“Cô Lý, làm phiền ngài.” Đường Tụng cúi đầu, chân thành nói: “Nếu có thể, hi vọng sau này ngài có thể quan tâm đến sức khỏe thể xác và tinh thần của Trương Nghiên nhiều hơn, cũng hi vọng ngài có thể giữ bí mật về chuyện này.”
Lý Thanh Vinh há to miệng, muốn hỏi gì đó, nhưng lại không tiện mở miệng.
Vị này trả một cái giá rất lớn để trợ giúp Trương Nghiên, vậy nhất định là vì tình cảm.
Đã có tình cảm, vì sao lại muốn che giấu?
Bình tĩnh mà xem xét, Lý Thanh Vinh cảm thấy Trương Nghiên còn lâu mới xứng với một nhân vật như vậy, hai người căn bản là không cùng một thế giới.
Đường Tụng mấp mấy bờ môi khô khốc, hắn cũng nhận ra vẻ nghi hoặc của Lý Thanh Vinh.
Giải thích: “Tôi hi vọng Trương Nghiên có thể nhanh chóng thoát khỏi bóng tối, trở về với cuộc sống tốt lành thuộc về mình. Muốn trợ giúp, nhưng lại sợ tổn thương đến lòng tự trọng của cô ấy. Trường học sẽ giúp mẹ Trương Nghiên chữa bệnh, ngoài ra còn cung cấp một khoản học bổng cho cô ấy, để cô ấy có thể tập trung học tập.”
“Tôi hiểu.” Lý Thanh Vinh cảm khái: “Trương Nghiên rất may mắn khi có một người bạn học quan tâm mình như vậy.”
Với tính cách của Trương Nghiên.
Làm như vậy đúng là biện pháp tốt nhất.
Lúc hai người sắp rời đi.
Đường Tụng lại lấy một tấm danh thiếp và đưa qua: “Cô Lý, đây là danh thiếp tư nhân của tôi, nếu như cô hoặc Trương Nghiên có gặp khó khăn gì, thì có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào.”
Lý Thanh Vinh hơi do dự một chút, liền trịnh trọng nhận lấy: “Cảm ơn.”
Lý Thanh Vinh chỉ là một giáo viên bình thường, không có dũng khí từ chối, và cũng không cần phải từ chối thiện ý của vị phú ông này.
Đối với Lý Thanh Vinh mà nói, đây cũng là một kỳ ngộ rất không tệ.
“Không cần khách khí, sau này còn phải làm phiền ngài quan tâm đến Trương Nghiên nhiều hơn.”
“Ngài yên tâm.” Lý Thanh Vinh vội vàng gật đầu.
…
Chiếc xe rời khỏi cổng trường học.
Đường Tụng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trời cao mây sáng.
Yến Thành đã vào đông.
Đường phố vẫn rộn ràng náo nhiệt như bao ngày.
Các cặp vợ chồng, người yêu dắt tay nhau, các thanh niên nam nữ cười nói với cha mẹ bên cạnh.
Rét lạnh đúng là không thể tránh khỏi, nhưng vẫn có rất nhiều thứ có thể làm người ta cảm nhận được ấm áp.
Hắn nhịn không được mà thì thào: “Nguyện cậu sớm ngày trùng phùng với hạnh phúc, như vậy, dù cậu đi nơi nào, nhìn thấy phong cảnh gì, đều sẽ gặp được hạnh phúc và điều tốt đẹp nhất, Trương Nghiên!”
“Keng, kiểm tra được thiện ý thuần túy của túc chủ, hoàn thành việc thiện, tiến thêm một bước kiên cố trên con đường Thần Hào, hoàn thành nhiệm vụ ẩn, thu hoạch được đạo cụ “Hạt giống hoa thiện ý’.”
Hạt giống hoa thiện ý: Một hạt giống bao hàm thiện ý, dùng tình yêu và thiện ý tinh khiết để chăm sóc che chở nó, sẽ tăng tốc quá trình trưởng thành, sau khi nở hoa, dùng một đóa hoa có thể gia tăng 1% tiến độ của nhiệm vụ chính tuyến.”
Chú 1: Tốc độ phát triển của hạt giống có liên quan trực tiếp với ‘yêu và thiện’ trong lòng người, nhiều nhất có thể nở hoa ba lần, mỗi lần nhiều nhất là 2 đóa hoa.
Chú 2: Nó là một hạt giống yếu ớt, bồi dưỡng không tốt có thể dẫn đến tử vong, bởi vậy cần kinh nghiệm trồng hoa nhất định.
Chú 3: Người trồng hoa có thể là bạn, cũng có thể là người có ‘yêu và thiện’ với bạn.
Chú 4: Đưa hạt giống vào tay đối phương, có thể phán định đối phương có tư cách và phù hợp trồng hoa hay không.
