Thần Đạo Đan Tôn (Dịch Full)

Chương 5546 - Chương 4960 - Đế Vô Cực

Chương 4960 - Đế Vô Cực
Chương 4960 - Đế Vô Cực

Người trẻ tuổi kia tươi cười, nói:

– Làm vì chủ nhân nơi đây, ta nghĩ ta có tư cách hỏi lai lịch của ngươi.

Cái gì, hắn là chủ nhân nơi đây?

Lăng Hàn giật mình, đây là việc không thể tưởng tượng nổi?

Thế nhưng hắn lại tin tưởng.

Vì cái gì?

Bởi vì phản ứng của cự lang.

Người trẻ tuổi này là Giáo Chủ, hắn có thể trăm phần trăm khẳng định, cho nên nói, có thể làm cho cự lang chủ động dừng bước, tuyệt đối không phải bởi vì thực lực của người trẻ tuổi, mà là đầu cự lang này nhận ra đối phương.

Vấn đề là, hắn không tìm thấy bất cứ tin tức gì của người trẻ tuổi này trong trí nhớ của cự lang, giống như thuần túy chỉ là bản năng đã làm đầu cự lang này sinh ra kính nể.

Thú vị.

Lăng Hàn suy nghĩ, trước đó xuất hiện tuyệt địa như Huyết Hải, Âm Hà, chẳng lẽ nơi này cũng là nơi như vậy?

– Ta tên là Lăng Hàn.

Hắn cười nói.

– Lăng Hàn?

Người trẻ tuổi này kinh ngạc, sau đó hắn tươi cười.

– Nghe nói qua ngươi, nhưng trong đồn đãi thì ngươi đã chết.

Lăng Hàn cười ha ha:

– Đồn đại còn nói ta rất vô sỉ!

Đại Hắc Cẩu, Tiểu Thanh Long, sắc trư cùng nhau trợn trắng mắt, ngươi thực sự rất vô sỉ, hoàn toàn không có quan hệ gì tới đồn đãi.

Người trẻ tuổi đối diện gật gật đầu, nói:

– Tại hạ là Đế Vô Cực.

Đế?

Họ Đế chỉ có một, chính là Lang tộc Yêu Hoàng!

A, nơi này tất cả đều là sói, thậm chí có đại thú cấp Tôn Giả, chẳng lẽ đây là Yêu Lang Đế tộc sao?

– Xin hỏi Đế huynh, nơi này là địa phương nào?

Lăng Hàn hỏi.

Đế Vô Cực cười nhạt một tiếng:

– Lăng huynh đã đoán ra một hai, nhưng nơi này không phải là Yêu Lang Đế tộc, mà là vùng đất khác. Ta cũng muốn biết, vì cái gì Lăng huynh lại có thể khống chế Lang tộc?

Hắn tự nhiên biết rõ đàn sói của gia tộc hung tàn cỡ nào, trừ huyết mạch bản thân hắn có thể áp chế, những người khác không có khả năng điều khiển.

Lăng Hàn suy nghĩ thật nhanh, nơi này không phải Yêu Lang Đế tộc?

Nhưng nơi này có vô số đàn sói, hơn nữa hắn có cảm giác mất phương hướng, chẳng lẽ có quan hệ tới trận pháp Đế cấp?

Trừ Đế tộc ra, chỗ nào có trận pháp Đế cấp?

Hơn nữa, hắn đào ba thước đất, lòng đất có khí tức đáng sợ phun trào, tuỳ tiện có thể làm hắn bị thương.

Cho nên nói, nơi này lại không phải Yêu Lang Đế tộc?

Hiển nhiên, Đế Vô Cực không có khả năng nói thẳng với hắn, nếu không, đối phương khó vượt qua đề tài này.

Lăng Hàn cười một tiếng, hắn nói:

– A, ta trời sinh dị năng, tự ý khống bách thú.

Hắn cố ý quét mắt Đại Hắc Cẩu, Tiểu Thanh Long cùng sắc trư, ba tên này làm sao không rõ, lập tức nhao nhao làm ra thái độ cung kính.

– Gâu!

– Ngang!

– Cô!

Chó sủa, long ngâm, heo kêu, giống như đang thần phục Lăng Hàn.

Đế Vô Cực: …

Đột nhiên hắn có cảm giác phát điên.

Ngươi ra bài không theo lẽ thường, mặc dù ba tên này đều là hình thú nhưng nhìn là biết Yêu thú chứ không phải hung thú.

Cái gọi là am hiểu khống thú, căn bản không có chuyện khống chế!

– Ha ha, đồn đại không giả, ngươi quả nhiên rất vô sỉ!

Đế Vô Cực thở dài.

Lăng Hàn chững chạc đàng hoàng, hắn mắng một cách hiên ngang lẫm liệt:

– Ai nói? Là ai nói? Ta muốn lý luận với hắn, tại sao có thể ác ngữ hãm hại sau lưng ta?

Ba người Đại Hắc Cẩu đều cười ha ha, nếu ngươi không vô sỉ, trên đời này không có người nào vô sỉ hơn ngươi.

Đế Vô Cực lắc đầu, hắn không dây dưa vấn đề này, nói:

– Trên người Lăng huynh, hẳn là có một cái kèn lệnh đúng không?

Hả?

Lăng Hàn giật mình, hắn nắm giữ kèn lệnh cũng không có ngoại nhân biết.

Thậm chí, khi đó hắn lấy kèn lệnh khống chế Đế La, Yêu Lang Đế tộc vẫn làm ngơ và không biết là chuyện gì.

