Sau khi ký hợp đồng xong.
Đổng Ngọc Ngôn ngồi trong văn phòng rộng rãi thuộc về mình, mặt hướng cửa sổ sát đất khổng lồ.
Cảm nhận được cảm giác thành tựu chưa từng có.
Trong đầu đang nghĩ đến sự phát triển tiếp theo của công ty.
Đột nhiên, chuông điện thoại vang lên.
Là một số lạ từ Ma Đô.
Đổng Ngọc Ngôn hơi nghi hoặc, nhưng vẫn nghe máy.
“Alo, chào ngài, là cô Đổng Ngọc Ngôn đúng không?” Đối diện là một giọng nam trầm ổn.
“Là tôi.”
“Xin chào Đổng phu nhân, tôi là Trần Minh Hoa của tư bản Tĩnh Ngộ, cũng là đại biểu của đội ngũ cố vấn lần này.”
Nghe đối phương giới thiệu.
Sắc mặt Đổng Ngọc Ngôn cứng lại.
Rốt cuộc cũng đến.
Lại còn là cả một đội ngũ?!
Đây chính là tư bản Tĩnh Ngộ đấy, thường xuyên có thể nhìn thấy trên tin tức.
Trong hiện thực, nó là một tồn tại cao không thể chạm đối với nàng.
Bản thân nàng chỉ là một sinh viên mới tốt nghiệp không lâu.
Dù có chút khôn mặt, EQ cũng không tệ, nhưng căn bản là không có kinh nghiệm điều hành công ty và đầu tư.
Đối mặt với công việc sắp tới, khó tránh khỏi có chút lo sợ bất an.
Cũng lo lắng bị mấy vị cổ công của Hoa Vũ gài bẫy.
Hiện giờ có đội ngũ chuyên nghiệp đến giúp đỡ, tất cả đều không còn là vấn đề.
Nàng ngồi thẳng người, chân thành nói: “Trần tiên sinh, xin chào, các vị vất vả rồi, hiện giờ các anh đang ở đâu?”
“Ngài quá khách khí rồi, chúng tôi đến Yến Thành từ tối qua, trước mắt đang ở khách sạn quốc tế Tinh Phong, giờ ngài có rảnh không? Chúng tôi đi qua gặp ngài, thương lượng công tác tiếp theo.”
Đổng Ngọc Ngôn nghĩ nghĩ, nói: “Vậy các anh đến cao ốc Nguyệt Thành đi.”
“Được, chúng tôi lập tức qua ngay, tạm biệt.”
“Tạm biệt.”
Cúp máy, Đổng Ngọc Ngôn chỉ cảm thấy cảm xúc bành trước.
Mấy ngày gần đây, nàng như được trời giúp, mỗi một bước đi đều vô cùng thuận lợi.
Loại cảm giác này để nàng sung sướng như muốn lên trời, có chút không thể tự kiềm chế.
Tinh tinh… âm báo wechat vang lên.
Có không ít người @ nàng.
Mở ra xem, kéo lên xem lịch sử trò chuyện.
Khóe miệng Đổng Ngọc Ngôn cong lên, đã hiểu là chuyện gì.
Nàng nhíu mày, trả lời: “Cảm ơn mọi người tán dương, tối anh ấy về, tôi sẽ chuyển đạt cho anh ấy.”
Sau đó, ánh mắt nàng tập trung vào một tấm ảnh.
Một mỹ nữ cao gầy đoan trang đứng bên cạnh Đường Tụng.
Trên người mang theo một loại khí chất đặc biệt.
Tài trí, dịu dàng, tràn đầy phong tình của phụ nữ trưởng thành.
Đổng Ngọc Ngôn nhíu mày.
Nàng có một loại trực giác, người phụ nữ này và Đường Tụng có quan hệ không đơn giản.
Đêm nay bọn họ sẽ…
“Đằng!” Đổng Ngọc Ngôn đứng bật dậy, đi qua đi lại trong phòng làm việc.
Nàng cầm điện thoại lên, gửi tin nhắn cho Đường Tụng: “Anh yêu, tối nay đến chỗ em nhé?”
Một lúc sau.
