Hầu ca hét lớn một tiếng, trên đỉnh đầu xuất hiện một tia kim quang, sau đó kim quang hóa thành một con hầu tử nhỏ và bay vào trong Hỗn Độn Cực Lôi tháp.
Đột nhiên Lăng Hàn nghĩ tới cái gì đó, vội vàng nói:
- Hầu ca, bên trong tháp này có Thiên Đạo Hỏa.
Lửa này có thể thiêu chết Tôn Giả, hắn cũng không muốn hãm hại Hầu ca.
A!
Hầu ca vội vàng dừng lại, tiểu hầu tử quay trở lại cơ thể Hầu ca.
- Thật chứ?
Hầu ca hỏi.
Lăng Hàn gật đầu:
- Thời điểm luyện chế Hỗn Độn Cực Lôi tháp, ta đi vào vùng đất có Thiên Đạo Hỏa.
- Đúng, không có Thiên Đạo Hỏa thì không thể tạo hình Mẫu Kim.
Hầu ca gật đầu.
- Sau khi ta luyện thành Đế binh còn lợi dụng không gian bên trong Đế binh thu một chút Thiên Đạo Hỏa, nhưng Thiên Đạo Hỏa bị thu hồi sẽ giảm uy lực, chỉ có thể đốt chết Tôn Giả.
Lăng Hàn lại nói.
Lúc này, khóe miệng Hầu ca co giật một cái.
Hắn chỉ là cấp Giáo Chủ, hắn không có khả năng ngăn cản Thiên Đạo Hỏa đã suy yếu.
- Có Thiên Đạo Hỏa thì dễ làm, nhị đệ ngươi đi lên đỉnh núi, trút Thiên Đạo Hỏa xuống.
Hầu ca nói.
Lăng Hàn giật mình, nói:
- Như vậy có làm ngươi bị thương không?
- Không sao, Thiên Đạo Hỏa có thể tuỳ tiện đốt trận pháp này, hỏa diễm còn chưa đốt xong, lão Tôn đã thoát khốn.
Hầu ca cao ngạo nói ra, nhưng hắn lại nói:
- Nhưng vì vạn nhất, bảo chúng tiểu nhân lui ra ngoài đi.
- Được.
Lăng Hàn bắt đầu đi sơ tán bầy khỉ ra khỏi Hầu cốc, trong đó bao gồm mấy người Nữ Hoàng, Đại Hắc Cẩu, sau đó hắn lẻ loi một mình quay về Hầu cốc, bay lên đỉnh núi.
- Hầu ca, ta sắp bắt đầu.
- Bắt đầu đi.
Tâm niệm Lăng Hàn vừa động, oanh, Thiên Đạo Hỏa từ tầng tám Hỗn Độn Cực Lôi tháp xuất hiện nó thiêu đốt đỉnh núi, sau đó lao xuống sườn núi.
Hắn vội vàng mang theo Hỗn Độn Cực Lôi tháp bay đi, Hầu ca xuất thế tất nhiên sinh ra dị tượng kinh thiên động địa.
Oanh, Thiên Đạo Hỏa lan ra chung quanh thật nhanh, hỏa diễm lan xuống dưới núi, không gì không thiêu cháy, không có gì không diệt.
Đây chính là hỏa diễm có thể thiêu chết Tôn Giả, có thể làm Thánh Nhân dừng bước.
Lăng Hàn cảm thấy lo lắng, vì sao Hầu ca còn chưa xuất thế?
Nếu thật bị Thiên Đạo Hỏa đốt tới chân núi, việc này không giỡn được đâu.
Hắn đi xuống chân núi quan sát, vạn nhất Hầu ca không tới, hắn sẽ thu Thiên Đạo Hỏa trở về, đương nhiên không có khả năng thu sạch nhưng chỉ lấy đi hỏa diễm chung quanh Hầu ca thì không có vấn đề gì.
Không chờ Lăng Hàn xuất động, ầm, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, ngọn núi lớn phía dưới nổ tung, một tia sáng giống như thân thể lao ra ngoài.
- Lão Tôn ta thoát khốn!
Chỉ trong nháy mắt, tia sáng hóa thành một con khỉ.
Bộ lông toàn thân con khỉ có màu vàng óng, thân cao hơn một trượng, hỏa nhãn kim tinh tỏa ra hung uy bao quát bốn phương, dường như không đặt thiên địa vào trong mắt.
Chính là Hầu ca.
Lăng Hàn cảm thấy cay mắt, bởi vì thân thể Hầu ca trần trụi, còn may thân hắn mọc đầy lông, bằng không Lăng Hàn sẽ sinh ra bóng ma tâm lý.
- Đến!
Hầu ca quát một tiếng, hưu hưu hưu, vô số đạo kim quang bay về phía hắn, ba ba ba, không ngừng dán lên người và hóa thành một bộ khôi giáp màu vàng óng ánh.
Sau đó hắn đưa tay vào trong lỗ tai, ngay sau đó hắn cầm một cây kim châm ra ngoài.
A, Hầu ca uy vũ bá đạo lại dùng vũ khí là kim châm?
Nhìn thấy chuyện này, có thể sẽ làm người ta ngã xuống đất.
- Biến.
Hầu ca quát một tiếng, kim châm không ngừng phóng đại và hóa thành một cây gậy, cây gậy có màu vàng, còn có từng đám hoa văn tỏa ra khí tức bá đạo.
