Đường Tụng mở nhóm chat bạn đại học, tìm kiếm hai chữ Thượng Hà.
Quả nhiên, tìm thấy mấy tin tức.
Chọn bừa một tin.
Trình Hà Thảo: “Tiệm lẩu Thượng Hà, địa chỉ: 128 đường Hoài An khu Dục Hoa.”
Trình Hà Thảo: “Trong nhà vừa mở thêm chi nhánh, trước mắt tôi đang quản lý ở đây, mọi người đến ăn có thể giảm 30%.”
Phía dưới là những lời tâng bốc của đám bạn học.
Bảo sao lần trước nhìn thấy ‘tiệm lẩu Thượng Hà’ lại thấy quen mắt.
Đường Tụng lại kéo xuống, chẳng mấy chốc đã hiểu mọi chuyện.
Lúc mới lên đại học, nhà Trình Hà Thảo chỉ mở một tiệm lẩu.
Thuộc về hộ kinh doanh cá thể.
Đến năm 4, cha Trình Hà Thảo là Trình Đức Thượng vì trải đường cho con trai, đã chuyển hình thành công ty, mở thêm chi nhánh ở khu Dục Hoa.
Mặc dù không phải cửa hàng trưởng, nhưng vẫn là quản lý.
Trước đó vẫn nghe nói việc kinh doanh không tệ lắm.
Không biết vì sao bây giờ lại sắp phá sản.
Nhắc đến mới nhớ, nhiệm vụ giới hạn thời gian đầu tiên là ‘đưa thức ăn ngoài’ cũng là do Trình Hà Thảo mới phát động.
Nhớ lại lúc trước, Trình Hà Thảo còn nói xỏ hắn, bảo hắn không có tiền ăn cơm thì đi làm shipper, đừng mặt dày tìm bạn học ăn chức.
Đường Tụng mỉm cười, bây giờ Thượng Hà sắp phá sản, bán công ty gán nợ.
Câu nói này cũng rất thích hợp với Trình Hà Thảo bây giờ.
“Keng, bạn phát động nhiệm vụ mới ‘hoàn trả’, mời tự kiểm tra.”
Đường Tụng chớp chớp mắt.
Trình Hà Thảo đúng là rất tồi, nhưng lại rất giỏi phát động nhiệm vụ nha.
Mở nhiệm vụ ra xem.
Nội dung: Lại nhìn thấy cái tên quen thuộc, nhìn lại quá khứ long đong, bạn vẫn có chút không thể bình tĩnh, mời trả lại những gì đã nhận, sắp xếp công việc cho Trình Hà Thảo, để Trình Hà Thảo cảm nhận niềm vui thú khi làm shipper.
Ban thưởng: Gói quà ngẫu nhiên x1.
Chú: Phòng cà phê Thời Gian (chi nhánh đường Hòa Bình) thường xuyên có rất nhiều đơn đặt hàng.
Nhìn thấy nhiệm vụ này, Đường Tụng lập tức hớn hở, còn bật cười thành tiếng.
Mấy vị giám đốc chung quanh đều liếc mắt nhìn nhau, không hiểu vì sao ông chủ nhà mình lại đột nhiên vui vẻ như vậy.
Đường Tụng thu liễm nụ cười, hơi suy tư một chút.
Lúc trước hắn kéo một đám phụ nữ tạo thành một nhóm chat, bây giờ đã trở thành nhóm đặt ship rồi.
Mấy tòa nhà chung quanh có rất nhiều đơn hàng, giá cả còn rẻ hơn đặt ship ngoài.
Trước mặt là do nhân viên phục vụ chạy đi đưa hàng, thời điểm bận rộn còn phải tự đặt ship, do phòng cà phê trả tiền.
Bây giờ vừa hay có thể cho Trình Hà Thảo và Lý Đạt Hanh làm shipper ở đây.
Ai bảo bọn họ chủ động yêu cầu vào công ty văn hóa Đường Trình, lại nghe công ty sắp xếp chứ.
