“A, nếu em thích làm việc nhà, anh có thể mời một người chuyên nghiệp đến chỉ đạo em, trở thành trợ lý sinh hoạt cho anh. Chỉ cần em đạt tiêu chuẩn, sẽ có thể chiêu mộ một đoàn đội, em chỉ cần phụ trách quản lý là được. Đồng thời, tiên lương và đãi ngộ của em sẽ là tốt nhất, tương lai còn có thể phát triển, sự nghiệp cá nhân sẽ rất không tệ.”
“Tiền lương và đãi ngộ, đại khái là bao nhiêu?” Nghe thấy lựa chọn đầu tiên chính là sắp xếp công việc, trái tim của Lý Nhã Lỵ cũng hạ xuống, hỏi vấn đề mà mình thấy hứng thú nhất.
“Cái này em yên tâm, lương hàng năm không thấp hơn 1 triệu.”
Nghe thấy 1 triệu, Lý Nhã Lỵ đã giật mình.
Lúc trước nàng cũng thương lượng với đám chị em, đã đoán đãi ngộ lý tưởng nhất là 1 triệu một năm.
Như vậy, nhìn qua thì công việc này rất không tồi.
Nhưng vấn đề là, nàng căn bản là không thích làm việc nhà.
Đẩy chẳng qua là hình tượng làm màu với Đường Tụng thôi.
Cũng hoàn toàn không hiểu gì về quản lý người.
Nàng chỉ muốn có người nuôi nàng mà thôi, chuyện này…
Nghĩ đến đây, nàng không dám lên tiếng nữa.
Lo lắng chờ đợi lựa chọn thứ 2.
“B, anh có thể đưa em vào một công ty giải trí, lăng xê em thành một siêu sao, minh tinh. Ngoại trừ phí ký hợp đồng, em còn nhận được tiền lương hàng tháng. Có thể đảm bảo em không bị ủy khuất trogn công việc, không bị quy tắc ngầm. Đương nhiên, em cũng cần tiến hành huấn luyện chuyên nghiệp, bình thường sẽ bận rộn làm việc.”
Nghe vậy, Lý Nhã Lỵ trợn tròn mắt.
Không dám tin hỏi: “Thật sao? Em… em có thể làm minh tinh sao?”
Có cô gái nào mà không có giấc mơ minh tinh chứ?
Lý Nhã Lỵ tự luyến như vậy, từ nhỏ đã cảm thấy mình chính là minh tinh.
Điều này cũng là một nguyên nhân khiến nàng bước chân vào ngành người mẫu.
Đã từng ảo tưởng được những kẻ săn lùng ngôi sao nhìn trúng, ký hợp đồng và trở thành minh tinh.
Lúc này lại nghe thấy Đường Tụng nói như vậy.
Nàng lập tức phấn chấn, hai mắt tỏa sáng.
Tựa như giấc mơ ban đầu lại tỏa sáng lần nữa.
So với lựa chọn thứ nhất, cái này tốt hơn rất nhiều.
Không có đáp ứng ngay, mà bắt đầu lo lắng căng thẳng.
Dù sao hình tượng của nàng bây giờ, cũng là dâu hiền vợ thảo nha.
“Đương nhiên là thật, còn lựa chọn thứ ba, em muốn nghe không?” Đường Tụng cười nói.
Lý Nhã Lỵ há miệng, vốn định nói thẳng “Em chọn B”.
Cuối cùng vẫn cố nhịn xuống, dịu dàng nói: “Ừm ừm, chồng thân yêu, anh nói, anh nói đi.”
Xưng hô lại thăng cấp.
“C, là…”
Đường Tụng dừng lại một chút, sắc mặt hơi đỏ vì ngượng ngùng.
Dù sao hắn cũng là một người có thể diện, lại là lần đầu tiên làm loại chuyện này.
“Em làm chim hoàng yên, từ nay về sau, không cần cố gắng, không cần làm việc. Em có thể mua tất cả những gì mình muốn, quần áo, túi xách, mỹ phẩm, vân vân… Nhà từng đáp ứng em sẽ có, xe cũng sẽ có. Đương nhiên, em phải nghe lời, không thể ra ngoài gây sự, cũng không thể dính vào những sở thích xấu. Phải bảo dưỡng dáng người và dung mạo, cố gắng học tập một ít tư thế mới.”
Đường Tụng nói một hơi dài, liền thở hổn hển.
Loại chuyện bao nuôi này, đúng là lần đầu tiên làm.
Có chút xấu hổ…
Nghe thấy lựa chọn này.
Đôi mắt đang tỏa sáng của Lý Nhã Lỵ, lập tức bùng nổ.
Giống như muốn hòa tan Đường Tụng.
“Em chọn C! Em chọn C! Chọn C!”
Lý Nhã Lỵ ngồi trên giường, hai tay ôm lấy cổ Đường Tụng, thân thể bắt đầu chập trùng kịch liệt.
Hoàn toàn bất chấp xấu hổ, cũng quên cả hình tượng của mình luôn.
Dù sao nơi mặt trời không thể chiếu vào, hắn cũng đã vào.
Còn có gì phải kiêng kỵ?
Nàng cảm thấy mình đã bị Đường Tụng nghiên cứu triệt để rồi.
Nhìn thấu nàng đang cậy mạnh, chuẩn bị lấy tiền nuôi nàng.
Minh tinh cái gì chứ?
Làm minh tinh còn phải học tập, đóng phim, kiếm tiền… mệt chết.
Có thoải mái bằng lựa chọn C không?
Thứ Đường Tụng vừa miêu tả, nàng nằm mơ cũng không dám nghĩ đến.