Nhưng đến chỗ Đế Vô Cực, hắn làm sao đoán được?

Hắn đã sớm hoài nghi, kèn lệnh Đại Đế vô cùng có thể là Lang Hoàng lấy xương cốt bản thân chế tạo, cho nên mới có thể bỏ qua bảo khí của Lang tộc Đại Đế, từ đó có hiệu lực với Đế tử.

Nhưng làm hắn kỳ quái là, Yêu Lang Đế tộc lại không biết gì về việc kèn lệnh Đại Đế, ngược lại tới chỗ Đế Vô Cực, hắn lại nói ra bí mật của kèn lệnh Đại Đế.

Khốn kiếp, chẳng lẽ Đế Vô Cực đến từ thời kì viễn cổ, cho nên hắn biết rõ rất nhiều bí mật bất truyền của Lang tộc?

– Không có chuyện đó!

Lăng Hàn suy nghĩ thật nhanh, hắn trả lời không chút do dự.

– Cái kèn lệnh thì có thể làm được cái gì, có thể khống chế Lang tộc sao?

Đế Vô Cực cười ha ha:

– Kèn lệnh này là gia phụ rút xương cốt luyện chế mà thành, cho nên có hiệu quả áp chế Lang tộc

Gia phụ!

Đại Hắc Cẩu, Tiểu Thanh Long, sắc trư nhìn nhau, trên mặt lộ ra thần sắc kinh hãi.

Gia hỏa này là thân tử của Lang Hoàng?

Trời ạ!

Mặc dù thế hệ hoàng kim danh xưng đuổi kịp Đại Đế năm đó, về sau từng người bị đánh bại, liên tục bị các “lão thiên tài” như Dương Dịch Hoàn xem thường, cho rằng bọn họ thiếp vàng lên mặt mình, hoàn toàn kém xa Đại Đế khi đó.

Nhưng bây giờ, đứng tại trước mặt bọn họ chính là thân tử của Đại Đế?

Đây chính là tồn tại tương tự Tiểu Thanh Long, Tiểu Hồng Điểu, hơn nữa lúc phát dục còn rất bỉ ổi, ở trong bí cảnh này không thiếu tài nguyên tu luyện, không giống Tiểu Thanh Long, hắn vừa xuất thế đã không còn phụ thân.

Lăng Hàn gật đầu:

– Thì ra là thân tử của Đại Đế!

Đế Vô Cực cũng không có phủ nhận, hắn nói:

– Lăng huynh, có thể giao kèn lệnh cho ta không? Đương nhiên, ta sẽ dùng bảo vật đổi với Lăng huynh.

– Bảo vật gì?

Lăng Hàn trực tiếp hỏi.

Nói đến mức này, hắn muốn nói trên người không có kèn lệnh Đại Đế thì quá giả dối.

Cho nên, hắn trực tiếp cho thấy thái độ.

Đế Vô Cực nghĩ nghĩ:

– Lăng huynh hiện tại là Giáo Chủ, ta tặng cho Lăng huynh bảy phần tiên khí bát tinh thế nào?

Tiên khí chính là thứ Lăng Hàn vô cùng cần, hơn nữa tiên khí bát tinh, hắn có thể luyện chế một chút là có thể đạt tới cửu tinh.

Vấn đề là, cho dù tăng phẩm chất tiên khí lên một bậc là bản lĩnh của Lăng Hàn, như vậy, bảy phần tiên khí bát tinh muốn đổi một kiện bảo vật do Đại Đế tự tay luyện chế?

Lăng Hàn khẳng định sẽ thua thiệt, hơn nữa là thiệt thòi lớn.

Hắn nghiêm túc nói:

– Đế huynh, ngươi quá bất hiếu!

A, tại sao ngươi xoay chuyển vấn đề nhanh như thế?

Khóe miệng Đế Vô Cực co giật, sau đó trầm ngâm nói:

– Ta bất hiếu chỗ nào?

– Nếu kèn lệnh là di vật tôn phụ của Đế huynh, đừng nói bản thân là bảo vật, cho dù cái giày rách cũng đáng giá Đế huynh tiêu phí tất cả để đổi!

Lăng Hàn nghiêm túc nói, vẻ mặt hắn còn tức giận.

– Đế huynh càng phải tiêu phí nhiều với di vật như kèn lệnh, càng chứng minh Đế huynh có hiếu tâm, ngươi nói có đúng hay không?

Đế Vô Cực im lặng.

Ngươi có cần vô sỉ như thế không?

Đồng ý đi, vậy thì chờ Lăng Hàn dùng công phu sư tử ngoạm đi, thế nhưng không đồng ý, chẳng phải hắn ngồi vững cái danh bất hiếu?

Hắn lắc đầu, nói:

– Lăng huynh, ta rất bội phục công phu miệng lưỡi của ngươi.

Đúng thế!

Đại Hắc Cẩu, Tiểu Thanh Long cùng sắc trư đều âm thầm gật đầu, nhưng Đại Hắc Cẩu lập tức nói xen vào, nói:

– Đại huynh đệ, người trong cuộc đời này, chữ hiếu là lớn nhất!

Đại huynh đệ?

Khóe miệng Đế Vô Cực co giật, mặc dù hắn là Lang tộc, nhưng nhìn ngươi mặc đồ lót sắt, vừa nhìn đã biết ngươi là tiện cẩu không đứng đắn.

Bình Luận (0)
Comment