Thần Đạo Đan Tôn (Dịch Full)

Chương 5456 - Chương 4870 - Bắc Hưng Thành

Chương 4870 - Bắc Hưng Thành
Chương 4870 - Bắc Hưng Thành

Tất cả mọi người thở dài nhẹ nhõm, không nghĩ tới nguy cơ chỉ thoáng qua mà thôi.

Sau khi chỉnh đốn một lúc, có người còn muốn khiêu chiến hư ảnh Đại Đế, lại phát hiện cửa đá không phản ứng chút nào.

Những người khác đi lên thử, kết quả cũng giống vậy.

Hiển nhiên, phúc lợi cửa đá đã biến mất.

Đây là ban thưởng cho người tới sớm nhất, giao thủ với Đại Đế cùng giai, trợ giúp quá lớn.

Muốn nói cực kỳ được lợi, tự nhiên chính là Lăng Hàn, hắn đến quá sớm, dẫn trước người khác chí ít nửa tháng, hắn giao thủ với hư ảnh Đại Đế bao nhiêu lần?

Bất đắc dĩ, mọi người đành phỉa tiến vào cửa đá, hiển nhiên, đây là cửa tiếp theo của bọn họ.

Sau khi thông qua cửa đá, phía trước lại xuất hiện một bình nguyên, phía sau lại không còn cánh cửa đá.

Hiển nhiên, đến nơi này sẽ không có đường quay về, chỉ có thể dũng cảm tiến tới.

Không ít người đều nhìn sang Lăng Hàn, đây chính là cơ duyên biết đi, bản thân hắn lại đang ở thời kỳ suy yếu, chỉ cần xuất thủ là có thể cướp đoạt.

Nhưng nhìn thấy Phong Diệu Lăng đang đứng ở bên cạnh Lăng Hàn, bộ dạng đằng đằng sát khí, từ đó mỗi người đều cúi đầu xuống.

Không thể trêu vào.

Bọn họ tiến lên, sợ nữ ma đầu phát sinh sát cơ, đại khai sát giới.

Lăng Hàn cũng đi về phương xa.

– Chờ ta một chút!

Phong Diệu Lăng nhanh chóng đuổi theo.

Nhưng Lăng Hàn sẽ không nghe, cánh phượng hỏa diễm phát động, tốc độ của hắn tăng lên rất nhiều.

Phong Diệu Lăng chỉ đuổi theo mấy bước thì mất dấu Lăng Hàn, nàng oán hận đến mức dậm chân.

Việc này làm mọi người trợn mắt, có Đế nữ thực lực nghịch thiên đi theo, ngươi còn ghét bỏ? Làm cho bọn họ bị đả kích chính là, Phong Diệu Lăng còn không buông tha, nàng tiếp tục đuổi theo.

Ai!

Người so với người thực sự tức chết người.

Lăng Hàn chạy đi thật nhanh, sau khi đi nửa ngày thì phía trước xuất hiện một tòa thành thị.

A?

Tòa thành thị không có tường thành, nó mở ra hoàn toàn, có thể tùy tiện đi vào bên trong.

Lăng Hàn đi vào, trong thành vô cùng náo nhiệt.

Hắn mở nhãn thuật ra quan sát, hắn lại kinh ngạc, bởi vì mỗi người nơi này đều có sinh mệnh chi hỏa bốc cháy.

Đây đều là sinh mệnh chân thực, cũng không phải thiên địa huyễn hóa ra.

Hắn không có hành sự tùy tiện, hắn đi một vòng trước, phát hiện nơi này không có khách sạn, chỉ có quán rượu.

Thế là hắn tiến vào quán rượu, hắn muốn tìm hiểu tin tức.

Ở trên Đế lộ có tới chín thành thị như vậy, tòa thành này tên là Bắc Hưng thành, có thể xem như một cái dịch trạm, nghe nói xuống chút nữa sẽ có nguy cơ trùng trùng, mười người đi vào một người ra.

Cho nên, người không có dũng khí có thể lưu lại nơi này, bởi vì chỉ cần đến nơi này, chờ tới khi Đế lộ đóng lại sẽ bị truyền tống ra ngoài, người không vào thành này sẽ bị vây khốn vĩnh viễn.

Mặt khác, nghe nói nơi này còn có một sứ giả, sẽ chọn lựa ra người mạnh nhất và đưa cho Thanh Phong lệnh.

Rốt cuộc Thanh Phong lệnh có tác dụng gì, tất cả mọi người nói rất hàm hồ, không có biện pháp nghe được cụ thể.

Còn nữa, cũng không người nào biết sứ giả là ai, chỉ biết vị này sứ giả này đang bí mật quan sát và sẽ ban phát Thanh Phong lệnh.

Dường như có người nào đó cố ý phổ cập tri thức cho người đến từ bên ngoài, căn bản không cần ngươi cố ý tìm hiểu, chỉ cần ngươi ngồi ở chỗ này một hồi, tư liệu gì cũng có thể tiết lộ cho ngươi biết.

Đám người Lăng Hàn cũng không phải là nhóm đầu tiên vào thành, trước đó đã có hai nhóm tiến vào.

