Thần Đế Trọng Sinh

Chương 94

"Vốn ta còn dự định bắt một hai con khôi lỗi nữa, đi luyện hóa, có thể để bọn chúng bảo vệ dì Lam, nhưng xem ra bây giờ, muốn bắt sống thực sự quá khó khăn!"

Cuối cùng rơi vào đường cùng, Diệp Trần đành phải lợi dụng ưu thế tốc độ của bản thân, hất những con khôi lỗi ngăn cản hắn ra, đi thẳng tới điểm tận cùng của không gian tầng thứ sáu.

Mục tiêu của Diệp Trần là tiên mộ, chỉ cần có thể đi qua chín tầng cấm chế này, hắn có thể thấy rõ bí mật ẩn tàng đằng sau tiên mộ này.

Nhưng khi hắn đi tới trước cấm chế tầng thứ bảy, lập tức ngây ngẩn cả người,

Lúc trước hắn đi một được thế như chẻ tre, vot thẳng đến cấm chế không gian tầng thứ sáu, gần như liền mạch mà thành, không có gặp phải một chút trở ngại nào, những cấm chế kia đối với hắn mà nói, quả thực như đơn giản giống như trò đùa của trẻ cọn, cho nên trong lòng của hắn không quá múc để ý.

Thế nhưng lại tuyệt đối không ngờ rằng, độ khó của tầng cấm chế thứ bảy này, vậy mà thoáng cái đã tăng lên không chỉ gấp mười!

Thần thông cấm chế của người tu chân, giống như kiểu có thể phong bế khóa không gian lại, nếu như ở chỗ sáu tầng cấm chế trước đó, chỉ là khóa bình thường, vây mà bây giờ cửa thứ bảy, khóa lại rất chắc!

Mà độ khó giữa hai bên, chênh lệch giống như học toán tiểu học và học toán ở đại học

"Làm sao mà ngay lập tức lại khó nhiều như vậy?"

Diệp Trần cảm thấy không hiểu, thế nhưng hắn rất nhanh ổn định lại tâm thần, bắt đầu dụng tâm phá giải cấm chế.

Phí mất tới tận hai giờ,

"Xong rồi!"

Diệp Trần nhẹ nhàng vỗ ở trên đạo cấm chế kia một phát,

Ầm ầm!

Cấm chế tầng thứ bảy mở ra!

Tuy nhiên, không đợi Diệp Trần cao hứng trở lại, đột nhiên ở bên trong tạo ra một cỗ hấp lực mạnh mẽ, thế mà mạnh mẽ hút Diệp Trần vào trong.

"Không tốt!"

Diệp Trần thầm nói không tốt, thế nhưng chuyện xảy ra quá mức bất ngờ, hơn nữa bản thân hắn đang muốn đi vào bên trong, lúc này làm sao có thể thu lại được chân nữa?

Cả người lập tức bị hút vào bên trong, mà đạo cấm chế trước đó kia, đã tự động phục hồi như cũ một lần nữa, chữa trị trở về trạng thái như lúc ban đầu.

...

"Mau nhìn! Lại có người đánh vỡ cấm chế đi vào á!"

"Có thể đi vào không gian tầng thứ bảy, cũng không phải hạng người bình thường!"

"Lần này, không biết là vị đại pháp sư của nước Thiên Trúc kia, hay là vị giáo hoàng của giáo đình phương tây kia, hay là thế ngoại cao nhân mà chúng ta không biết?"

Ngay vào lúc trong chớp mắt Diệp Trần tiến vào trong không gian tầng thứ bảy này, đã nghe thấy một trận tiếng nghị luận!

"Bên trong lại có người?"

Sau khi Diệp Trần ổn định lại thân hình, vội vàng tập trung nhìn vào,

Chỉ thấy, nơi này là nơi rất hoang vu, so với hoàn cảnh trước khi tiến vào Âm Phong cốc rất giống nhau, đá vụn, cỏ hoang, đầm lầy...

Khác biệt duy nhất chắc là, ở đây trên bầu trời không có mặt trời, phía trên có loáng thoáng một cái lồng ánh sáng.

Mà vào lúc này, bóng người ở đằng xa, đang hò hét hướng nơi Diệp Trần mà tới, gần như trong một cái chớp mắt, đã chạy tới trước mặt Diệp Trần, tốc độ vậy mà không kém hắn!

Ba cái bóng người này, là ba ông lão,

Một người dáng người cao gầy, khí chất u ám tà ác;

Một người dáng người mập lùn, tai to mặt lớn, mặc một bộ tăng bào, chắc là một tên hòa thượng.

Còn có một người, có phong cách của tiên nhân, tóc trắng bồng bềnh.

Khí chất của ba người hoàn toàn khác biệt, công pháp tu luyện chắc là cũng khác nhau một trời một vực.

Tuy nhiên, để cho Diệp Trần hơi ngạc nhiên là, khí tức của ba người này rất mạnh, chỉ lượng chân nguyên mà nói, phải vượt xa hắn!

"Cảnh giới Trúc Cơ kỳ? Hơn nữa lập tức có ba người đi ra?"

Diệp Trần âm thầm cảm thấy kỳ quái.

Dựa theo Cổ Thuần Dương trước đó nói, người tu đạo trên trái đất, có thể bước vào cảnh giới Trúc Cơ kỳ, cũng chính là trong miệng bọn họ gọi là cảnh giới Thành Đạo, tuyệt đối là sự tồn tại hiếm thấy, làm sao mà lập tức lại xuất hiện ba người?

Hơn nữa nhìn khí thế của ba người này, dường như còn koong phải loại người vừa mới bước vào cảnh giới Trúc Cơ kỳ, mà là Trúc Cơ trung kỳ, thậm chí là cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ.