Thì ra có thể phóng to thu nhỏ.
Vật liệu có thể biến lớn thu nhỏ cũng phải có cấp bậc Tiểu Thừa cảnh, nhưng Hầu ca chính là cường giả cấp Giáo Chủ, có được bảo côn như vậy cũng bình thường.
- Thứ này dùng thánh tài tạo thành, giống như Như Ý Kim Cô bổng của lão tổ.
Hầu ca giải thích, hắn đứng ngạo nghễ giữa thiên địa, thân là cấp Giáo Chủ, đương nhiên hắn không cần ngự khí vẫn có thể đứng giữa bầu trời.
Lăng Hàn cười to, nói:
- Chúc mừng Hầu ca!
Hầu ca gật gật đầu:
- May mà nhị đệ phúc vận nghịch thiên, chẳng những có Mẫu Kim, còn đúc thành Đế binh, thu lấy Thiên Đạo Hỏa, nếu không lão Tôn vẫn phải ẩn nhẫn một đoạn thời gian.
- Đến, xuống dưới nói chuyện.
Hai người đáp xuống đất, nhưng Hầu cốc đã bị hủy triệt để, nhưng Hầu ca đã thoát khốn, hiện tại hắn có thực lực mạnh nhất Thiên Hải tinh, có nơi nào không thể đi?
Tụ hợp với mọi người và đám hầu tử, Hầu ca phát động đại pháp lực mang theo đám người bọn họ đi tới một khu vực động thiên phúc địa, trước tiên dàn xếp đám hầu tử, sau đó đám hầu tử mang rượu ngon tự sản xuất ra và bắt đầu chúc mừng.
Lăng Hàn thả lỏng tâm thần, cũng không nghĩ cái gì, mỗi ngày chỉ uống rượu ngon với Hầu ca.
Bảy ngày sau đó yến hội mới kết thúc.
- Nhị đệ, ngươi có cảm thấy kỳ quái hay không, vì cái gì Yêu Hầu quyền còn không bằng Chiến Thần tam thức?
Hầu ca chủ động nói đến chuyện này.
Lăng Hàn trước kia không nói là không muốn Hầu ca cho rằng hắn mang ân uy hiếp, mặc dù Hầu ca cũng không phải loại người lòng dạ hẹp hòi nhưng hắn vẫn không muốn giữa hai người có hiểu lầm nhỏ nào.
Nhưng mà Hầu ca chủ động nói, Lăng Hàn gật đầu.
Yêu Hầu quyền là do Tổ Vương sáng tạo, theo đạo lý không phải mạnh nhất đương thời, nó cũng phải đứng thứ nhất mới đúng.
Hầu ca cười một tiếng, nói:
- Chiến Thần tam thức chính là kỹ pháp do Chiến Thần cung lưu lại, Chiến Thần cung là một Thánh địa, chỉ là kỹ pháp Thánh cấp làm sao có thể so sánh với Đế cấp?
- Huống hồ, Chiến Thần tam thức cũng không phải tuyệt học mạnh nhất của Chiến Thần cung, cảnh giới của ngươi hiện tại quá yếu cho nên không phân biệt rõ ràng.
Lăng Hàn hiếu kì, nói:
- Vì sao?
- Bởi vì, trước kia ta truyền Yêu Hầu quyền cho ngươi chỉ thích hợp cho Phàm cảnh tu luyện, hiện tại ngươi bước vào tiên đồ, cho nên có khác biệt.
Hầu ca cười nói.
Chỉ đơn giản như vậy!
Lăng Hàn kinh ngạc, quyền thuật áp dụng Phàm cảnh nhưng lúc tiên đồ vẫn có lực bộc phát mạnh như vậy, chỉ yếu hơn Chiến Thần tam thức một chút mà thôi, Yêu Hầu quyền cấp bậc tiên đồ sẽ mạnh cỡ nào?
- Đến, lão Tôn truyền cho ngươi.
Lăng Hàn bắt đầu theo Hầu ca tu luyện Yêu Hầu quyền, đây là quyền thuật của Thánh Hoàng, cũng không phải Hầu ca chỉ điểm, hắn chỉ truyền một đạo ý niệm cho Lăng Hàn tự mình tu hành.
Đây là tiên thuật đỉnh cấp của thế gian, chẳng những cần tự thân dạy dỗ, còn phải tự thân thể ngộ, người tư chất kém một chút, hao phí một trăm năm một ngàn năm cũng khó học được.
Cho dù ngộ tính nghịch thiên như Lăng Hàn cũng không có khả năng nắm giữ trong thời gian ngắn.
Ròng rã một tháng trôi qua, hắn mới nắm giữmột chút da lông của Yêu Hầu quyền, hắn còn kém xa mới đạt tới cấp độ nắm giữ hạch tâm.
Lăng Hàn dự định về đế đô, Hầu ca cũng có phần hào hứng, hắn quyết định theo Lăng Hàn đi đế đô thăm tên tiểu bối Trần Phong Viêm, sau đó hắn sẽ rời khỏi Khai Thiên Hải Tinh, thẳng đến khi trở thành Tôn Giả lại đi Thanh Long Hoàng Triều.
Ân, không biết lần này Trần Phong Viêm có gọi mình là thúc thúc hay không.