Trương Linh Linh nhìn một màn trước mắt, trong lòng cũng thấy hơi khó chịu.
Có lẽ người khác không biết ý nghĩ của Thu Thu, nhưng nàng rất hiểu.
Biết Thu Thu chỉ là thận trọng thôi, không ngờ lại bị Đường Tụng hiểu lầm.
Tình hữu nghị giữa nàng và Thu Thu rất sâu, có thể nói là không thua kém hơn tình cảm của nàng với Đường Tụng.
Quan hệ của hai người vẫn luôn rất thân thiết.
Trong đại học cũng có lúc xung đột, cãi nhau, nhưng đại đa số thời gian vẫn là chị em tốt không giấu gì nhau.
Từ sau khi Thu Thu làm TikTok và kiếm được tiền, chuyện đầu tiên chính là chia sẻ cùng nàng.
Mặc dù thu nhập không cao, fan không nhiều, nhưng vẫn để nàng làm trợ lý, muốn dẫn nàng cùng phát tài.
Nàng tiến lên, nhẹ nhàng ôm lấy Thu Thu, nhỏ giọng an ủi: “Thân ái, sao thế? Có phải ủy khuất rồi không. Không sao, Đường Tụng là người rất tốt, anh ấy không có ý gì đâu, chỉ đùa cậu thôi. Cậu thích màu nào thì chọn trước đi, lần này mình không tranh với cậu.”
Nói xong liền kéo tay Thu Thu đi đến cạnh quầy hàng.
Nói với Đường Tụng: “Đường Tụng, Thu Thu là bạn thân của tôi, tôi rất hiểu Thu Thu, cô ấy mặt mỏng, thật ra trong lòng rất muốn, nhưng hết lần này đến lần khác lại giả bộ thận trọng, sợ anh có ấn tượng kém với mình.”
Ba người bạn cùng phòng khác cũng cảm nhận được bầu không khí hơi dị dạng, vội vàng mở miệng giảng hòa.
Thu Thu há miệng, lại không biết nên nói gì.
Đường Tụng thở dài, nhìn sắc mặt trắng bệch của Tiền Thu Thu.
Giải thích nói: “Vừa rồi là tôi cân nhắc không chu toàn, tặng đồng hồ cho con gái cũng có ý nghĩa đặc thù. Cô từ chối, tôi cho rằng là vì Vương Vân Phong như lần trước, chứ không có ý gì khác. Nếu đã thích, vậy hai người chọn đi.”
Thu Thu nghe vậy, lập tức gấp gáp.
Đây chính là chuyện nàng sợ nhất.
Nàng không khỏi tiến lên một bước, đứng rất gần, nhìn thẳng vào mắt Đường Tụng.
Muốn giải thích một chút, nhưng bởi vì quá khẩn trương và lo lắng, không biết nên mở miệng thế nào.
Ấp úng một lúc lâu, kìm nén đến sắc mặt đỏ bừng.
Chú ý đến ánh mắt nghi hoặc của Đường Tụng, nàng lại vội đến mức đầu đầy mồ hôi.
Mở miệng liền nói: “@#@$$! Tôi đã Vương Vân Phong $!&@#$&*...”
Đường Tụng cũng không hiểu mấy câu tiếng địa phương này.
Chỉ có thể hiểu đại khái, hình như là đang xin lỗi.
Trương Linh Linh kéo tay bạn thân.
Thu Thu chỉ chỉ miệng mình, vội đến sắp khóc.
Lại phun ra vài câu tiếng Xuyên: “&^!#&$@!”
Trương Linh Linh che miệng nàng lại, ngượng ngùng nói với Đường Tụng: “Thu Thu quá vội, cô ấy là người Xuyên, thỉnh thoảng vội quá thì sẽ phun ra vài câu tiếng Xuyên. Đường Tụng, anh hiểu lầm rồi, chúng tôi đã không để ý đến Vương Vân Phong từ lâu rồi, Thu Thu cũng đã block tên đó rồi. Vừa rồi Thu Thu nói là anh phải tin cô ấy, trước kia là lỗi của cô ấy, xin anh tha thứ cho cô ấy.”