Nghĩ vậy, Đường Tụng hỏi: “Giám đốc Hướng, 7 nhân viên này đều xác định vào công ty ta đúng không?”
Hướng Huy vội vàng gật đầu: “Vâng, nhưng thông qua tiếp xúc, tôi cảm thấy năng lực của họ rất bình thường. Tôi đề nghị phỏng vấn lại một lần, nếu không thích hợp có thể trực tiếp giảm biên chế.”
Hiện giờ, nhân viên của văn hóa Đường Trình có bằng cấp, năng lực, lý lịch rất không tệ, đều là tinh anh được chọn lọc.
Tự nhiên là chướng mắt những người này.
Đường Tụng gật đầu, nói: “Nếu điều tra không có vấn đề, sau khi thu mua Thượng Hà, liền để hai người Trình Hà Thảo và Lý Đạt Hanh vào bộ phận ăn uống phục vụ, sau đó tôi sẽ an bài chức vụ cụ thể cho họ.”
Bộ phận ăn uống phục vụ đều là nhân viên cửa hàng, đưa họ vào đó là rất thích hợp.
“Vâng, đã rõ.” Helen lập tức ghi lại.
Đường Tụng đứng lên: “Bên phía trang trí Thiên Thịnh, chúng ta có thể chuẩn bị hợp đồng, sau khi thu mua xong, 7 cửa hàng sẽ đồng thời sửa sang. Hôm nay đến đây thôi, tan họp.”
Nói xong, Đường Tụng đứng lên rời đi.
Tạ Vũ Đồng chỉnh lý tài liệu trong tay, lại do dự một lúc.
Cuối cùng vẫn đi theo vào văn phòng tổng giám đốc.
Hai người ngồi xuống ghế salon.
Tạ Vũ Đồng đôi tài liệu, ánh mắt hơi trốn tránh.
“Chị Vũ Đồng, có chuyện gì sao?” Đường Tụng dùng ánh mắt hỏi thăm để nhìn nàng.
Vị phó tổng này đoan trang hào phóng, nói chuyện luôn rất trực tiếp.
Rất ít khi như vậy.
Tạ Vũ Đồng thở ra một hơi, xấu hổ nói: “Chuyện này… Trong nhà giục hơi nhiều, tôi muốn chụp một tấm ảnh chung để ứng phó, đại khái là… chúng ta vẫn đang qua lại.”
Đường Tụng nhíu mày, đánh giá bộ OL thời thượng trên người nàng.
Hình thể mảnh mai dịu dàng, nhưng chỗ nên to thì tuyệt đối không nhỏ.
Khí chất đoan trang hào phóng.
Mới đầu 30, toàn thân tản ra mùi vị phụ nữ cực nồng đậm.
Đường Tụng nhịn không được mà cảm thán, đưa nàng lên phó tổng đúng là quyết định chính xác.
Không chỉ có thể làm việc, còn cảnh đẹp ý vui.
Chú ý đến ánh mắt thưởng thức của Đường Tụng, Tạ Vũ Đồng hơi mất tự nhiên, co rút thân thể về sau.
Đường Tụng đứng lên, trực tiếp ngồi cạnh nàng, nháy mắt mấy cái rồi cười nói: “Đến đi.”
Tạ Vũ Đồng hơi dịch qua một bên, lấy điện thoại ra chụp ảnh.
Bởi vì hai người ngồi quá xa, nên ảnh không đủ.
Tạ Vũ Đồng đành phải ngồi lại gần hơn.
Đường Tụng chú ý thấy, cười nói: “Chụp như vậy, có vẻ không thân thiết lắm.”
Nói xong, trực tiếp ôm bả vai nàng, kéo lại gần.
Thân thể hai người dán với nhau, có vẻ rất thân mật.
Tạ Vũ Đồng không khỏi ngừng thở, vành tai nóng lên.