Đãi ngộ này, tốt hơn rất nhiều những ‘danh viện thành công’ trong miệng Tiểu Tuyết.
Đường Tụng vội vàng đỡ lấy mông Lý Nhã Lỵ: “Em có thể đừng kịch liệt như vậy không.”
Lý Nhã Lỵ hưng phấn không thôi, bắt đầu cắn hắn.
Đường Tụng cũng không ngăn cản, đưa tay vén mái tóc dài của nàng.
Ánh mắt chuyển đến giao diện hệ thống.
Lựa chọn C: Chim hoàng yến.
Rất nhanh, giao diện nhiệm vụ của nhân vật ‘Lý Nhã Lỵ’ đã nhảy lên.
Từng hàng chữ lập lòe xuất hiện trước mắt.
“Con đường trưởng thành của ‘Lý Nhã Lỵ’ đã mở.”
“Danh sách nhiệm vụ đã mở.”
Trước mắt chỉ có thể nhìn thấy nhiệm vụ đầu tiên, những nhiệm vụ sau đang ở trạng thái ẩn.
Nội dung: Ký hợp đồng. Nhân vật ‘Lý Nhã Lỵ’ đã trở thành người hưởng lợi từ quỹ ủy thác gia tộc, mời ngày 13 tháng 9, đến phòng luật sư Đường Kim (Yến Thành) để ký hợp đồng, xác nhận trở thành người hưởng lợi ích từ quỹ ủy thác.”
Chú 1: Xin mang theo thẻ căn cước, hộ khẩu, thẻ ngân hàng.
Chú 2: Đã cung cấp tài sản ủy thác sạch sẽ.
Chú 3: Mời chú ý ký hợp đồng đúng hẹn, đảo bảo quỹ ủy thác tiến vào giai đoạn phân phối lợi ích.
…
Đường Tụng kiểm tra một phen.
Nội dung của ‘quỹ ủy thác gia tộc’ này rất cặn kẽ, liên quan đến cơ cấu ký gửi, giới thiệu, bao gồm lãi hàng năm, điều kiện được hưởng, điều khoản kết thúc.
Hệ thống đã lên kế hoạch cho con đường ‘Chim hoàng yến’ này.
Tất cả đều là thủ đoạn hợp pháp, để nàng an tâm bị bao nuôi, cố gắng trở thành một con chim hoàng yến.
Nói một cách đơn giản, Đường Tụng ký gửi một tài sản, để cơ cấu tiến hành quản lý và tiến hành phân phối lợi ích.
Còn có thể hoàn toàn cách ly tài sản.
Khi khoản tiền này vào cơ cấu ký gửi, nó sẽ bị đặt vào trong một tài khoản hoàn toàn độc lập.
Công ty sẽ quản lý, đầu tư khối tài sản này, lợi nhuận trong đó sẽ được chia cho Lý Nhã Lỵ theo tỷ lệ trong hợp đồng.
Quỹ úy thác còn có chế độ cách lý phá sản.
Có thể đảm bảo người được nhận lợi ích là Lý Nhã Lỵ, không bởi vì người ủy thác là Đường Tụng phá sản hoặc nợ nần, mà mất đi quyền lợi từ phần tài sản ký gửi này.
Trong nước có một vị kế toán họ Cổ đã dùng thủ đoạn này, thành lập 5 quỹ ủy thác cho con gái của mình.
Thực hiện cách ly tài sản.
Công ty ký gửi vẫn phải gửi tiền lợi nhuận cho con gái của vị này theo hợp đồng.
Những chủ nợ khác không thể động được vào khoản tiền này.
Lý Nhã Lỵ chỉ cần làm chim hoàng yến của hắn, lại tuân theo điều khoản trong hợp đồng.
Nàng có thể nhận được khoản tiền này cả đời, dù Đường Tụng có phá sản thì cũng không liên quan đến nàng.
Đối với Lý Nhã Lỵ mà nói, xem như là công ăn việc làm ổn định.
Ví dụ như tập đoàn Đường Tống bây giờ.
Người đại diện trước pháp luật chính là Kim Mỹ Nga, cũng chính là thư ký Kim.
Công ty khống chế cổ phần lại là một cơ cấu ở hải ngoại, mà người nắm sỡ công ty này chính là Đường Tụng.
Điều này cũng chính là lý do vì sao không ai có thể thông qua internet để điều tra ra hắn mới là ông chủ của tập đoàn Đường Tống.
Thư ký Kim không chỉ có một bộ phận cổ phần của công ty, mà còn đảm nhiệm chức chủ tịch.
Tuy rằng hắn luôn gọi Kim Mỹ Nga là thư ký Kim, nhưng nếu như gặp phải ở thế giới thực.
Kim Mỹ Nga chính là một đại nhân vật, còn mạnh hơn rất nhiều các chủ tịch của các công ty lớn.
Nghĩ đến thư ký Kim.
Đường Tụng không nhịn được mà nhớ nhung, còn chưa được gặp nàng trong thế giới thực.
Không biết nàng sẽ là người như thế nào, có ngoan ngoãn phục tùng mình giống như trong game hay không.
Đường Tụng lại sờ tóc Lý Nhã Lỵ, an ủi nàng.
Lý Nhã Lỵ đột nhiên che miệng đứng dậy.
Ừng ực!
Nuốt một ngụm nước miếng.
Có thể là vừa rồi quá tập trung vào ‘cắn’ Đường Tụng.
Lúc phục hồi tinh thần, miệng đã đầy nước miếng.
Lúc này, nhìn thấy gương mặt mê người của Đường Tụng, lại nghĩ đến hứa hẹn vừa rồi.
Lý Nhã Lỵ hung ác lên, vậy mà lại nuốt xuống thật!