Thần Đế Trọng Sinh

Chương 622

Vạn Độc quật của Dược Vương tông, từ trước đến nay được biết đến là có vào không ra, cho dù là cao tầng Dược Vương tông cũng không dám xâm nhập vào trong đó.

Hơn nữa, bọn họ trước đó rõ ràng nghe được tiếng Diệp Trần và Ngũ Thải Thần Cáp đánh nhau.

Vốn cho rằng Diệp Trần sớm đã chết ở bên trong đó, không nghĩ tới thế mà còn có thể sống được mà đi ra.

Một bên khác, Diệp Trần chậm rãi đi vào trong tầm mắt của mọi người, sau lưng còn có hai người đi theo bỗng nhiên chính là Tô Mạn và Chúc Tiểu Bạch.

Hóa ra, ngay tại vừa rồi, Diệp Trần đi ra khỏi huyệt động trước tiên là tìm được Chúc Tiểu Bạch, cứu hắn ra dẫn hắn đi theo tới.

"Tiểu Bạch!"

Chúc Minh Phi nhìn thấy đệ đệ của mình, thừa dịp trong lúc mọi người của Dược Vương tông khiếp sợ, thân thể đã nhoáng một cái đi tới trước mặt ba người.

Chúc Tiểu Bạch cũng hết sức vui mừng:

"Ca!"

Hai huynh đệ trùng phùng tự nhiên đều vui vẻ khác thường.

Mà lúc này, Vân Thiên Thanh cũng phản ứng lại, lập tức quát:

"Chúc Minh Phi! Thấy được chưa, người này chính là hung đồ Thế Tục giới, giết mười mấy tên đệ tử Dược Vương tông chúng ta, tội ác tày trời!"

"Chỉ cần ngươi giết người này, Bổn tông chủ sẽ không truy cứu tội của ngươi và đệ đệ của ngươi, như thế nào?"

Chúc Minh Phi nhướng mày, ngược lại nhìn về phía Diệp Trần, trên mặt lộ ra vẻ do dự.

Bằng hai người hắn và Chúc Tiểu Bạch căn bản không thể nào là đối thủ của đám cao thủ Dược Vương tông.

Hơn nữa người thiếu niên trước mắt này, tuy rằng nhìn qua cực kỳ không đơn giản nhưng dù sao tuổi còn quá trẻ, đối phó hắn chắc là tương đối dễ dàng hơn một chút.

Huống chi, xung quanh còn có tông chủ của bốn đại tông môn khác, Vân Thiên Thanh cũng không sợ sẽ bị xảy ra tình huống trở mặt.

Mắt thấy Chúc Minh Phi đã động tâm tư, Chúc Tiểu Bạch ở một bên lập tức cuống lên:

"Ca! Ngươi đừng nghe lời nói bậy của hắn! Diệp đại ca là người tốt, trước đó chính là hắn đã cứu ta!"

"Hơn nữa ngươi suy nghĩ một chút, Dược Vương tông bọn họ tiêu diệt Hỏa Thần tông chúng ta, làm sao có thể sẽ để cho chúng ta còn sống?"

Chúc Minh Phi nghe được lời này của Chúc Tiểu Bạch, trong lòng lập tức chấn động, trên mặt lộ ra vẻ mặt xấu hổ:

"Tiểu đệ, ngươi nói đúng! Là vì huynh hồ đồ rồi!"

Nói đến đây, Chúc Minh Phi lại nhìn về phía Diệp Trần, nói:

"Vị huynh đệ kia, cám ơn ngươi đã cứu đệ đệ của ta, đợi chút nữa ta liều chết mở ra một đường máu cho các ngươi, ngươi mang theo bọn họ đi nhanh lên, Tiểu Bạch đệ đệ ta liền nhờ ngươi chiếu cố!"

Chúc Minh Phi nói xong, trên mặt lại lộ ra vẻ kiên quyết, hiển nhiên đã làm tốt chuẩn bị lúc nào cũng có thể liều mạng.