Thu Thu nghe thấy Linh Linh giải thích, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Ngay sau đó, nàng đột nhiên ý thức được mình đứng quá gần Đường Tụng, đã sắp dính vào nhau rồi.
Ngửi lấy mùi hương trên người Đường Tụng, chỉ cảm thấy tim đập rộn lên, vội vàng lùi ra sau.
“Block rồi?” Đường Tụng kinh ngạc nhìn Thu Thu.
Không tiếp xúc nhiều, nhưng hắn có thể cảm giác được Thu Thu rất thích Vương Vân Phong.
Có thể đi đến một bước block này, đúng là không nghĩ tới.
“Đúng.” Thu Thu cố gắng bình tĩnh lại, vội vàng mở miệng giải thích: “Đã rất lâu rồi không liên lạc, hi vọng anh không hiểu lầm, đồng hồ này quá đắt, còn đắt hơn xe mô tô của tôi, nên tôi mới không dám nhận.”
Đường Tụng nhìn chằm chằm nàng một chút.
Hắn lại không phải người ngu.
Từ thái độ của Thu Thu, hắn nhạy cảm phát hiện gì đó.
Nội tâm thấy hơi kỳ lạ và hoang đường, hình như hắn không làm gì mà?
Hắn lắc lắc đầu, nói: “Được rồi, tôi hiểu rồi, vừa rồi đúng là tôi hiểu lầm. Hai người chọn đồng hồ đi, chọn xong chúng ta đi ăn cơm.”
“Đường tổng hào phóng!” Trương Linh Linh vội vàng tiến lên phía trước, kéo tay Thu Thu đi về phía quầy.
Chỉ cào hai chiếc đồng hồ Rolex Lady Datejust, nói: “Mình biết cậu thích màu trắng, vậy cậu lấy chiếc màu trắng rượu này đi.”
Nói xong, nàng trực tiếp cầm lên và đeo lên tay Thu Thu.
Quan sát một lát, tán dương: “Quá đẹp! Nếu tay mình đẹp như cậu thì tốt rồi.”
Đường Tụng vô thức nhìn thoáng qua, đúng là rất hợp.
Tay Thu Thu rất đẹp, ngón tay thon dài mảnh khảnh, làn da tinh tế tỉ mỉ.
Lúc này Thu Thu mới bình tĩnh lại, nàng vuốt vuốt tay áo, ngây ngốc nhìn đồng hồ trên cổ tay, có chút không dời nổi mắt.
Trên mặt chợt nở nụ cười vui vẻ, híp mắt lại, miệng lộ ra một đường cong xinh đẹp.
Khuôn mặt xinh đẹp hệ cấm dục, vậy mà lộ ra chút hồn nhiên.
Trương Linh Linh vỗ vỗ mông bạn thân, trêu chọc: “Đắc ý quên hình rồi? Không thấy cổ tay mình vẫn trống không à?”
Thu Thu hơi đỏ mặt.
Cẩn thận cầm chiếc đồng hồ màu hồng candy lên, đeo lên tay Trương Linh Linh.
Trương Linh Linh đưa tay lên xem một chút, nội tâm lập tức bị vui vẻ lấp đầy.
Nàng bắt lấy tai Thu Thu, tiến đến trước mặt Đường Tụng, cười hì hì nói: “Đường Tụng, đẹp không?”
Bởi vì không chú ý đến chống nắng, nên làn da Trương Linh Linh có màu lúa mì khỏe mạnh.
Đặt chung với cánh tay trắng như tuyết của Thu Thu, đúng là hơi kém một chút.
Nhưng xương của nàng tinh tế, mang theo vẻ ôn nhu dịu dàng của phái nữ, nhìn cũng rất không tệ.
“Cực đẹp, rất hợp với cô.” Đường Tụng cười tán dương một câu, lại nói với Trương Tử Kỳ: “Thanh toán đi.”
Ba người bạn cùng phòng khác cũng tiến lên, tán dương đồng hồ trên tay hai người.
