Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 28 - Chương 28: Liên Hoan

Chương 28: Liên hoan Chương 28: Liên hoan

Sau khi nhận được câu trả lời của Trương Linh Linh, Đường Tụng cũng thở phào một hơi.

Rất tốt! Bước đầu tiên rất thuận lợi.

Để tỏ thành ý, Đường Tụng trực tiếp chuyển 2000 phí quảng bá cho nàng luôn.

Sau khi nhận được tiền, Trương Linh Linh trả lời: “Rất hào phóng nha, nếu anh đã thoải mái như vậy, bên chúng tôi cũng sẽ không để anh thất vọng.”

Đường Tụng: “Được, cảm tạ Linh Linh giúp đỡ, chờ xong việc liền mời cô và Thu Thu ăn tiệc.”

Trương Linh Linh: “Ha ha, Thu Thu có lẽ sẽ không đi, nhưng tôi nhất định sẽ đi ăn của anh, chuẩn bị sẵn tiền đi!”

Đường Tụng: “Đúng rồi, Thu Thu livestream vào khoảng giờ nào?”

Trương Linh Linh: “Khoảng 20 giờ mỗi tối, thế nào, muốn vào cổ động à?”

Đường Tụng: “Mọi người đều là đồng bạn hợp tác, khẳng định phải cổ động rồi, đến khi đó tôi sẽ khen thưởng cho các cô.”

Trương Linh Linh: “Ha ha, được, hoan nghênh hoan nghênh, khen thưởng vài cái trái tim là được.”

Đường Tụng: Mỏi mắt mong chờ.jpg

Hợp tác với Thu Thu chỉ tốn 2000, rẻ hơn dự đoán.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ học tập ngày hôm nay, số dư trong thẻ là 13.800, Đường Tụng liền trả tiền cho Liễu Bảo Nguyệt.

Không biết vì sao, Đường Tụng cảm thấy rất không thoải mái khi nợ tiền nàng.

Sau khi chuyển 5000 qua, Đường Tụng nhất thời cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Nhìn đồng hồ, đã sắp đến giờ tụ tập.

Hắn liền mở app rồi gọi một chiếc xe sang trọng.

Từ chỗ ở đến Yến Khách Lâu đối diện học viện khoa học kỹ thuật Yến Thành, toàn bộ hành trình 10 km, dự tính là 120 đồng.

Thật mẹ nó đắt, gấp 4 lần xe bình thường!

Nhưng bởi vì có danh hiệu, nên Đường Tụng tự nhiên chọn tốt nhất.

Rất nhanh, tài xế đã gọi điện thoại đến, xác nhận địa điểm lên xe và thời gian với Đường Tụng.

Bởi vì đi gặp bạn học, Đường Tụng thay một bộ quần áo bình thường mới mua trên mạng.

Đứng trước gương sửa sang lại kiểu tóc.

Tóc hơi dài, hơn nữa cũng không ra dáng gì, có vẻ hơi lộn xộn.

Cần phải đi cắt tóc, bằng không thì không xứng với khuôn mặt đẹp trai này rồi.

Đúng lúc này, tài xế đã gọi điện đến.

Đường Tụng vội vàng thu dọn đồ đạc xuất phát, đi xuống dưới nhà, liền nhìn thấy một chiếc Audi màu đen đang dừng ở ven đường.

Tài xế mặc áo sơ mi trắng thắt cà vạt vội vàng xuống xe, sau khi xác nhận số điện thoại, rất lễ phép mở cửa xe giúp Đường Tụng.

“Tiên sinh, chào ngài, tôi là nhân viên phục vụ của ngài, mời lên xe.”

Lần đầu được hưởng thụ loại phục vụ này, Đường Tụng có hơi mất tự nhiên.

Tài xế lại nhắc nhở: “Tiên sinh, chúng ta sắp xuất phát, hành trình dài 10.2 km, dự tính cần 19 phút, xin ngài thắt dây an toàn. Chúng ta lập tức xuất phát ngay, ngài cần điều chỉnh điều hòa hoặc âm nhạc thì có thể nhắc tôi bất cứ lúc nào.”

“Được, cảm ơn.”

Ngồi trên ghế da cao cấp, không gian phía sau cực kỳ rộng rãi thoải mái, bên cạnh còn có tủ lạnh, phục vụ đồ uống lạnh và ăn nhẹ miễn phí.

Trong xe rất sạch sẽ, lại có một mùi thơm thoang thoảng bao phủ chóp mũi.

Đắt cũng có đạo lý của đắt, Đường Tụng bắt đầu hiểu vì sao đám đại gia kia lại chịu bỏ tiền mua phục vụ.

Tự do đón xe thật sảng khoái, chơi miễn phí thật sảng khoái.

Yến Khách Lâu nằm ở phó đối diện học viện khoa học kỹ thuật, tổng cộng có 3 tầng, mỗi tầng đều hơn 300 mét vuông.

