Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5182 - Khu Mỏ Quặng

– Uy, các ngươi làm gì?

Người dẫn đầu kêu lên.

Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật nhìn nhau, bọn họ cũng nhảy lên thuyền, bây giờ nhìn dáng vẻ của người đứng đầu, hiển nhiên đây là hành động sai lầm.

– Biết rõ các ngươi lười, nhưng các ngươi cũng không thể lười thành như thế!

Người dẫn đầu lắc đầu.

– Còn không tranh thủ xuống đây kéo thuyền cùng ta!

Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật nhảy xuống thuyền, quả nhiên, đầu chiếc thuyền có ba sợi dây thừng, cũng không nhìn ra nó dùng chất liệu gì tạo thành nhưng thứ này rất cứng cỏi.

Cũng may người không có sinh nghi, không thì thân phận hai người Lăng Hàn sẽ lộ ra ngoài.

Lăng Hàn còn thở dài, vì cái gì mỗi lần hắn che giấu tung tích lại bị người ta phát hiện nhanh như thế?

Ba tên thanh đồng chiến sĩ nắm dây thừng, sau đó tiến lên phía trước.

Sau khi ra khỏi thành, trọng lực kinh khủng lập tức tác dụng lên người, còn tốt, thanh đồng chiến giáp triệt tiêu rất nhiều trọng lực, mà chiếc thuyền kia cũng không biết dùng chất liệu gì tạo thành, thế mà có thể gánh vác siêu trọng lực.

Nhưng đối với người kéo thì đây không phải chuyện vui vẻ gì.

Nguyên nhân thuyền quá nặng.

Thuyền làm bằng chất liệu đặc thù, có thể triệt tiêu một bộ phận trọng lực, nhưng chỉnh thể vẫn nặng không gì sánh được, nếu không, vì sao cần ba tên Thánh Nhân tới kéo thuyền?

Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật không dám dùng sức, sợ vượt qua lực lượng vốn có.

– A, hôm nay xảy ra chuyện gì, dễ dàng hơn thật nhiều.

Người dẫn đầu kinh ngạc nói ra, sau đó nhìn Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật một chút.

– Nha, các ngươi còn biết xấu hổ, vừa rồi bị ta mắng nên biết xuất lực?

Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật đều gượng cười.

Đối phương tính là cái gì?

Sau khi phát hiện điểm đáng ngờ, hắn cũng tự bào chữa, căn bản không cần Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật nói cái gì.

Ân, dạng người này chắc chắn sẽ sống lâu, tuyệt không lo lắng sẽ bị diệt khẩu.

Nghĩ tới đây, Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật đều cười thân thiện với người này.

– Mẹ nó!

Người dẫn đầu kia giật mình.

– Các ngươi đã làm chuyện xấu gì, muốn ta chùi đít giúp các ngươi?

– Không có chuyện gì.

Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật đều lắc đầu, hảo cảm vừa xuất hiện đã tan thành mây khói.

Ba người kéo đi, tốc độ không nhanh, bảy ngày sau, bọn họ mới đi đến một ngọn núi.

Lăng Hàn vốn cho rằng đã tới nơi, kết quả chỉ là nơi chỉnh đốn một lần nữa.

Hắn cùng Đa Gia Phật gánh vác được, nhưng người dẫn đầu không chịu được.

Đúng rồi, người này tên là Đường Tứ Thủy.

– Sở Đường, La Kỳ, tại sao sức chịu đựng các ngươi mạnh hơn ta nhiều như thế?

Đường Tứ Thủy hết sức kỳ quái, không đợi Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật mở miệng, hắn liền vỗ đùi.

– Đúng rồi, các ngươi trước đó bị nhốt ở bên ngoài, tương đương ngày ngày khổ tu, thể phách và sức chịu đựng có tăng lên là đúng.

Quả nhiên, kỹ năng cưỡng ép tự bào chữa phát động, hoàn toàn không sợ bị diệt khẩu.

Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật đều cười phụ họa, thầm nghĩ người này tuyệt đối sẽ không tịch mịch, thời điểm nhàm chán hoàn toàn có thể tự nói chuyện với mình.

Sau khi dưỡng sức ba ngày, bọn họ mới lên đường, chuyến đi lần này mất năm ngày.

Thuyền lại dừng lại một chút, lúc này, không cần Đường Tứ Thủy nói chuyện, một đám thợ mỏ nhao nhao nhảy xuống và tiến lên phía trước.

A, nơi này lại không có siêu trọng lực.

Lăng Hàn kinh ngạc, vực sâu nguyên thủy thật cổ quái, có vô cùng lúc nguy hiểm, chỉ siêu trọng lực có thể miểu sát Thánh Nhân, có nhiều chỗ hoàn toàn vô hại.

– Hôm nay là Ngũ Vương tọa trấn, hai kẻ lỗ mãng các ngươi phải thông minh một chút, chỉ cần các ngươi đừng nói chuyện là được rồi.

