Đại học Yến Thành, 8 giờ tối.
Kết thúc một ngày huấn luyện quân sự, Trình Nhạc Nhạc và bạn học trở về ký túc xá.
Cởi bộ quần áo quân sự, vội vàng lao vào tắm rửa.
Trình Nhạc Nhạc thay quần áo sạch sẽ thoải mái.
Ngồi trước bàn, cầm ly nước ấm lên uống từng ngụm nhỏ.
Đôi mắt không nhịn được mà nheo lại, lộ ra nụ cười hạnh phúc.
Tiếp đó, nàng gửi ảnh chụp ngày hôm nay cho Đường Tụng, lại chia sẻ vài chuyện thú vị với hắn.
Sau đó, vừa đọc sách vừa chờ đợi bạn trai trả lời.
Hiện giờ, thời khắc vui vẻ nhất trong ngày của nàng.
Chính là trở về ký túc xá, cầm điện thoại nói chuyện với Đường Tụng.
Nghĩ đến miệng lưỡi nhanh nhẹn của Đường Tụng, Trình Nhạc Nhạc không nhịn được mà kẹp chặt chân lại.
Trong con ngươi xuất hiện hơi nước.
Trong lúc hai người quấn quít nhất, lại mấy ngày rồi không được gặp nhau, Trình Nhạc Nhạc rất nhớ Đường Tụng.
Ngày mai sẽ là dạ tiệc đón sinh viên mới, nghĩ đến lời dặn dò của hắn, còn cả bộ quần áo cao cấp kia.
Trình Nhạc Nhạc khẽ cắn răng, quyết định ngày mai sẽ mặc nó tham gia.
Đây là yêu cầu của Đường Tụng với nàng, nàng không muốn để hắn thất vọng.
Đang suy tư.
Đột nhiên có tiếng kêu gọi truyền vào phòng, đánh gãy suy nghĩ của nàng.
“Nhạc Nhạc, có người gọi cậu kìa.” Lý Mạt vỗ vỗ bả vai nàng, lại chỉ ra ngoài ban công.
Trình Nhạc Nhạc rất kinh ngạc, đứng lên đi ra ngoài ban công.
Theo nàng đến gần, tiếng kêu gọi lại trở nên vô cùng rõ ràng.
“Trình Nhạc Nhạc! Trình Nhạc Nhạc! Trình Nhạc Nhạc!”
Là gọi mình?
Trình Nhạc Nhạc bước nhanh hơn, đi đến ban công, nhìn xuống bên dưới.
Mấy người Ngô Tư Kỳ cũng tò mò đi theo.
Bởi vì các nàng ở tầng 2, nên nhìn thấy rất rõ ràng.
Một nam sinh đang đứng trên bãi cỏ, vẫy tay gào thét về phía các nàng.
Chung quanh có không ít sinh viên.
Trình Nhạc Nhạc sợ hết hồn, còn cho rằng có chuyện gì.
Vội vàng thò đầu ra khỏi ban công.
Mái tóc còn chưa khô hẳn, bay loạn trong gió thu.
Đám sinh viên đang vây xem ở bên ngoài lập tức bị thu hút, quá đẹp!
Nhìn thấy nhân vật chính đã xuất hiện.
Từng ngọn nến trên bãi cỏ được thắp sáng.
Trong chốc lát, một hình trái tim ấm áp lung linh xuất hiện trên thảm cỏ xanh.
Trình Nhạc Nhạc rốt cuộc nhìn thấy rõ người đang vẫy tay với mình.
Đó là một nam sinh mặc áo trắng, quần jean, giày nhàn nhã, ôm đàn guitar.
Là Trương Tâm Hằng trong học viện của bọn họ.
Trình Nhạc Nhạc sở dĩ biết người này, là bởi vì thường xuyên có người trong ký túc thảo luận về hắn, cũng bởi vì các tiết mục biểu diễn ca hát của đối phương trong lúc tập quân sự cũng không tồi.
Cho nên có chút ấn tượng, cũng biết tên của đối phương.
Trương Tâm Hằng khá đẹp trai, tướng mạo còn mang theo chút ôn nhu dịu dàng, giọng hát cũng rất hay.
Rất được các nữ sinh năm nhất hoan nghênh, rất nhiều người nói hắn chính là hot boy của trường.
Nghe nói có rất nhiều nữ sinh tỏ tình với hắn, nhưng hắn không tiếp nhận ai cả.
Trình Nhạc Nhạc tự nhiên là không có ý nghĩ với hắn.
So với Đường Tụng trong lòng nàng, đối phương chẳng là gì cả.
Nhìn thấy Trương Tâm Hằng chuẩn bị bắt đầu, đám sinh viên chung quanh bắt đầu ồn ào ầm ĩ.
Trình Nhạc Nhạc đã đoán được ý tứ của đối phương, lại cảm thấy hơi hoang đường.
Đây là tỏ tình với mình sao?
Trước khi vào đại học, trường học sẽ cấm yêu sớm.
Cho dù nàng rất được hoan nghênh, nhưng sẽ không xuất hiện loại chuyện tỏ tình công khai như vậy.
Nhưng khi lên đại học, yêu đương chính là chuyện bình thường, tỏ tình cũng không có gì lạ.