Cửa hàng này chủ yếu kinh doanh vịt quay, đồ xào. Nhà hàng đi theo phong cách đơn giản và hiện đại, hơn nữa còn rất sạch sẽ, phục vụ nhiệt tình, rất được giới trẻ yêu thích.

Nhưng bởi vì giá cả hơi đắt so với mặt bằng trung, nên đại đa số học sinh sinh viên đều không nỡ đến nơi này.

Trong phòng 308, Lộ Tử Khoan, Lưu Thiên Hào và năm sáu người đang ngồi trò chuyện.

Đề tài lại là Lưu Thiên Hào, nhưng nhân vật chính của buổi liên hoan này lại là Đổng Ngọc Ngôn.

Nói chính xác hơn thì là Lưu Thiên Hào vì mời nàng ra ăn cơm, nên bất đắc dĩ phải kéo theo một đám bạn học.

Bốn năm đại học, Đổng Ngọc Ngôn vẫn luôn được công nhận là hoa khôi của khoa.

Sau khi tốt nghiệp, nàng có vẻ thành thục hơn, trên người mặc áo lụa trắng, bên dưới là một chiến quần ống rộng màu lam, khí chất ưu nhã của thành phần trí thức khiến người ta động lòng, một cái nhăn mày một tiếng cười đều tràn đầy ý vị.

“Đường Tụng còn chưa đến à?” Trầm Lập Siêu nhìn đồng hồ đeo tay: “Sắp 12 giờ rồi, tên này đúng là phải chờ sát giờ mới đến.”

Lộ Tử Khoan nói: “Vừa hỏi rồi, 5 phút nữa là đến.”

Trầm Lập Siêu phàn nàn: “Được rồi, hôm nay Thiên Hào mời khách, chúng ta đều đến sớm, Đường Tụng này lại lề mà lề mề.”

Vương Yến Yến đang lôi kéo Đổng Ngọc Ngôn trò chuyện, nghe vậy lại bĩu môi nói: “Từ khi đi học đã thế rồi. Lúc trước gọi Đường Tụng, Đường Tụng cũng không đi, bây giờ lại thất nghiệp, khẳng định là càng không muốn nhìn thấy chúng ta.”

Lộ Tử Khoan vội vàng giảng hòa: “Hoàn cảnh kinh tế bây giờ rất kém, rất nhiều công ty đều cắt giảm biên chế, hệ máy tính chúng ta muốn tìm việc cũng quá khó khăn.”

Trầm Lập Siêu nói: “Đúng thế, công ty của tôi bây giờ có đủ việc ngổn ngang. Thật sự hâm mộ Thiên Hào, tự lập nghiệp làm ông chủ.”

Lưu Thiên Hào vội vàng khiêm tốn nói: “Làm linh tinh thôi, dựa vào quan hệ trong nhà thôi. Mọi người muốn mua xe có thể tìm tôi, đảm bảo sẽ lấy giá gốc.”

“Được!” Trầm Lập Siêu vỗ tay khen hay: “Nào nào, chúng ta uống một chén, chúc tình hữu nghị của chúng ta trường tôn!”

Vương Yến Yến che miệng cười nói: “Nếu biết cậu ưu tú như vậy, năm đó tôi đã chủ động rồi, chỉ là không biết bây giờ còn có thể lọt vào mắt Lưu tổng không.”

“Yến Yến, nói như vậy là đề cao tôi rồi.” Lưu Thiên Hào qua loa lấy lệ một câu, sau đó không để ý đến nàng nữa.

Khuôn mặt và dáng người của Vương Yến Yến rất bình thường, thuộc về loại đi đâu cũng có thể gặp.

Lưu Thiên Hào tự nhiên chướng mắt, hôm nay mời nàng đến đây, chẳng qua là tìm một người nói chuyện và bầu bạn với Đổng Ngọc Ngôn mà thôi.

Vương Yến Yến hiển nhiên là có ý với Lưu Thiên Hào, tiếp tục tiến công: “Khi còn đi học, tôi đã thấy cậu rất ưu tú, lớn lên đẹp trai, lại có năng lực, sau khi tốt nghiệp vẫn ưu tú như vậy, mẹ ơi, đây chính là nam thần rồi!”

“Ha ha, nam thần là rất chính xác!” Trầm Lập Siêu cũng không chịu yếu thế, vội vàng nịnh nọt: “nam thần không chỉ đẹp trai, mà còn phải có tiền.”

Tuy rằng Lưu Thiên Hào chỉ có thể nói là hơi đẹp trai, nhưng mà có tiền tài gia trì, liền có vẻ như hạc giữa bầy gà.

Hôm nay mặc toàn đồ hiệu, lái xe sang chính là vì cảm giác chúng tinh củng nguyệt này.

Cũng là vì Đổng Ngọc Ngôn!

Bình Luận (0)
Comment