Đường Tứ Thủy dặn dò hai người Lăng Hàn một lần, nhưng nghĩ nghĩ, hắn vẫn quyết định quên đi.

Ngũ Vương?

Môn đồ thứ năm của Chân Long Đại Đế sao?

Đương nhiên Lăng Hàn sẽ không đặt trong lòng, hắn càng hiếu kì chính là, vì cái gì nơi này không có siêu trọng lực.

Vật chất áp súc đến càng nhỏ, sinh ra trọng lực lại càng lớn, đây là sự thực khách quan, như vậy, vậy một chút nơi này có cái gì triệt tiêu siêu trọng lực?

Thợ mỏ đào, đào cái gì?

Cả hai khẳng định có quan hệ với nhau, bằng không thì làm gì không đào nơi khác, nhất định phải đào ở nơi này?

Cứ như thời gian bên trong, Lăng Hàn tâm bên trong suy nghĩ bay tán loạn.

– Ngũ Vương đến rồi! Đường Tứ Thủy đột nhiên nói, sau đó bỗng nhiên đứng lên.

Động tác của Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật chậm rãi, hai người nhìn về phương xa.

Chỉ thấy một nam tử mặc chiến giáp bạc đang nhanh chân tới gần, hắn dáng người cực cao, còn cao hơn Lăng Hàn nửa cái đầu, hắn có mái tóc dài màu đỏ, cho dù là mũ giáp cũng không thể che hết.

– Bái kiến Ngũ Vương!

Đường Tứ Thủy vội vàng chắp tay hành lễ.

Lăng Hàn và Đa Gia Phật học theo, may mắn Đường Tứ Thủy không có quỳ xuống, nếu không, Lăng Hàn và Đa Gia Phật khẳng định sẽ lập tức trở mặt.

Ngũ Vương nhìn ba người một lần, thản nhiên nói:

– Ba vị vất vả, mấy ngày kế tiếp ba vị nghỉ ngơi thật tốt, còn muốn phiền phức ba vị đưa người trở về.

– Ngũ Vương khách khí, là làm việc vì Chân Long bệ hạ, đây là vinh hạnh của chúng ta!

Đường Tứ Thủy vội vàng nói.

Ngũ Vương gật đầu, quay người rời đi.

– Trong môn đồ chín vị Đại Đế, quả nhiên vẫn là Ngũ Vương vô cùng hiền lành.

Đường Tứ Thủy nói nhỏ.

– Nếu đổi thành môn đồ khác, vậy khẳng định khinh thường nhìn sang chúng ta một chút.

Uy, ngươi tốt xấu gì cũng là Thánh Nhân, tại sao lại không tự tin như thế?

Cũng đúng, những người này hẳn vừa ra đời đã sống ở nơi này, cho dù ngẫu nhiên đi ra ngoài, nhìn thấy không phải là hắc ám mênh mông, lại không biết trong tinh không còn có sinh mệnh khác?

Cho nên, bọn họ cũng không có kiêu ngạo của cường giả.

Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật lấy cớ nghỉ ngơi, bắt đầu hành động lặng lẽ.

Ngũ Vương tọa trấn ở nơi này, vậy trước tiên không đi quản hắn.

Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật càng tò mò hơn là, những thợ mỏ này đang đào cái gì, thế mà cần một Đại Đế tự mình mở thành trì, tọa trấn một phương.

Ngũ Vương nha, chờ bọn họ mang quặng mỏ trở về, lại đánh ngất xỉu mang đi là được.

Hai người tiến vào khu mỏ quặng, tìm được thợ mỏ móc ra tảng đá.

Lăng Hàn lập tức kinh ngạc, trong đó ẩn chứa vật chất Thủy Nguyên!

Mặc dù ít đến thương cảm nhưng tinh luyện một lúc là có thể chế tạo thành chiến giáp.

Thì ra chế tạo chiến giáp từ thứ này.

Nhưng mà, chiến giáp màu bạc rõ ràng cao hơn một bậc, hơn nữa thật sự là do kim loại đúc thành, không phải chiến giáp hình tảng đá đánh đồng?

Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật đều thả ra thần thức thăm dò khu vực này, nhưng mà, ý thức của bọn họ bị bắn trở về.

Hai người nhìn nhau, đều lắc đầu cười khổ.

Ở bên ngoài, bọn họ gần như không gì làm không được, nhưng mà tiến vào vực sâu nguyên thủy, bọn họ như biến thành võ giả mới bắt đầu tu luyện.

– Tiến vào quặng mỏ nhìn xem.

Bọn họ tiến vào quặng mỏ, một đường xâm nhập vào sâu bên trong.

Với thực lực của bọn họ, chỉ cần không muốn bị người ta phát hiện, tự nhiên không ai có thể nhìn thấy bọn họ.

Rất nhanh, bọn họ đi tới nơi sâu nhất của quặng mỏ.

Bình Luận (0)
Comment