…
Chú 8: Khi ‘yêu và thiện’ của người trồng hoa biến mất, hạt giống sẽ tử vong.
…
Chú 23: Thời kỳ đảm bảo chất lượng còn 7 ngày, mời trồng sớm.
Đây là một đạo cụ có miêu tả cực kỳ tỉ mỉ.
Tổng cộng 23 cái ghi chú.
Nhưng mà đây chắc chắn là một đạo cụ vô cùng quan trọng.
Nếu như bồi dưỡng tốt, có thể lấy được 6% tiến độ của nhiệm vụ chính tuyến.
Nhưng yêu cầu đối với người trồng lại rất hà khắc.
Đường Tụng yên tĩnh nhắm mắt lại, bắt đầu suy tư.
Mình thì không được rồi.
Coi như có thể học tri thức bồi dưỡng thực vật, thì hắn cũng không có thời gian này.
Hắn còn có rất nhiều chuyện và rất nhiều nhiệm vụ phải làm.
Chỉ có thể lựa chọn người đáng tin để làm chuyện này.
Lựa chọn tối ưu nhất chính là cha mẹ, ‘yêu và thiện’ của họ với mình tuyệt đối là không cần bàn cãi, hơn nữa không pha trộn bất kỳ tạp chất nào.
Cũng sẽ không vì mình mắc sai lầm, xem nhẹ mà dẫn đến ‘yêu và thiện’ biến mất.
Nhưng cha mẹ không có kinh nghiệm trồng hoa, cũng rất khó yêu cầu họ tập trung vào chuyện này.
Những người còn lại, có Trình Nhạc Nhạc, Liễu Bảo Nguyệt, Lý Nhã Lỵ, Đổng Ngọc Ngôn.
Liễu Bảo Nguyệt và Lý Nhã Lỵ cũng không có kinh nghiệm ở phương diện này.
Có thể xuất hiện tình huống bồi dưỡng không tốt, hạt giống hoa tử vong.
Đường Tụng mở wechat ra, đang định gọi điện thoại cho Trình Nhạc Nhạc, liền nhìn thấy mấy công trình kiến trúc quen thuộc.
Lầu dạy học của đại học Yến Thành.
Vì chuẩn bị cho kỳ thi tiếng Anh cấp bốn vào tháng sau, gần đây Trình Nhạc Nhạc vẫn ở trong trường.
Nàng bỏ lỡ 3 năm, khiến cho phải học lại rất nhiều thứ.
Cũng may là nàng kiên cường, lại yêu quý học tập, lực chấp hành mạnh.
Khai giảng hơn hai tháng, đã dần dần theo kịp cơ sở.
Đóng giao diện hệ thống.
Đường Tụng duỗi lưng một cái, nói với Ngô Gia Di: “Lên kia rẽ phải, chúng ta đến đại học Yến Thành một chuyến.”
“Vâng.”
…
12 giờ trưa.
Trong phòng học hình bậc thang.
“Nhạc Nhạc, hôm nay đến nhà ăn ăn không?”
“Nghe nói nhà ăn phía tây mới có thêm món bánh cá hầm, hay là đi qua nếm thử đi?”
“Được đấy.”
“Go go go.”
“Nhạc Nhạc, hôm nào gọi bạn trai đến đi, bọn mình còn chưa nhìn thấy người thật nữa.”
“Đúng vậy, chỉ xem ảnh ở trên mạng, tối om nên không nhìn rõ lắm, không biết ngoài đời đẹp trai cỡ nào, có giống như trên mạng nói không.”
“Nhạc Nhạc xinh đẹp và ưu tú như vậy, bạn trai khẳng định sẽ không kém.”
…
Mấy cô gái cười cười nói nói, thu dọn đồ đạc.
Chủ đề vẫn luôn quanh quanh Trình Nhạc Nhạc.
Nàng là hoa khôi của trường, rất có đề tài.
Hôm nay nàng mặc quần jean màu lam, áo khoác liền mũ màu trắng.
Cả người tràn đầy hơi thở thanh xuân dạt dào, trên mặt mang theo nụ cười xán lạn.
Không biết từ khi nào, nàng dần dần dung nhập vào trong đám bạn học, cũng dung nhập vào trong sân trường.
Bốn người thu dọn xong, bắt đầu đi theo dòng người ra ngoài.
Trình Nhạc Nhạc hết sức bắt mắt trong đám người.
Đại bộ phận nam sinh đều thả chậm bước chân, nhìn trộm vị hoa khôi này.
Rất nhanh, hai tên nam sinh cao ráo chạy chậm đến.
Bọn họ mặc quần áo thể thao, đeo một balo rất to.
Làn da màu lúa mì khỏe mạnh.
Cười lên, hàm răng trắng nõn chỉnh tế, rất đẹp trai và ấm áp.