Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 477 - Chương 477: Không Thông Qua

Chương 477: Không thông qua Chương 477: Không thông qua

9:45 sáng.

Rolls Royce dừng lại trước cổng chính của cao ốc Tinh Thành.

Đường Tụng cài cúc áo âu phục.

Cất bước đi vào tòa nhà tiếng tăm lừng lẫy ở Yến Thành này.

Cao ốc Tinh Thành nằm ở trung tâm của Yến Thành, là kiến trúc mang tính tiêu trí ở gần đây.

Được tạo thành từ hai tòa nhà A và B tạo thành hình dáng Song Tử Tinh, và một tòa nhà thương nghiệp tổng hợp lấy chủ đề nghệ thuật.

Chiếm diện tích 38.000 mét vuông, tổng diện tích kiến trúc đạt 160.000 mét vuông.

Tòa nhà A là tổng bội của tập đoàn Tinh Thành.

Tòa nhà B cho thuê ra ngoài, giá cả rất đắt đỏ.

Trong đó bao gồm rất nhiều chi nhánh và công ty con của các xí nghiệp nổi danh trong nước.

Giải trí Tinh Thành vốn do tập đoàn Tinh Thành khống chế cổ phần, họ chiếm 30%.

Nhưng theo Đường Tụng tiến vào, cổ đông lớn nhất đã biến thành hắn.

Đương nhiên, bởi vì tập đoàn Tinh Thành có bối cảnh và thực lực, lực ảnh hưởng rất mạnh ở Yến Thành.

Nên đại bộ phận cổ đông nhỏ đều ký kết hiệp nghị ‘nhất trí hành động’ với họ, trao quyền bỏ phiếu cho tập đoàn Tinh Thành.

Đại hội cổ đông của giải trí Tinh Thành lần này, chính là vì bỏ phiếu cho Đường Tụng tiến vào ban giám đốc.

Đi qua cảnh cổng xoay tròn lộng lẫy.

Đường Tụng thầm so sánh với cao ốc Nguyệt Thành của mình, đúng là kém không ít.

“Đường Tụng! Đã lâu không gặp!” Một giọng nói nhiệt tình chợt vang lên.

Là bạn học thời đại học, Lưu Thiên Hào.

Đường Tụng kinh ngạc nói: “Lưu Thiên Hào, đúng là lâu rồi không gặp.”

Lần trước gặp mặt còn là họp lớp, có cả Đổng Ngọc Ngôn và Lộ Tử Khoan.

3 tháng không gặp, Lưu Thiên Hào tăng cân không ít, bụng hơi nhô lên rồi.

Trong tay mang theo cặp công văn, tóc chia ba bảy, bóng loáng.

Trông rất giống một vị nhân sĩ thành công.

Lưu Thiên Hào nhìn Đường Tụng, nội tâm cũng không có quá phức tạp như ngày xưa.

Lòng tham muốn với Đổng Ngọc Ngôn cũng đã tan thành mây khói từ lâu rồi.

Người quan trọng nhất là nhận rõ thực tế.

Lợi ích khi quan hệ tốt với Đường Tụng, hơn xa với việc đắc tội với Đường Tụng.

Với lại có một người bạn học bất phàm như vậy, hẳn là kỳ ngộ của bản thân mới đúng.

Lưu Thiên Hào vỗ vỗ cánh tay Đường Tụng.

Nhiệt tình và chân thành tha thiết nói: “Một thời gian không gặp, ông lại thay đổi rất nhiều. Mặc âu phục cũng quá đẹp rồi, như là minh tinh trong phim truyền hình vậy, ha ha! Nghe nói gần đây Ngọc Ngôn cũng mở công ty, còn đăng thông báo tuyển dụng lên vòng bạn bè. Hai người đúng là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi!”

Đường Tụng trò chuyện với Lưu Thiên Hào vài câu, lại mở miệng hỏi: “Đúng rồi, ông đến cao ốc Tinh Thành làm gì?”

Lưu Thiên Hào có chút tự hào, cười nói: “Công ty của tôi đã ổn định, nên định thuê một văn phòng ở đây, hôm nay đến để xem phòng. Không cần quá to, chỉ dùng làm tổng bộ, xử lý tài vụ thôi. Nơi này rất đắt, nhưng mà có mặt mũi, bàn chuyện hợp tác cũng có lợi hơn. Ông thì sao?”

Lưu Thiên Hào tò mò nhìn Đường Tụng.

“Tham gia một cuộc họp cổ đông thôi.” Đường Tụng cười nói.

“Chậc chậc! Quả nhiên là khó lường, quả nhiên là nhân vật không cùng đẳng cấp với bọn tôi. Sau này nếu có cơ hội, hi vọng Đường tổng phải chiếu cố nhiều hơn.” Lưu Thiên Hào nửa đùa nửa thật, sau đó lại nói: “Đường tổng, đi thôi, tôi giúp ngài mở cửa.”

Nói xong liền lấy thẻ ra quẹt.

Đường Tụng mỉm cười, cất bước đi vào.

Đây cũng là tác dụng của buff may mắn nhỉ.

Trong thang máy xa hoa.

Lưu Thiên Hào trò chuyện không ngừng, cuối cùng còn xin wechat của Đường Tụng.

Đưa tay không đánh người mặt cười, huống hồ hai người cũng không có ân oán gì quá lớn, Lưu Thiên Hào lại khiêm tốn và nhiệt tình như vậy.

Đường Tụng cũng không do dự, trực tiếp đồng ý.

Thang máy đến tầng 6.

