Nàng hơi nghiêng đầu, đôi mắt híp lại, cánh môi hồng nhuận hơi mở ra.
Trong quyến rũ lại có vẻ tài trí, khiến nội tâm người bành trường.
Đường Tụng nuốt ngụm nước miếng.
Rất khó tưởng tượng.
Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân của nàng lại có thể làm ra biểu cảm như vậy.
Kết hợp với lời nàng nói.
Hắn rất muốn chui vào trong màn hình điện thoại.
Kiểm tra xem thư ký Kim nói thật hay nói đùa.
“Chờ tôi.” Hắn vừa dứt lời.
Thời gian đã đến 22:22, video call kết thúc.
Giao diện trở về trang chủ wechat.
Khung chat trên đỉnh kia cũng đã biến mất.
“Keng, chúc mừng túc chủ đã hoàn thành nhiệm vụ.”
“Keng, nhân vật ‘thư ký Kim’ độ thiện cảm +0.”
Đường Tụng mặc quần lót CK nằm trên giường, nội tâm thất vọng mất mát.
Cho đến nay, hắn vẫn không có một khái niệm rõ ràng nào với thư ký Kim.
Cho dù nhận được ký ức, thì vẫn có cảm giác không chân thật.
Luôn cảm thấy nàng ở rất rất rất xa.
Mãi đến lần tương tác này, hắn mới hiểu được.
Thì ra thật sự có một người như thế đang chờ mình.
Trái tim hắn bỗng nhảy lên mấy lần, rất muốn chạy đi gặp nàng ngay bây giờ.
Đường Tụng thở dài.
Mở giao diện hệ thống, tiến vào khu nhiệm vụ.
Xem tiến độ của nhiệm vụ chính tuyến.
“Hử?” Đường Tụng nhíu mày, khu nhiệm vụ vậy mà cũng có thay đổi.
Sau khi update, hắn cũng chỉ xem qua một lần.
Còn tưởng rằng chỉ có thêm một cái ‘trung tâm quản lý nhân vật’.
Tiến độ đã biến thành một thanh tiến độ như anime, mà không chỉ là miêu tả bằng văn tự.
Mỗi khi đến một trình độ nhất định, sẽ có một rương quà lay lay.
1%... 5%...10%...15%...20%...(30%)…(40%)…(100%).
Trước mắt, tiến độ là 23%.
Rương quà từ 1-20% đã biến thành màu xám.
Nhưng bắt đầu từ giai đoạn này, phải tăng 10% mới nhận được rương quà.
Nhưng cũng không dự liệu.
Những thứ hắn kế thừa, xét cho cùng vẫn là những thứ hắn đạt được ở trong game.
Mà càng về sau, sẽ tiếp xúc với đẳng cấp càng cao hơn.
Yêu cầu với bản thân hắn cũng cao hơn.
Phía dưới còn có chú thích, nói rõ các cách để gia tăng tiến độ.
Cách tăng nhiều nhất không phải ‘nhiệm vụ chi nhánh’, mà là ‘tâm cảnh trưởng thành’, tiếp theo là ‘tăng trưởng về mị lực’.
Cách thấp nhất là ‘bồi dưỡng nhân vật’.
Ví dụ như nhiệm vụ trưởng thành của mấy người Lý Nhã Lỵ và Trình Nhạc Nhạc, họ hoàn thành nhiệm vụ thì hắn cũng được lợi.
Nghiên cứu xong, nội tâm Đường Tụng bỗng nhiên hơi hổ thẹn.
Hình như lâu rồi mình không chú ý đến cái tiến độ này.
Lúc mới nhận được hệ thống.
Mỗi ngày hắn đều chú ý đến tiến độ, mỗi tuần đều tổng kết một lần, suy nghĩ phương pháp để nâng cao bản thân.
Sau này, trải qua vài lần thừa kế tài sản.
Có được nhà đẹp xe sang, khách sạn năm sao…
Giá trị bản thân vượt quá 2 tỷ.
Hắn dần dần đánh mất cảm giác cấp bách lúc trước.
Không còn cố gắng như lúc xưa.
Rất nhiều nhiệm vụ đều không tập trung và cố gắng hoàn thành.
Lần này tương tác với thư ký Kim, xem như là để hắn tỉnh táo lại.
Vừa hưởng thụ cuộc sống của thần hào, đồng thời cũng phải đưa ‘tiến độ’ vào làm mục tiêu hàng đầu.
Nghĩ tới đây, Đường Tụng mặc quần áo, đi vào thư phòng.
Mở nhiệm vụ ra.
Lại lấy giấy bút, bắt đầu tổng kết và chải chuốt lại.
Lên kế hoạch kỹ càng.
Nhiệm vụ ‘nhân duyên’ là đơn giản nhất.
Trước mắt cũng có rất nhiều lựa chọn.
Ví dụ như Liễu Bảo Nguyệt, Từ Tình, Từ Giai Lệ, Tạ Vũ Đồng, Bạch Hiểu Manh, Lý Mộc Tuyết…
Nhưng loại nhiệm vụ này cũng giống như ‘chia sẻ niềm vui’.
Thuộc về loại nhiệm vụ trường kỷ, có thể hoàn thành nhiều lần, và không tăng nhiều tiến độ.
Nhiệm vụ ‘1 triệu fan’ phải hoàn thành nhanh một chút, đây là series nhiệm vụ, cũng rất quan trọng.
