4 giờ chiều.
Trương Linh Linh kéo thân thể mệt mỏi về ký túc xá.
Đẩy cửa phòng, liền nhìn thấy Thu Thu đang tập yoga.
Dáng người lồi lõm cực kỳ bốc lửa, cho dù là con gái, Trương Linh Linh cũng cảm nhận được sức hút của nàng.
“Linh Linh về rồi!” Thu Thu lên tiếng chào.
Khuôn mặt xinh đẹp mang theo màu đỏ rực rỡ, khóe miệng mang theo ý cười khó có thể áp chế.
Trương Linh Linh nghi ngờ nói: “Có chuyện gì mà vui vậy? Miệng ngoác đến mang tai rồi.”
“Có sao?” Thu Thu sờ miệng mình: “Vẫn tốt mà…”
Trương Linh Linh đặt mông ngồi xuống ghế, bắt đầu oán trách việc vặt trong nhà.
Nàng là người địa phương Yến Thành, thường xuyên về nhà ăn cơm.
“Mình không nên lái xe về, mẹ mình không ngừng hỏi, có phải bị người bao nuôi hay không?”
“MÌnh nói là sếp tặng mà họ không tin.”
“Còn bảo mình đừng tham hư vinh, mau kết thúc quan hệ, mình sắp phiền chết rồi.”
Thu Thu mặc quần áo bó, thân thể uốn lượn thành tạo hình khoa trương.
Nàng vừa tập yoga, vừa cười tủm tỉm nói: “Nếu cậu cảm thấy phiền, vậy sang tên xe cho mình, mình không sợ phiền.”
Trương Linh Linh nhíu mày, ánh mắt chợt sáng ngời.
“Thu Thu, sao mình có cảm giác cậu trở về như xưa rồi nhỉ?”
Đoạn thời gian gần đây.
Hoặc là nói, từ sau khi Thu Thu nghe Đường Tụng diễn tấu violin.
Cả người đều rơi vào trạng thái ỉu xìu.
Nói chuyện buồn bã, ngày ngày thất thần.
Với lại rất lâu rồi không tập yoga.
Đủ loại hành vi khác thường hôm nay, khiến cho Trương Linh Linh tò mò.
Trương Linh Linh xông lên, mắt đối mắt với nàng.
Sắc mặt Thu Thu nóng lên, ánh mắt trốn tránh, nói: “Có sao? Mình vẫn như vậy mà?”
“Hừ hừ, không nói đúng không? Cho mình xem điện thoại đi!” Trương Linh Linh đã đoán được chân tướng: “Cậu thay đổi nhiều như vậy, chắc chắn là có quan hệ với Đường Tụng.”
Thu Thu cúi đầu cười khẽ, không giấu diếm, nói: “Đường Tụng, đã đồng ý kết bạn wechat với mình.”
Trong ánh mắt ‘quả là thế’ của Trương Linh Linh.
Nàng vui vẻ bổ sung: “Đường Tụng còn chủ động chào hỏi mình, còn gọi tên mình…”
“Được rồi!” Trương Linh Linh ê ẩm nói.
Nhìn dáng người như ma quỷ của bạn thân.
Cũng chạy đi thay quần áo tập yoga.
5 giờ chiều.
Thu Thu nhận được video call.
Là sư huynh Trương Soái Ba.
Nàng lập tức nghe máy.
Không kịp chờ đợi hỏi: “Alo, anh Ba, video xong rồi sao?”
“Đúng vậy, hiệu quả tuyệt đối sẽ làm em hài lòng! Anh đã gửi qua hòm thư của em, em xem còn muốn đổi chỗ nào không, thì cứ nói cho anh biết, không cần khách khí với anh Ba.”
Giọng nói hào phóng của Trương Soái Ba truyền ra.
“Cảm ơn, cảm ơn anh Ba.”
Cúp máy.
Trương Linh Linh và Thu Thu liếc mắt nhìn nhau, hưng phấn chạy đến máy tính.
Mở hòm thư, download video, mở ra xem.
Đầu video là hình ảnh Đường Tụng mặc áo hoodie, đội mũ.
Trên mặt mang theo nụ cười ấm áp, nhẹ nhàng cất mèo vào balo mèo, đi ra khỏi phòng thể dục.
Sau đó hắn leo lên chiếc BMW.
Từ đầu đến giờ, hình ảnh đều là màu sắc ấm, nhìn qua vô cùng ấm áp và duy mỹ.
Trải qua Trương Soái Ba điều sắc, toàn bộ hình ảnh giống như những phân cảnh trong phim điện ảnh, rất có cảm giác.
Qua một đoạn làm nền.
Phong cách đột nhiên biến đổi.
Toàn bộ sắc trời đầu âm u, bầu không khí tựa như phun trào.
Đường Tụng thay một bộ đua xe đen nhánh, chú mèo con đáng yêu bỗng biến thành Cat girl cao ngạo xinh đẹp.
Ngay sau đó, chiếc BMW trắng xanh đan xen cũng đổi màu.
Chỉnh thể biến thành một màu đen lãnh khốc.
Đèn xe, trục bánh xe, bô xe… xuất hiện những đường vân màu đỏ xinh đẹp.
Những đường vân này dần dần bò lên quần áo của Đường Tụng, lan đến trên người Thu Thu.