Nàng vội vàng chụp ảnh, sau đó chuyển sang ghế đối diện.
Cố gắng bình phục nội tâm rung động.
Sau khi đoán được thân phận của Đường Tụng, nàng rất khó coi đối phương là một thanh niên trẻ tuổi.
Đây là một vị phú ông trăm triệu chân chính, thậm chí còn có thể là cổ đông của tập đoàn Đường Tống.
Một đại nhân vật như vậy, hết lần này đến lần khác còn đẹp trai, tốt tính, đơn giản là không có thiên lý!
Thấy Tạ Vũ Đồng yên lặng, Đường Tụng nói: “Chuyện chi nhánh cũng ổn ổn rồi, chị cũng rảnh rồi nhỉ?”
Tạ Vũ Đồng thở sâu: “Công ty đã đi vào quỹ đạo, tuyển dụng giai đoạn đầu cơ bản đã kết thúc. Công việc chủ yếu bây giờ là phối hợp với phòng marketing, chế định sách lược nhãn hiệu, đúng là không bận lắm.”
Đường Tụng nói khẽ: “Vậy thì tốt, 28 tháng 10, cũng chính là thứ 5 tuần này, chị thu xếp công việc, đi ra ngoài với tôi một chuyến.”
Tạ Vũ Đồng vừa mới khôi phục vẻ đoan trang, trên mặt lại đỏ lên một lần nữa.
Đây là muốn hẹn nàng đi chơi?
Nhìn khuôn mặt tuấn tú ở trước mặt, trái tim nàng bắt đầu đập loạn.
Do dự một chút, nàng vẫn cắn răng nói: “Hay là chúng ta đổi đến cuối tuần đi, gọi cháu gái tôi đi cùng luôn.”
Một người đàn ông như vậy, nếu Hiểu Manh còn không hài lòng…
Vậy… vậy nàng … sẽ xuống tay thật đấy!
Đường Tụng hơi sững sờ, không hiểu vì sao lại phải chờ đến cuối tuần, còn dẫn cháu gái theo.
Đại hội đầu tư diễn ra trong 4 ngày.
Dù cuối tuần cũng có diễn thuyết, nhưng quan trọng nhất vẫn là ngày đầu tiên.
Mời Tạ Vũ Đồng đi cùng, càng nhiều hơn là nhìn trúng năng lực của đối phương.
Dù sao nàng cũng từng làm việc ở xí nghiệp lớn tại Ma Đô, sau đó lại tự lập nghiệp và thành công.
Năng lực và tri thức của nàng rất rộng, vừa hay có thể đền bù thiếu sót của hắn.
Cộng thêm tướng mạo xinh đẹp, tuyệt đối là đối tượng thích hợp nhất.
“Tốt nhất vẫn là thứ năm đi, đại hội đầu tư này rất quan trọng với tôi, cần chị hỗ trợ sàng chọn mấy xí nghiệp thích hợp để đầu tư. Đương nhiên, nếu chị muốn dẫn cháu gái theo cũng không sao.”
“Ah… được, không có vấn đề.” Tạ Vũ Đồng chợt cứng đờ.
Thì ra là tham gia đại hội đầu tư mạo hiểm, lúc trước Đường Tụng cũng đã nhắc đến chuyện này.
Đường Tụng nhìn biểu cảm của nàng, nhớ đến chuyện lần trước, cười nói: “Lần trước chị nói cháu chị không vui, muốn ra ngoài giải sầu. Đã chọn thời gian địa điểm chưa? Đến khi đó nhớ đừng quên gọi tôi nha.”
Thì ra hắn còn không quên!
Tạ Vũ Đồng nhẹ nhõm hơn rất nhiều: “Vậy thì tối nay tôi về thương lượng một chút.”
Đường Tụng nhếch miệng cười, đề nghị: “Gần đây khá lạnh, nửa tháng nữa là lập đông. Có thể cân nhắc đến suối nước nóng, rất có lợi có cơ thể.”