Nhiệm vụ ‘cảm giác tồn tại’ này hẳn là dễ dàng nhất.
Tranh thủ chạy đến truyền thông Móc Câu hai ba lần, đốc xúc công ty thay đổi bầu không khí.
Đại học âm nhạc Noãn Đông thì đã có ý tưởng, đồng thời đang tiến hành.
Đường Tụng nhìn nhiệm vụ ‘phát triển quan hệ’ trên giấy.
Tự hỏi nên làm sao để dung nhập vào các tầng lớp tốt hơn.
Sau đó, hắn vỗ vỗ đầu.
Hiện giờ hắn cũng không phải không có gì cả, cũng không cần phải cáo mượn oai hùm vào ‘trưởng bối làm quản lý cấp cao trong tập đoàn Đường Tống’ nữa.
Hắn hoàn toàn có thể tự tổ chức tụ hội.
Lợi dụng lực ảnh hưởng của quốc tế Tinh Phong, tụ tập các mối quan hệ đến.
Không cần phải chạy đi tham gia đủ loại yến tiệc, dạ hội.
Đường Tụng bắt đầu nhìn vấn đề ở một góc độ khác, chỉ cảm thấy tư duy sáng tỏ hơn không ít.
Nội tâm cũng dần dần có ý tưởng.
Sau đó, Đường Tụng lại mở nhà kho, bắt đầu phân loại và chỉnh lý đạo cụ.
Còn một tấm ‘thẻ tạo nhiệm vụ’, cần sử dụng ngay.
Trái cây sức chịu đựng cũng rất quý giá.
Nhưng bởi vì yêu cầu nghỉ ngơi, làm việc và rèn luyện có quy luật, nên vẫn chưa kịp sử dụng.
Cái này cần phải cho vào lịch trình.
Hạt giống hoa thiện ý thì không cần phải nói, trực tiếp tăng 6% tiến độ.
Mình vẫn hơi thiếu chú ý đến Thu Thu.
Mấy ngày tiếp theo, phải tiếp xúc nhiều hơn với nàng.
…
Chủ nhật, ngày 20 tháng 11 năm 2022.
Đường Tụng dậy từ sớm.
Rèn luyện, ăn cơm, rửa mặt, hoàn thành nhiệm vụ học tập.
10 giờ sáng.
Đường Tụng mở nhà kho, chọn ‘thẻ tạo nhiệm vụ’ và sử dụng.
“Keng, đang khởi tạo nhiệm vụ chi nhánh…”
“Keng, bạn phát động nhiệm vụ mới ‘Thu Thu gặp khó’, mời tự kiểm tra.”
Nội dung: Vì bồi dưỡng Hạt giống hoa thiện ý tốt hơn, Thu Thu vội vàng tìm kiếm phòng cho thuê, vì thế đã nhượng bộ rất nhiều, cuối cùng thuê được một gian phòng 601 tòa số 4 trang viên Đại Thong. Nhưng khi vào ở, nàng lại gặp phải vấn đề khó khăn, mời trợ giúp nàng xử lý.
Ban thưởng: Gói quà ngẫu nhiên x1.
Xem xong, Đường Tụng thầm giật mình.
Hai ngày nay, Thu Thu đều chia sẻ hình ảnh và video của hạt giống hoa cho mình.
Cũng không nghe nàng nói đến chuyện thuê nhà.
Nhưng nói cho cùng vẫn là do hắn quá không quan tâm đến nàng.
Một đạo cụ quý giá như ‘Hạt giống hoa thiện ý’, nên quan tâm nhiều hơn mới đúng.
Đường Tụng cầm điện thoại lên.
Mở wechat của Thu Thu, rồi gọi qua.
Tiếng chuông vang một lúc lâu mà không được kết nối.
Dần dần, Đường Tụng thấy hơi lo lắng.
Cúp máy.
Hắn lập tức gọi cho Trương Linh Linh.
Lần này kết nối rất nhanh.
Tiếng cười hì hì của Trương Linh Linh truyền đến: “Alo, Đường Tụng, có phải lại nhớ tôi rồi không?”
Đường Tụng không đùa với nàng, hỏi: “Linh Linh, cô có ở cùng Thu Thu không?”
“Không, hôm qua bọn tôi vừa thuê nhà, tôi đang thu dọn đồ đạc ở ký túc xá, còn Thu Thu thì hộ tống chồi non qua bên đó trước, thuận tiện quét dọn vệ sinh luôn.”
Nghe vậy, nội tâm vừa bình tĩnh lại của Đường Tụng lại thấy lo lắng: “Tôi không liên lạc được với Thu Thu, cô gửi địa chỉ nhà thuê cho tôi, tôi qua đó xem sao.”
Trương Linh Linh thấy giọng nói của hắn có hơi gấp, liền an ủi: “Cũng được. Đừng lo, nơi đó là tiểu khu cao cấp, không có chuyện gì đâu. Hai ngày nay chúng tôi vẫn luôn đi xem nhà, tối qua mới ký hợp đồng. Chắc là Thu Thu bận quá, quên sạc pin điện thoại thôi. Cô ấy thường như vậy, tôi cũng quen rồi.”
Đường Tụng ‘ừm’ một tiếng, cúp máy.
Lái xe đến trang viên Đại Thông.