Tinh…
Đường Tụng: “Đêm nay phải tham gia tiệc rượu, chắc là muộn mới về, không được rồi.”
Đổng Ngọc Ngôn lập tức có một cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
“Tham gia tiệc rượu với người phụ nữ kia, sau đó thì sao?”
Nàng khẽ cắn môi, trả lời: “Anh qua đây, em và Từ Tình biểu diễn cosplay cho anh xem, nơi này còn có một thanh kiếm biết phát âm thanh và đồ cos Neil 2B nha.”
Tinh…
Đường Tụng: “Chờ đấy, tối nay anh sẽ đi xem thanh kiếm kia.”
…
10:30 sáng.
Hai chiếc xe thương vụ dừng lại trước cửa cao ốc Nguyệt Thành.
6 nhân viên của tư bản Tĩnh Ngộ lần lượt xuống xe.
Dưới sự dẫn đường của nhân viên quản lý, lên thẳng tầng 27.
Đổng Ngọc Ngôn cố gắng duy trì vẻ bình tĩnh.
Ngẩng đầu ưỡn ngực, để mình trông có vẻ khí thế hơn.
Dẫn 6 người vào phòng họp nhỏ.
Khách sáo vài câu.
Đám người lần lượt giới thiệu.
“Đổng phu nhân, tôi là Trần Minh Hoa, phó tổng thanh tra bộ phận khống chế nguy hiểm, cũng là đại biểu của đội ngũ cố vấn này.”
“Đổng phu nhân, chào ngài, tôi là Lưu Nguyên Hoa của bộ phận vận doanh.”
…
“Đổng phu nhân, tôi là Trương Hân Vũ của bộ phận đánh giá đầu tư.”
Nghe thấy tên tuổi của Trần Minh Hoa, Đổng Ngọc Ngôn cũng giật mình.
Vị này có thể xem như là quản lỳ cao tầng trong tư bản Tĩnh Ngộ rồi, vậy mà lại đến đây để huấn luyện mình?
Đổng Ngọc Ngôn hai mắt lếp lóe, nhiệt tình nói: “Thanh tra Trần khách khí rồi, sao lại để anh tự mình dẫn đội chứ, thật sự là được yêu mà sợ. Cũng cảm tạ các vị đã đến đây trợ giúp, đôi với tôi mà nói, đây nhất định là một trải nghiệm khó quên. Mọi người gọi tôi Ngọc Ngôn là được, Đổng phu nhân gì đó không thân thiết lắm. Sau này chúng ta sẽ là đồng bạn, là bạn bè, còn xin các vị chỉ điểm nhiều hơn.”
Trần Minh Hoa cười khẽ một tiếng: “Được! Ngọc Ngôn, cô trẻ tuổi hơn chúng tôi nghĩ, cũng xinh đẹp và ưu tú hơn.”
“Thanh tra Trần quá khen.” Đổng Ngọc Ngôn mặt mày hớn hở.
Mấy người ngồi nói chuyện một lúc, dần dần quen thuộc hơn.
Nhân viên bên quản lý rất có ánh mắt, đã đưa trà và đồ uống đến.
Trần Minh Hoa yên lặng giây lát, mở miệng nói: “Lần này Ngô tổng đã dặn dò, cô yên tâm, chúng tôi đã căn cứ theo tình hình cụ thể của cô, để chế định kế hoạch huấn luyện và hỗ trợ, đồng thời cũng sẽ trợ giúp cô kinh doanh công ty.”
“Ngô tổng?”
Đổng Ngọc Ngôn thầm giật mình, nhịn không được mà hỏi: “Là… Ngô Khác Chi… Ngô tổng sao?”
Vị này là giám đốc tài vụ của tập đoàn Đường Tống, đồng thời cũng là tổng giám đốc của tư bản Tĩnh Ngộ.
Thường xuyên xuất hiện trên các tin tức về kinh tế tài chính.
Cho dù Đổng Ngọc Ngôn không quan tâm những thứ này, thì cũng đã nghe đến tên của đối phương.
Những xí nghiệp mới quật khởi hai năm gần đây, có không ít nhà đươc tư bản Tĩnh Ngộ đầu tư.
Danh tiếng của đối phương to lớn đều dọa người.