Trong mắt mang theo vẻ hâm mộ.
Trương Linh Linh cầm điện thoại, không ngừng chụp ảnh.
Thu Thu cúi đầu, mái tóc mềm mại hơi rủ xuống, che khuất niềm vui sướng giữa hai hàng lông mày của nàng.
Thanh toán xong, đi ra khỏi cửa tiệm Rolex.
Trương Linh Linh đề nghị đi lên lầu ăn Haidilao.
Những người khác cũng không có ý kiến.
Một nhóm 6 người đi thẳng lên tầng 4.
…
Trung tâm Porsche Yến Thành.
Từ Giai Lệ nhìn ảnh do Trương Tử Kỳ gửi đến, ánh mắt rung động kịch liệt.
Nàng quá quen thuộc với chiếc áo sơ mi trắng này.
Mở album ảnh ra.
Trong đó vẫn còn mấy tấm ảnh Đường Tụng ngồi trên BMW, đón gió thu.
Khóe miệng nở nụ cười yếu ớt, gió mát thổi qua lọn tóc, cộng với áo sơ mi trắng và hoàn cảnh chung quanh, tạo thành một bức tranh xinh đẹp.
Mấy tấm ảnh này, đã theo nàng vượt qua rất nhiều đêm cô độc.
Với tư cách là tài liệu làm phép, tuyệt đối là xài tốt.
Đúng lúc nàng thất thần.
Tinh…
Tử Kỳ: “Da cậu ta rất tốt, sờ lên vừa trơn lại vừa non, tay cũng rất đẹp.”
Từ Giai Lệ biến sắc mặt, trả lời: “Cậu làm gì rồi? Hai người?”
Tử Kỳ: “Còn có thể làm gì, người ta đến mua đồng hồ, mình đeo lên giúp mà thôi. Mình đúng là muốn phát sinh gì đó, tiếc là mình cũng biết nhan sắc của mình không đủ.”
Tử Kỳ: “Nói cho cậu biết, vị này là Tình Thánh đấy, mua một chiếc Rolex Day-Date Ice Blue 750.000, sau đó tình cờ gặp mặt hai cô gái, liền tặng mỗi người một chiếc Rolex Lady Datejust. Lúc nãy đăng ký hội viên, mình đã nhớ kỹ số điện thoại của cậu ta rồi, có muốn thử một chút không?”
Nhìn thấy tin nhắn của chị em tốt, Từ Giai Lệ thấy rất phức tạp.
Vì sao mỗi khi tôi quyết tâm rời xa cậu, thì cậu luôn đột nhiên hiện ra, thể hiện sự tồn tại của mình?
Đồng nghiệp Lục Đình chạy tới, cười hì hì nói: “Chị Giai Lệ, tháng sau là sinh nhật chị rồi, chắc bạn trai chị cũng đến nhỉ?”
Mấy nữ nhân viên khác nghe vậy, nhịn không được mà cười khẽ.
“Tiểu Lục, cô nói người bạn trai lái Porsche của Giai Lệ sao?”
“Không phải là chia tay từ lâu rồi sao? Người ta chỉ chơi đùa thôi.”
“Đúng thế, người ta trẻ tuổi, đẹp trai lại nhiều tiền, có không biết bao nhiêu ‘bạch phú mỹ’ trẻ tuổi vây quanh kìa.”
“Có vài người, tuổi đã cao mà vẫn thích nằm mơ.”
“Cũng đúng, tháng sau là sinh nhật 30 tuổi rồi!”
Hai tháng trước, Đường Tụng xuất hiện, để Từ Giai Lệ chợt nổi tiếng ở công ty.
Vài người rất ghen ghét, đều đang chờ xem nàng mất mặt.
Quả nhiên, từ đó về sau, vị ‘cao phú soái’ kia đã không xuất hiện nữa.
Điều này cũng xác minh suy đoán của bọn họ.
Sắc mặt Từ Giai Lệ trở nên rất khó chịu, không nói gì cả, trực tiếp quay người rời đi.