Lưu Thiên Hào đi ra trước, cười ha ha nói: “Nghe nói Tiểu Thảo đang đi làm shipper, tên đó còn đang hỏi bên tôi có nhận người không, muốn qua chỗ tôi làm. Hôm nào rảnh rỗi chúng ta tụ tập, tôi gọi Tiểu Thảo đến để cậu ta mở mang tầm mắt.”

“Như vậy không tốt lắm nhỉ?” Đường Tụng gật đầu nói: “Đến lúc đó nhớ gọi tôi.”

“Được rồi, tạm biệt!” Lưu Thiên Hào bước nhanh ra ngoài, vẫy tay chào Đường Tụng.

Cửa thang máy đóng lại, hình ảnh dừng lại trên khuôn mặt tươi cười của Lưu Thiên Hào.

Đường Tụng lắc đầu cười.

Quả nhiên, mỗi người đều có quỹ tích riêng.

Cũng có câu chuyện riêng.

Lưu Thiên Hào trong đại học và Lưu Thiên Hào bây giờ.

Giống như đã thay đổi rất nhiều, nhưng lại như chưa từng thay đổi.

Đường Tụng đi ra thang máy.

Liền thấy bốn nam nữ mặc âu phục giày da đứng trước cửa công ty giải trí Tinh Thành.

Trong đó có một người quen, luật sư Lâm Cảnh.

Mấy người trò chuyện một lát.

Đường Tụng cũng biết thân phận của mấy người khác.

Phó tổng giám đốc Lâm Phú Văn.

Trợ lý chủ tịch Chu Tri Hà.

Giám sự ban giám đốc Đặng Tuấn.

Vì không phải cổ đông, cũng không phải quản lý cao tầng của công ty, nên Lâm Cảnh không thể vào phòng họp.

Đường Tụng liền đi theo ba người kia, cười cười nói nói đi vào phòng họp.

Hiện trường đã có không ít người.

Trong đó, tuổi tác nhỏ nhất cũng hơn 30.

Đường Tụng tự nhiên rất đáng chú ý.

Mỗi người đều đều mắt nhìn qua.

Có quan sát, có tò mò, có lạnh lùng, có lơ đễnh…

Đường Tụng bình tĩnh thong dong, cũng không để ý đến ánh mắt của những người này.

Lấy thân phận địa vị của hắn bây giờ, đương nhiên sẽ không rụt rè sợ hãi.

Lại qua vài phút.

Chủ tịch Đổng Thanh Lâm, và tổng giám đốc Thạch Kính Vũ đi đến.

Đổng Thanh Lâm là một người trung niên nho nhã gần 50.

Nói chuyện ôn tồn lễ độ, thái độ với Đường Tụng rất tốt.

Đầu tiên là giới thiệu sơ qua về vị cổ đông mới này.

Tiếp đó bắt đầu xem lịch sử và công trạng của công ty.

Lại nói đến kế hoạch phát triển tương lai.

Trình bày ưu thế cạnh tranh và địa vị của giải trí Tinh Thành trên thị trường.

Đường Tụng thấy rất vô vị.

Đổng Thanh Lâm nói hơn 20 phút.

Cuối cùng mới bắt đầu bỏ phiếu.

“Tiếp theo, chúng ta sẽ bỏ phiếu kín về đề nghị tiến vào ban giám đốc của Đường Tụng tiên sinh.”

Đặng Tuấn lập tức cầm hòm phiếu lên.

Tổng cộng 9 cổ đông, từng người nhét phiếu vào trong đó.

Rất nhanh, Đặng Tú đã trở lại vị trí cao nhất trên bàn họp.

Trịnh trọng nói: “Đề nghị tiến vào ban giám đốc của Đường Tụng tiên sinh có kết quả bỏ phiếu như sau, tỷ lệ đồng ý 35%, phản đối 65%, không thông qua.”

Kết quả vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía Đường Tụng.

Thậm chí còn có một vị cổ đông mặt đầy râu quai nón vỗ tay.

Làm cho không ít người cúi đầu nhịn cười.

Đường Tụng lơ đễnh liếc mắt nhìn qua, thu hết tất cả biểu cảm của mọi người vào trong đáy mắt.

Trên đường trở về, Đường Tụng cũng không để việc này ở trong lòng.

Với tư cách là xí nghiệp có giá trị gần trăm tỷ.

Lực hiệu triệu và sức ảnh hưởng của tập đoàn Tinh Thành là không cần nghi ngờ.

Trước mắt 7 tên đổng sự trong ban giám đốc, đều là do tập đoàn Tinh Thành đề cử.

Khi đối phương muốn nhắm vào mình, vậy bây giờ hắn cũng không có biện pháp gì tốt.

Trừ phi sử dụng đạo cụ ‘thẻ cưỡng chế khống chế cổ phần’.

Trực tiếp bãi miễn đổng sự cũ, đề cử đổng sự mới.

Tuy nhiên, nếu muốn tiếp nhận toàn bộ công ty giải trí này, vậy còn cần chuẩn bị nhiều hơn.

Dù sao nội bộ của nó cũng rắc rối phức tạp, xử lý vô cùng phiền phức.

Hiện giờ, hắn cũng không có ý định này.

Trong đầu hắn bây giờ chỉ có cuộc nói chuyện video call với thư ký Kim vào ngày mai.

Đó là một cô gái gần như hoàn mỹ vô khuyết, bất kể là vẻ ngoài hay cá tính.

Đối mặt với nàng, Đường Tụng thấy rất khẩn trương.

Mang theo lo lắng và hưng phấn như lần đầu tiên gặp mặt bạn gái trên internet.

Bình Luận (0)
Comment