Tuy nhiên, ngay tại lúc Chúc Minh Phi chuẩn bị ra tay với mấy người Vân Thiên Thanh thì Diệp Trần ở một bên cũng đã đi trước hắn một bước, đi ra ngoài, "Ngươi chiếu cố tốt hai người bọn họ, đám rác rưởi Dược Vương tông này để ta tới giải quyết!"

Cùng lúc nói ra lời này, dưới chân Diệp Trần bũng nhiên giẫm một cái, trực tiếp tung người vọt lên, vọt tới chỗ mấy người Vân Thiên Thanh.

"Anh bạn nhỏ, ngươi đừng xung động..."

Chúc Minh Phi lập tức khẩn trương, muốn ngăn cản nhưng đã không kịp.

Chúc Tiểu Bạch ở một bên nói:

"Ca, ngươi yên tâm đi, Diệp đại ca rất lợi hại!"

Chúc Minh Phi chau mày, lắc đầu thở dài nói:

"Ngươi không hiểu, Dược Vương tông làm một trong ngũ đại tông môn, chỉ là cao thủ cảnh giới Nguyên Anh trở lên cũng đã có hơn mười vị!"

"Vân Thiên Thanh tông chủ Dược Vương tông và bốn đại trưởng lão càng có thực lực là cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ, ngoài ra còn có vị kia, Vân Thiên Thu bài danh thứ ba trên Thiên bảng, càng là sâu không lường được!"

"Ai! Chỉ bằng mấy người chúng ta, muốn chống lại toàn bộ Dược Vương tông, không khác gì người si nói mộng, hôm nay sợ là khó thoát khỏi kiếp nạn này!"

Chúc Minh Phi nói xong lời này, khuôn mặt nhỏ của Chúc Tiểu Bạch cũng trở nên trắng bệch, ngược lại Tô Mạn ở một bên nhịn không được nói:

"Này, ngươi không được nâng cao chí khí của người khác mà diệt đi uy phong của mình nha, em trai của ta thế nhưng là rất lợi hại!"

Chúc Minh Phi liếc qua Tô Mạn, phát hiện nàng ta chỉ có tu vi Luyện Khí sơ kỳ, lập tức lắc đầu lần nữa, cũng lười lại đi tiếp tục giải thích với nàng.

Nhưng mà đúng vào lúc này, trên bầu trời bỗng nhiên có một tiếng lôi đình vang lên, "Các phế vật Dược Vương tông! Các ngươi cùng lên đi! Diệp Cuồng Tiên ta hôm nay muốn đạp diệt Dược Vương tông các ngươi!"

Oanh!

Lời này của Diệp Trần vừa mới thốt ra, tất cả mọi người ngay lập tức đều xôn xao lên:

"Tiểu tử này! Giọng điệu thật ngông cuồng a!"

"Diệp Cuồng Tiên? Người này chính là ở Thế Tục giới, công khai thành lập môn phái tu chân, mời chào đệ tử, chính là Diệp Cuồng Tiên kia sao?"

"Hừ! Chẳng qua chỉ là một tên tu chân giả trong Thế Tục giới mà thôi, cũng dám nói ra lời nói ngông cuồng như thế!"

...

Mọi người bàn luận sôi nổi, vẻ mắt tất cả mọi người đều lộ ra vẻ trào phúng giễu cợt.

Dù sao, trong mắt người của Bồng Lai Tiên giới, Thế Tục giới thuộc về thế giới cấp thấp, chẳng qua chỉ là một bầy kiến hôi mà thôi.

Huống chi, thiếu niên trước mắt này lại còn trẻ tuổi như thế, tu vi có thể cao tới đâu?

Cho dù ở Thế Tục giới có thể xưng vương xưng bá, đi tới Bồng Lai Tiên giới ngay cả cái rắm cũng không bằng!

Một tên trưởng lão của Dược Vương tông càng là trực tiếp từ trong đám người nhảy ra, giết thẳng tới Diệp Trần đang tới đây, "Tiểu tử cuồng vọng! Bản trưởng lão sẽ để cho ngươi mở mang kiến thức một chút sự lợi hại của Dược Vương tông chúng ta!"

Oanh!