Cùng lúc đó, trong quá trình lái xe, xung quanh chiếc xe xuất hiện từng tia điện quang màu đỏ.
Nơi lốp xe đi qua, ngoại trừ tia lửa bắn tung tóe, còn có khói bụi mịt mù.
Khi quay chụp, bọn họ lái xe rất chậm, nhưng trải qua chỉnh sửa và xử lý.
Khiến người ta cảm thấy chiếc xe đang lao nhanh trên một mảnh mênh mông bát ngát.
Kết hợp với nụ cười ấm áp và mèo con đáng yêu lúc trước.
Cảm giác tương phản to lớn đánh thẳng vào thị giác.
Tóm lại, cực cool cực ngầu, không có gì để chê.
Hơn nữa Trương Soái Ba còn hỗ trợ làm một BGM rất phù hợp.
Thu Thu và Trương Linh Linh hưng phấn đến đỏ cả mặt, cảm xúc bành trướng.
Các nàng reo hò một tiếng, ăn ý vỗ tay nhau.
“Mau, mau gửi cho Đường Tụng xem, video này tuyệt đối sẽ hot!”
Hai người gửi video qua, động thời nhắn một câu với Đường Tụng.
Ngay sau đó, hai người đều nhìn chằm chằm vào điện thoại.
Chờ đợi Đường Tụng trả lời.
Một lát sau.
Tinh… âm báo wechat của Thu Thu vang lên.
Hai người lập tức nhìn vào.
Trương Soái Ba: “Thu Thu, hiệu quả thế nào? Có muốn sửa ở đâu không?”
Thu Thu vỗ trán, vội vàng trả lời: “Cảm ơn anh Ba, làm rất đẹp! Vượt qua mong muốn! Làm phiền anh rồi”
Trương Soái Ba: “Hì hì, vậy thì tốt, thật ra cũng không tốn nhiều công sức, đối với anh mà nói, quá đơn giản.”
Thu Thu nghĩ nghĩ.
Liền chuyển cho Trương Soái Ba 2000 NDT.
Lại nhắn một câu: “Cảm ơn!”
Nàng cũng là người trong nghề, biết đặc hiệu ở trình độ này, tuyệt đối không phải là lượng công việc nhỏ.
Nàng không muốn nợ đối phương, lo đối phương hiểu lầm.
Trở lại giao diện chính, Thu Thu lướt vài vòng, rất nhanh đã chú ý đến tin tức ở trong nhóm chat.
Thân là chủ nhóm, nàng vội vàng trấn an: “Đừng vội, dự tính tối nay sẽ tuyên bố video mới.”
Lại một lát sau, Đường Tụng vẫn chưa trả lời.
Trái lại thì các popup của các app thường dùng lại nhảy lên.
“Vạch trần! Siêu sao Tô Ngư vậy mà lại yêu đương vụng trộm? Bạn trai Tô Ngư đến cùng là ai?’
“Hot search hôm nay, bạn trai bí ẩn của Tô Ngư!”
“Khiếp sợ! Chuyện tình cảm của siêu sao Tô Ngư lộ ra ngoài ánh sáng!”
…
“Móa! Weibo nổ rồi!” Trương Linh Linh cũng kêu lên một tiếng.
Cái tiêu đề này quá chấn động, Thu Thu cũng thấy rất tò mò.
Tô Ngư vẫn luôn bị truyền thông đoán là ‘bách hợp’ (les), vậy mà lại yêu đương?
Nàng lập tức tiến vào Weibo.
Đập vào mắt chính là tin tức của Tô Ngư.
Đó là bài đăng của Tô Ngư.
Văn án rất đơn giản: “Hôm nay mặc đồ đôi với bạn trai.”
Phía dưới còn có một tấm ảnh.
Trong ảnh, Tô Ngư mặc áo hoodie màu xám, đội mũ lưỡi trai màu đen, kính đen.
Trên mặt nàng tràn đầy nụ cười xán lạn, nụ cười kia cũng ấm áp như ánh nắng, chiếu sáng toàn bộ tấm ảnh.
Phong cách ăn mặc đơn giản này vẫn không thể che giấu sức hút kinh người của nàng.
Trái lại còn có thêm một loại thanh xuân, trẻ trung hiếm có, không quá phù hợp với hình tượng của nàng từ trước đến nay.
Thu Thu và Trương Linh Linh liếc nhau, đều nhận ra vẻ khiếp sợ trong mắt nhau.
Trương Linh Linh chỉ vào cái mũ lưỡi trai của Tô Ngư.
Ngây ngốc nói: “Cái này… sao giống hệt cái của Đường Tụng? Hơn nữa Tô Ngư cũng ăn mặc rất tương tự Đường Tụng.”
“Bạn trai mà Tô Ngư nói, không thể nào là Đường Tụng nhỉ?”
Trương Linh Linh lại điên cuồng lắc đầu: “Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!”
Nói đùa cái gì?
Nếu Tô Ngư là đối thủ cạnh tranh của nàng.
Vậy ba người nàng, Thu Thu và Tiểu Tĩnh cộng lại, cũng là vô dụng.
Thu Thu cũng lắc đầu, vứt bỏ suy nghĩ lung tung.
Sau đó lại bổ sung: “Mình cũng phải mua một cái mũ như vậy.”