Mỗi khi có mặt Ngô Khác Chi, kim ngạch phải lên đến hàng trăm triệu là ít.
“Đúng.” Trần Minh Hoa cười gật đầu.
Đổng Ngọc Ngôn ngồi thẳng, chân thành nói: “Nhất định phải giúp tôi cảm ơn Ngô tổng! Tôi sẽ cố gắng không cô phụ sự chờ mong của Ngô tổng. Đúng rồi, sắp trưa rồi, tôi mời các vị một bữa cơm nha.”
Mấy người Trần Minh Hoa lập tức đứng lên, cười nói: “Chúng tôi đã đặt phòng ở khách sạn quốc tế Tinh Phong, chúng ta đi qua đó là được. Lần công tác này có kinh phí cực kỳ sung túc, cô không cần khách khí với chúng tôi.”
Đổng Ngọc Ngôn ngẩn người, trợn tròn mắt.
Đây là… đến hỗ trợ lại còn mời mình ăn cơm?
Trần Minh Hoa đột nhiên nhớ tới cái gì, nói: “Ngọc Ngôn, cô có mang thẻ căn cước không?”
“Có.” Đổng Ngọc Ngôn gật đầu, biểu chiều phải nộp tài liệu công ty, nên nàng chuẩn bị khá đầy đủ.
Trần Minh Hoa giải thích: “Lát nữa luật sư Lâm của phòng luật sư Đường Kim cũng sẽ đến, cần dùng thẻ căn cước của cô để đăng ký một công ty khác.”
“Ah…” Đổng Ngọc Ngôn hơi do dự nói: “Công ty gì?”
Trần Minh Hoa hơi khó hiểu, nói: “Công ty TNHH quốc tế Tinh Phong đã được đăng ký, muốn nhận giấy kinh doanh thì cần thẻ căn cước của tất cả cổ đông và ký tên.”
Đổng Ngọc Ngôn vẫn hơi mơ hồ: “Ngại quá, tôi vẫn không rõ, công ty quốc tế Tinh Phong là? Có quan hệ gì với tôi?”
Thành viên đội ngũ cố vấn liếc mắt nhìn nhau.
Cũng đều hơi mơ hồ.
Cảm giác vị Đổng phu nhân này không hiểu rõ lắm.
Trần Minh Hoa kiên nhẫn giải thích: “Trước khi lên đường, chúng tôi đã nhận được một bộ phận tài liệu về ngài, để chế định kế hoạch huấn luyện. Trong kế hoạch, cũng dính đến công ty Tinh Phong. Công ty này trước mắt có 2 cổ đông. Một vị là Đường Tụng chiếm 99%, một vị khác là ngài, chiếm 1%. Chuyện này do luật sư Lâm phụ trách, tối hôm qua tôi đã liên hệ với anh ấy.”
Nghe thấy tên Đường Tụng, Đổng Ngọc Ngôn lập tức hiểu được.
Xem ra tất cả đều là Đường Tụng an bài.
Nhưng vì sao Đường Tụng không nói với mình?
Đổng Ngọc Ngôn kiềm chế nội tâm hoang mang, cười nói: “Được, tôi hiểu rồi. Đúng rồi, công ty Tinh Phong kinh doanh thứ gì?”
Trần Minh Hoa cười nói: “Trước mắt chủ yếu là kinh doanh khách sạn 5 sao và các công trình tương quan. Bao quát nhà hàng tây, phòng nghỉ, phòng họp, hội nghị, giải trí… Cũng có cả thực phẩm, đồ uống và bán lẻ rượu.”
Nghe thấy khách sạn 5 sao, ánh mắt Đổng Ngọc Ngôn sáng lên.
Ngay sau đó, nàng tự lẩm bẩm: “Khách sạn 5 sao quốc tế Tinh Phong?”
“Đúng, công ty đã đăng ký xong, quyền tài sản và quyền kinh doanh của khách sạn đều thuộc về công ty Tinh Phong.”
Đổng Ngọc Ngôn lập tức trợn tròn mắt, hô hấp trở nên dồn dập hơn.
Thân ái, mấy ngày nay quá nhiều bất ngờ rồi, em không chịu nổi.