Sau khi tê trưởng lão của Dược Vương tông kia từ trong đám người lao ra, tốc độ nhanh như chớp, trong nháy mắt đã lao tới trước mặt Diệp Trần, sau đó hung hăng vỗ xuống một chưởng.

Trong số những người ở đây, ngoại trừ mấy người Vân Thiên Thanh đã được chứng kiến sự lợi hại của Diệp Trần ra, những người khác cũng không biết thực lực của Diệp Trần:

"Vị này dường như là Hạ Hầu Thâm Thất trưởng lão của Dược Vương tông a?"

"Nghe nói tu vi của người này sớm đã đạt tới Nguyên Anh trung kỳ, trong Dược Vương tông, thực lực cũng có thể đứng vào mười vị trí đầu!"

"Người này ra tay, tiểu tử này chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!"

...

Tất cả mọi người đều không coi trọng Diệp Trần, duy chỉ có mấy người Vân Thiên Thanh sau khi phản ứng lại thì sắc mặt thi nhau thay đổi lớn.

"Hạ Hầu trưởng lão! Mau trở lại!"

Vân Thiên Thanh hét lớn một tiếng, đáng tiếc lúc này đã muộn.

"Không biết tự lượng sức mình!"

Diệp Trần nhìn cũng không thèm nhìn Hạ Hầu trưởng lão kia, trực tiếp thuận tay vung ra một kiếm!

Ầm ầm!

Chúc Minh Phi ở phía dưới bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ khí tức làm người phải sợ hãi truyền tới, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên, hai mắt lập tức trợn lên thật lớn!

Lúc này chỉ thấy, thiếu niên kia còn phải trẻ hơn hắn rất nhiều, tùy tiện vung ra một kiếm, kiếm mang vô cùng lăng lệ kia, vậy mà đạt tới độ dài kinh người ngàn mét!

Khí tức hủy diệt kinh khủng kia dường như muốn xé rách toàn bộ bầu trời!

"Cái gì!"

Chẳng những Chúc Minh Phi trợn mắt há hốc mồm, cao thủ của bốn đại tông môn còn lại, tất cả cũng đều có sắc mặt đại biến.

Mà vị Hạ Hầu trưởng lão kia càng là vẻ mặt lập tức trở nên trắng bệch vô cùng, thẳng đến tính mạng của hắn rơi vào trong thời khắc cuối cùng hắn mỡi bỗng nhiên hiểu được vì sao tông chủ muốn ngăn cản hắn xuất thủ.

Đáng tiếc chờ lúc hắn hiểu được thì cũng đã quá muộn rồi.

Ầm!

Không có bất kỳ hồi hộp nào cả, sau khi một kiếm kinh khủng này của Diệp Trần chém xuống, trong nháy mắt Hạ Hầu trưởng lão bị oanh thành cặn bã, thậm chí ngay cả một chút hài cốt cũng không còn.

Nháy mắt giết!

Toàn trường lập tức hoàn toàn yên tĩnh.

...

"Cái này...hắn giống như ngay cả cảnh giới Kim Đan cũng chưa có đạt tới a? Tại sao có thể có được thực lực cường đại như vậy?"

Chúc Minh Phi thì đã hoàn toàn choáng váng, quả thực không thể tin được những gì hắn vừa mới được chứng kiến.

Cái cằm của Tô Mạn thì hơi vênh lên, ngạo nghễ nói:

"Ta nói rồi mà, em trai của ta rất lợi hại, chắc chắn có thể đánh cho những người này phải kêu cha gọi mẹ!"

Chúc Minh Phi đầu tiên là hơi ngừng lại, sau đó lại lắc đầu lần nữa, thấp giọng lẩm bẩm nói:

"Không có khả năng! Dù thực lực của hắn có thể so sánh với Vân Thiên Thu, thế nhưng dựa vào lực lượng của một mình hắn cũng không có khả năng đối kháng toàn bộ Dược Vương tông..."

P/S: Ta thích nào....chương thứ 7 rồi nha....mấy hôm nay dịch ào ào toàn 7 chương trở lên mà hổng thấy đạo hữu nào ủng hộ TLT lấy tinh thần cả a....
Bình Luận (0)
Comment