Thần Đạo Đan Tôn (Dịch Full)

Chương 4487 - Chương 3909: Thế Cục

Chương 3909: Thế Cục
Thần Đạo Đan Tôn
Cô Đơn Địa Phi
VIPTruyenGG.com
Chương 3909: Thế Cục

Cho nên, hiện tại hắn tu luyện có nhanh đến mấy cũng không phải là hắn quá nghịch thiên, mà là trong giai đoạn hiện tại này. Ném tới thế giới võ đạo chân chính hoàn toàn là cất bước khởi đầu, tốc độ có nhanh một chút cũng là chuyện bình thường.

Không phải nói, có bảo quả có thể khiến cho người ta một bước lên trời, tới thẳng Minh Văn, Khai Khiếu thậm chí là Tầm Bí cảnh hay sao?

Chuyện này cũng đã có tiền lệ a.

Lăng Hàn ý chí chiến đấu sục sôi, như vậy hắn mới có thể trong thời gian ngắn nhất đạt tới Tầm Bí cảnh, trước mắt gặp phải thế hệ trẻ tuổi tiêu chuẩn, mà sau khi đạp vào tiên đồ, như vậy sẽ không thể có khả năng thăng tiến mạnh như vậy nữa. Xem như tiên thiên thần thể cũng không có khả năng là tồn tại không nhìn bình phong cảnh giới như thế.

Tỷ như Yêu tộc, sau khi bước vào tiên đồ, bọn hắn sẽ không nắm giữ ưu thế gì so với Nhân tộc được nữa.

Lăng Hàn thả mấy đứa trẻ ra, lần này xuất hành hắn chuẩn bị rất là đầy đủ, chí ít đồ ăn mang theo rất đủ, không chỉ là Dưỡng Nguyên Hồ Lô mà hắn còn thu được không ít Pháp Khí không gian. Toàn bộ đều bị hắn ném đầy đồ ăn vào trong.

Cho nên, hoàn toàn không cần phải lo lắng ở chỗ này thời gian quá dài sẽ bị chết đói.

Tám người tiếp tục đi tới, tiến vào trong rừng rậm.

- Ồ?

Lăng Hàn kinh ngạc, hắn phát hiện ra phía trước có vết tích có người đi qua.

Không phải là dã thú, hẳn là con người.

Lại còn có người đi đằng trước hắn hay sao?

Lăng Hàn có chút khó tin, trước đó hắn dẫn trước xa xa, mặc dù khi hái sinh mệnh bảo quả phải bỏ ra một chút thời gian, thế nhưng không đến mức kém nhiều như vậy a.

Nếu nói có người một mực đi ở phía trước mặt hắn, như vậy vì sao không hái sinh mệnh bảo quả kia đi cơ chứ?

Đừng nói là chướng mắt a, thứ kia dù sao cũng là sinh mệnh bảo quả!

Được rồi, cứ đi tiếp là được.

Lăng Hàn đề cao cảnh giác, xuyên qua khu rừng rậm rạp này, phía trước trở nên rộng mở trong sáng, xuất hiện một cái bình đài nhỏ, mà phía sau bình đài, thế núi nhanh chóng trở nên dốc đứng, đường rất là chật hẹp không gì sánh được, chỉ có thể để cho một người đi mà thôi.

Trên bình đài xuất hiện đầy tượng đá, có chút giống như người, có giống như ngựa, có chút giống như xe, phân hai màu đen đỏ.

A, đây không phải giống như hay cờ sao?

Lăng Hàn vừa nhìn, bình đài bị chia làm từng ô vuông nhỏ, quân cờ được bài bố theo quy luật, tuyệt đối là quân cờ, hơn nữa, đánh cờ vừa mới bắt đầu, song phương đều có một quân cờ đã qua sông.

Bên ngoài bàn cờ có rất nhiều người đang vây xem, đều là ở gần bên hắn, mà ở bên kia thì không có một ai.

Lăng Hàn lại nhìn qua, trong lòng hơi kinh hãi, bởi vì đứng ở bên trên tướng, soái vị, một bên là người, một bên khác là đồ vật được một chùm sáng bao phủ, hoàn toàn không nhìn ra là bộ dáng gì.

Trận linh?

Lăng Hàn thầm suy đoán ở trong lòng, sau đó hắn đi lên trước mấy bước, thám thính tình huống từ người trước.

- Vận khí của ngươi thật là tốt!

Đó là một nam tử trẻ tuổi, hắn ra vẻ vô cùng quen thuộc, vỗ vỗ bả vai của Lăng Hàn, nói:

- Trước đó chúng ta đều bị vây trong hoa viên kia cực kỳ lâu, về sau không biết có chuyện gì xảy ra, những bông hoa kia không mở, lúc này mới thuận lợi thông qua a.