Nói cách khác, không chỉ có người lựa chọn cầu vồng như hắn, người đi cầu vồng khác cũng sẽ đi tới đây.

Lăng Hàn suy nghĩ, nghe người trong người nói, trên Đế lộ có chín thành thị như thế, mà cầu vồng có tới chín mươi chín đường, như vậy sẽ có mười một cầu vồng hội tụ vào thành thị này.

Hiện tại người ba cầu vồng đã tới, còn kém tám cái.

Thanh Phong lệnh là cái gì?

Lăng Hàn có thể rời đi, nhưng cũng có thể lưu lại, hắn nhìn xem có thể đạt được Thanh Phong lệnh hay không.

Sớm biết như thế, hắn nên thỉnh giáo Phong Diệu Lăng một chút.

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Lăng Hàn lập tức lắc đầu, được rồi, nàng hiện tại nhiệt tình với hắn như thế, nếu hắn có chút gì đó với nàng, hắn vĩnh viễn đừng nghĩ bỏ nàng.

Lăng Hàn ở lại trong thành, mặc dù nơi này không có khách sạn, nhưng tới cảnh giới như hắn cần quan tâm việc này hay sao?

Rất nhanh, đám người ở cửa đá lúc trước đã tới đây, không lâu sau đó bọn họ cũng nhận được tư liệu giống Lăng Hàn, chỉ có số rất ít người lên đường rời đi, phần lớn đều lưu lại.

Người rời đi đều không có lòng tin vào mình, cho rằng mình không có khả năng đạt được Thanh Phong lệnh, không cần thiết lãng phí thời gian.

Rất nhanh, tin tức Lăng Hàn tu luyện xảy ra vấn đề cũng truyền khắp tòa thành.

Chứng cứ vô cùng chân thật, bởi vì phần lớn người ở hòn đảo thứ ba đều tham gia truy sát Lăng Hàn, hơn nữa, trước đó ở cửa đá, cũng bởi vì Phong Diệu Lăng đứng ra mới bảo vệ được Lăng Hàn.

Lập tức, không ít người ngo ngoe muốn động, muốn bắt lấy Lăng Hàn sau đó cướp đoạt cơ duyên nghịch thiên.

Sau khi Lăng Hàn nghe nói xong thì bật cười, khi đó hắn đang nghiên cứu con đường của mình, căn bản không tâm tình đi để ý tới những cặn bã này, cho nên càng chụp mũ cái gọi là xảy ra vấn đề.

Hắn cũng không có ý giải thích, như thế càng tốt hơn, ai muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của thì phải trả giá đắt.

Thời gian ngày lại ngày trôi qua, người đi vào Bắc Hưng thành càng ngày càng nhiều, một tháng sau, đã có bảy tốp người đến, đều là người ở cầu vồng khác

Còn có bốn tốp.

Một tháng trôi qua, bốn tốp người cuối cùng cũng đến.

Lần này, Bắc Hưng thành rất náo nhiệt, số lượng người bên ngoài nhiều tới ba ngàn người, chí ít cũng là tu vi Hóa Linh cảnh, số lượng Đế tử cũng đạt tới ba mươi, đây là lực lượng rất cường đại.

Lúc này có Đế tử đề nghị, muốn tổ chức thi đấu luận võ.

Không phải có sứ giả giấu ở chung quanh quan sát sao, muốn nhìn xem ai mạnh nhất sẽ tặng Thanh Phong lệnh cho kẻ đó.

Như vậy, tiến hành một hồi luận võ, trực tiếp quyết định ra người mạnh nhất, khi đó cũng dễ giải quyết hơn.

Do Đế tử dẫn đầu, giải thi đấu luận võ cũng được chế định quy tắc và điều lệ.

Bởi vì có người quan sát trong bóng tối, cho nên không ai dám làm quá mức, vạn nhất bởi vì nguyên nhân này mà bỏ lỡ Thanh Phong lệnh, chẳng phải sẽ mất cả trì lẫn chài?

Rất nhanh, tranh tài bắt đầu.

Rất đơn giản, bọn họ dựng mười sáu lôi đài trên quảng trường, ai có bản lĩnh thì đi lên thủ lôi, trong vòng mười ngày, mười ngày sau, mười sáu người còn đứng trên đài chính là hạt giống, có thể tham gia đào thải chiến tốp mười sáu..

Như thế mười sáu vào tám, tám vào bốn, bốn nhà hai, lại đánh một trận chung kết, người mạnh nhất tự nhiên sẽ xuất hiện.

Một ngày sau, đài cao dựng lên, tranh tài bắt đầu.

Những đài cao dùng vật liệu đặc thù tạo thành, nắm giữ năng lực kháng đả kích cường đại, cho dù Giáo Chủ oanh kích cũng có thể tiếp nhận, cũng khó có thể làm hỏng.

Lăng Hàn đi tới, hắn không vội bước lên võ đài.

– A, Lăng Hàn?

– Hắn dmas tới nơi này

– Sẽ không phải cũng nghĩ tham gia luận võ đấy chứ?

– Ha ha ha!

Tất cả mọi người cười lớn, một phế vật còn dám tới bêu xấu?

Lăng Hàn sờ cằm, có ít người muốn ăn đòn.

Bình Luận (0)
Comment