"Ồ! Vậy mà là một tên thiếu niên!"

"Hơn nữa hình như tu vi cũng không cao, không biết tiến vào không gian tầng thứ bảy này như thế nào?"

"Thực sự là kỳ lạ!"

Ba người đi tới trước mặt, hướng về phía Diệp Trần xoi mói bình phẩm một lúc.

Bỗng nhiên,

Ông lão có dáng người cao gầy khí chất u ám tà ác, cười khặc khặc một tiếng,

"Quản hắn có lai lịch gì! Lão tử bị nhổ ở cái nơi khỉ gió này hơn ba năm, mỗi ngày lấy vỏ cây sợi cỏ làm thức ăn, miệng đã sớm nhạt nhẽo vô vị! Không bằng hôm nay chúng ta lấy thiếu niên này xẻ thịt ra ăn, hai vị thấy như thế nào?"

Nói xong lời này, trong đôi mắt lão giả cao gầy, hiện ra vẻ nồng đậm cực nóng.

Ông lão tóc trắng có phong cách của tiên nhân kia, nghe được đề nghị của ông lão cao gầy này, lập tức hừ lạnh một tiếng, nói:

"Quỷ Âm Tuyệt! Ngươi thật đúng là giang sơn dễ đổi, bản tích khó dời a! Uổng ngươi còn là tông sư một phái, vậy mà bỉ ổi như thế, muốn nuốt sống người sống!"

Ông lão dáng người mập mạp thì cười ha hả nói:

"Mọi người bị vây ở trong đại trận này, tiến cũng không được mà lui cũng chẳng xong, lúc này không cần thiết phải nội đấu, vẫn là nên nghiên cứu sớm tìm ra phương pháp phá giải, rời khỏi nơi này mới là quan trọng!"

Không nghĩ tới, ông lão cao gầy kia căn bản không thèm nể mặt mũi, cười khặc khặc một tiếng, nói:

"Đại hòa thượng! Ngươi bớt ba phải ở chỗ này đi! Đừng tưởng rằng bản tọa không biết, ngươi chính là một tên hòa thượng thích rượu thịt, ba năm không được ăn thịt, ta cũng không tin ngươi không thèm?"

Lão hòa thượng mập lùn nghe được điều này, lập tức không thể không hung hăng nuốt nước miếng một cái, sau đó lén lút liếc Diệp Trần một cái.

Ông lão cao gầy thấy lão hòa thượng mập lùn đã động tâm, tiếp tục mở miệng dụ dỗ nói:

"Vô Tướng đại sư, ngươi nhìn tiểu tử này, trắng trẻo non nớt, thịt khẳng định rất ngon, chẳng lẽ người thật không muốn ăn một miếng thịt sao?"

"Lộc cộc ~ "

Lão hòa thượng lần nữa nuốt nước miếng, thế nhưng chợt lại chắp tay hành lễ, nói:

"A Di Đà Phật! Người xuất gia làm sao có thể làm chuyện táng thận thiên lương như vậy? Ăn gà ăn chó ăn ngựa ăn trâu còn được chứ người thì...Quỷ thí chủ không nên nói bậy!"

Ông lão cao gầy cười khặc khặc một tiếng,

"Đại sư đầu trọc ngươi thử tìm ở đây xem có con chó con gà con ngựa con trâu nào không..." Quỷ Âm Tuyệt nhếch miệng cười nói.

"A Ta hiểu rồi a! Đại sư không cần phải động thủ, ngươi chỉ cần giúp ta cản lại lão đạo mũi trâu này là được, xong chuyện ta chia ngươi một phần! Như thế được không?"

"Chuyện này..."

Lão hòa thượng mập lùn rõ ràng đã động tâm.

"Hừ!"

Ông lão tóc trắng hừ lạnh một tiếng,

"Bần đạo thực sự xấu hổ khi làm bạn với những người bẩn thỉu bậc này như các ngươi!"

Nói xong lời này, ông lão tóc trắng giận dữ trực tiếp rời khỏi, hiển nhiên cảm thấy mình một chiến hai không chiếm được phần thắng, không có ý định nhúng tay vào việc này.

Ông lão tóc trắng vừa đi, ông lão cao gầy lập tức cười khặc khặc một tiếng, càng thêm đắc ý,

"Yến Bản Đạo này, cũng đã rơi vào tình trạng này, thế mà còn ở nơi này giả thanh cao!"

Thấp giọng lẩm bẩm một câu, lúc này ông lão cao gầy mới quay lại nhìn về phía Diệp Trần, vẻ mặt tà ác nói:

"Tiểu tử, ngươi ngay lập tức sẽ trở thành bữa ăn trong bụng bản tọa, trước khi ngươi chết có di ngôn gì không?"

Diệp Trần từ đầu đến cuối đều không có mở miệng, bởi vì hắn một mực đang quan sát hoàn cảnh xung quanh, kết hợp đối thoại của ba người, trên cơ bản đã có một cái hiểu rõ đại khái.

Cấm chế không gian tầng thứ bảy này, là một cái khốn trận cỡ lớn, giống như một cái lồng giam!

Ba người trước mắt này, chắc là nhân vật kiệt xuát trong người tu đạo ở trên trái đất, hơn phân nửa giống như hắn, sau khi đột phá cấm chế không gian tầng thứ bảy, bị vây nhốt ở chỗ này.

Muốn từ nơi này đi ra ngoài, hoặc là tiếp tục tiến về cấm chế không gian tầng thứ tám, nhất định trước tiên phải phá giải khốn trận này mới được.

Nghe được lời nói của ông lão cao gầy, Diệp Trần lúc này mới cười lạnh,

"Muốn ăn thịt ta phải không? Ngươi không sợ vỡ nát răng ngươi sao?"
Bình Luận (0)
Comment