Nếu nữ chính là người khác, Trình Nhạc Nhạc có lẽ sẽ lên hóng hớt một phen.
Nhưng mà, lúc này nàng chỉ cảm thấy toàn thân khó chịu, còn thấy chút ghê tởm.
Không muốn ở lại thêm một giây nào nữa.
Lúc nàng đang muốn quay người trở về phòng.
Đột nhiên nghe thấy tiếng reo hò của Trương Tâm Hằng: “Trình Nhạc Nhạc, anh thích em! Làm bạn gái của anh đi!”
Tiếng cười đùa ồn ào lập tức bùng nổ.
Có vài người còn vỗ tay cổ vũ cho Trương Tâm Hằng.
Sau khi tỏ tình xong.
Trương Tâm Hằng bắt đầu chơi đàn, lại cất cao giọng hát.
Bài hát là ‘Chính là yêu em’ của Đào Triết, cũng coi như là một ca khúc tỏ bình rất nổi tiếng.
“Anh vẫn muốn nói với em rằng.”
“Niềm hạnh phúc bất ngờ mà em mang đến.”
…
Trương Tâm Hằng hát rất hay, chắc là đã từng học thanh nhạc.
Giọng hát sạch sẽ lại rõ ràng, kết hợp với tiếng đàn không tệ.
Trên bãi cỏ đem, nghênh đón gió thu, tự đàn tự hát, cực kỳ có cảm giác.
Rất nhiều người cầm điện thoại lên quay phim.
Động tĩnh này đã hấp dẫn rất nhiều người đến xem.
Còn có rất nhiều người thò đầu ra khỏi cửa sổ và ban công để quan sát.
Bởi vì nơi này là ký túc xá nữ, nên đại đa số đều là nữ sinh.
Tiếng nghị luận ríu ra ríu rít.
Có rất nhiều người hâm mộ.
Một anh chàng đẹp trai, ngồi giữa những ngọn nến hình trái tim, tự đàn tự hát tỏ tình.
Quá lãng mạn nha!
Nếu như là mình, chắc chắn sẽ không từ chối.
“Quá hay! Người này cũng rất đẹp trai!”
“Hình như là sinh viên mới trường ta, tên là Trương Tâm Hằng thì phải.”
“Đàn rất hay!”
Đại học là nơi không thiếu sự lãng mạn.
Đối với những người dũng cảm tỏ tình như này, đại đa số người đều sẽ ôm thái độ tha thứ và ủng hộ.
Trình Nhạc Nhạc thấy càng ngày càng nhiều người, nội tâm thấy hơi bối rối.
Nàng không có kinh nghiệm xử lý những chuyện tương tự.
Bi tỏ tình dưới ánh mắt của vô số người, khiến cho nàng rất sợ hãi và khẩn trương.
Hơn nữa nhìn dáng vẻ của đối phương, giống như nếu nàng không ra mặt trả lời thì sẽ còn tiếp tục.
Ngô Tư Kỳ và Lý Mạt ở sau lưng cũng bị một màn này làm cho kinh động.
Có chút hâm mộ Trình Nhạc Nhạc.
Trương Tâm Hằng rất đẹp trai, cao ráo, chơi đàn tốt, ca hát hay.
Để người ta nhìn một cái đã biết, đây là một anh chàng rất có tài và ưu tú.
Ngô Tư Kỳ quan sát một lúc, nói: “Tiếc là Nhạc Nhạc đã có bạn trai, bằng không có thể cân nhắc một chút. Trương Tâm Hằng cũng rất khá, không chỉ đẹp trai, còn đa tài đa nghệ, điều kiện gia đình cũng không tồi.”
Lý Mạt cũng phản ứng, vui vẻ nói: “Tên này chính là Trương Tâm Hằng? Lúc khai giảng đã nghe nói đến, hát, nhảy, bóng rổ đều rất giỏi, chỉ là không biết có biết bắn rap không?”
Lưu Lệ Lệ thì lộ ra vẻ ghen tị, nàng cũng biết Trương Tâm Hằng rất nổi tiếng trong trường.
Bạn trai bây giờ của Trình Nhạc Nhạc rất tốt, còn tặng rất nhiều thứ quý giá.
Bây giờ lại được một nam thần ưu tú tỏ tình.
Thật sự là quá khinh người!
Trình Nhạc Nhạc thấy tình thế có xu hướng mở rộng, lấy dũng khí tiến lên trước.
Thò đầu xuống, vừa định mở miệng từ chối.
Dưới lầu, một tiếng phanh xe chói tai truyền đến, hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
Một chiếc BMW mui trần lao đến.
Một màn này làm rất nhiều người chú ý.
Bao gồm cả Trương Tâm Hằng, hắn cũng dừng lại, đưa mắt nhìn sang.
Tiếp đó chiếc BMW z4 màu đỏ dừng lại trước đám người.
Một nữ sinh xinh đẹp ăn mặc rất model, xách túi LV bước xuống xe.
Nàng đứng ở nơi đó, tạo thành một bức tranh không hài hòa với đám sinh viên chung quanh.
Trên người toàn là đồ hiệu, có vẻ rất cao quý và lạnh lùng.
Khuôn mặt trang điểm xinh đẹp, nhìn qua có hơi thành thục.