình Luận (0)
Comment