- Ách, ngươi không biết, sau khi những bông hoa kia nở có thể lập tức khiến cho người ta ngất a...

Người này có chút nói nhiều, rõ ràng hắn đang hỏi thế cuộc là gì mà đối phương lại nói tới vườn hoa.

Lăng Hàn không cắt đứt lời đối phương, bởi vì như vậy cũng giải kh một nỗi nghi hoặc ở trong lòng của hắn.

Khó trách lại có nhiều người như vậy chạy đến phía trước của hắn, có lẽ là sau khi hắn xông qua vườn hoa kia, những nụ hoa kia cũng không có hiệu quả nữa.

Vì cái gì?

Là vì cố ý chờ ai chứ?

Đây cũng không phải là chuyện không có khả năng, dù sao người tu ra nhãn thuật rất ít, cho nên cửa này có thể khiến cho người tới trước mất đi rất nhiều ưu thế thời gian.

Vốn Lăng Hàn một mình một ngựa, thế nhưng ở trong rừng rậm nghỉ ngơi một đêm, lại tốn ba giờ tiến hành đột phá, cho nên, hắn bị người ta vượt qua cũng không là chuyện kỳ quái gì cả.

Như vậy xem như hắn cống hiến cho người ta sao?

Nghĩ đến chín khỏa sinh mệnh bảo quả kia, Lăng Hàn giật mình, thứ này coi như là phần thưởng a.

- Khụ khụ!

Lăng Hàn nhắc nhở một chút, ngươi nên nói trọng điểm nha, sao lại còn đang tán dóc đồ vật khác loạn thất bát tao cơ chứ?

- A ——

Đúng lúc này, chỉ nghe một tiếng kêu thảm thiết truyền đến, Lăng Hàn vừa nhìn qua. Chỉ thấy bên trong thế cuộc đánh cờ vây đã phân thắng bại, như vậy cũng không có gì. Thế nhưng soái lại bị một con mã giết chết, tảng đá mã giẫm đạp một cái, lập tức liền giẫm người kia thành bánh thịt.

Dựa vào, ác như vậy sao?

- Uy uy uy, ngươi thấy chưa? Thế cuộc này rất là hung tàn a!

Nam tử trẻ tuổi kia nói:

- Thua sẽ là mất mạng.

Lăng Hàn gật gật đầu, ngươi nói nhảm một đống lớn, ta đã dùng con mắt nhìn thấy, không cần ngươi nói a.

Người này vừa chết, quân cờ nhanh chóng quy vị, giống như có sinh mệnh vậy.

Đây là một trận pháp, Lăng Hàn lập tức thầm nói ở trong lòng.

- Lão huynh, khảo nghiệm cửa này thật sự là biến thái, không nói thực lực, không ngờ lại khảo hạch kỳ nghệ.

Người tuổi trẻ kia có chút phát điên.

- Không thể xông vào sao?

Lăng Hàn cười hỏi.

- Đây tuyệt đối là tự tìm cái chết.

Người tuổi trẻ kia vội vàng nói:

- Ngươi tới muộn, không nhìn thấy, trước đó quả thực có người xông vào, có chút người còn kết thành đoàn đội. Kết quả thì sao, trong nháy mắt đã bị toàn diệt.

- Hít, những con xe, mã a, tốt kia. Mỗi một con đều là khủng bố vô biên, tuyệt đối có được thực lực cấp bậc tiên đồ, chúng ta có nhiều người hơn nữa cũng không đủ bị bọn họ đánh.

Lăng Hàn gật gật đầu, cười nói:

- Vậy ngươi từ giờ trở đi khổ luyện kỳ nghệ, đây cũng không phải là chuyện có bao nhiêu khó khăn a.

- Ai, không phải là vấn đề học tại chỗ a!

Người tuổi trẻ kia dùng vẻ mặt đau khổ nói.

- Có người thông qua hay không?

Lăng Hàn lại hỏi.

- Một người cũng không có.

Người tuổi trẻ kia thở dài, nói:

- Tên ở đối diện kỳ nghệ cao đến kinh người, có ít người tự cho là xem thấu đường đi của đối phương, kết quả vừa mới đi lên chiến một trận đã bị ép thành cặn bã.

Lăng Hàn gật gật đầu, nói tiếng cám ơn với người kia, lại vòng quanh bàn cờ này một chút.

Hắn là một tên Trận Pháp Sư, muốn hắn bố trí một cái thế cuộc dạng này, có thể đánh cờ cùng người ta, nói thật, hắn không làm được.

Bình Luận (0)
Comment