Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 557 - Chương 557: Chẳng May Đích Của Nỗ Lực, Là Anh Thì Sao?

Chương 557: Chẳng may đích của nỗ lực, là anh thì sao? Chương 557: Chẳng may đích của nỗ lực, là anh thì sao?

Nhiệm vụ ‘livestream rầm rộ’ này cũng không đơn giản.

Đường Tụng rất ít khi xem livestream, nhưng cũng biết 1 triệu like cho phòng livestream là rất khó.

Dưới tình huống không dối trá, cơ bản là chỉ có các streamer hàng đầu mới có thể làm được.

Ví dụ như Thu Thu có 500.000 fan, thường xuyên livestream, có người xem cố định.

Mỗi một lần livestream, tối đa cũng chỉ được mấy trăm ngàn like.

Hắn chưa bao giờ livestream, cũng không phải fan của livestream.

Dưới tình huống kinh phí mở rộng hạn chế, muốn kiếm 1 triệu like, chỉ có thể tập trung và các điểm sáng.

Ví dụ như hắn cởi áo, lộ cơ bụng và cơ liên sườn.

Nhưng nếu dùng loại hành vi này, chỉ sợ một giây sau liền bị khóa.

Đường Tụng suy tư giây lát, liền đăng một video, báo cho fan biết mình sẽ livestream lần đầu vào tối nay.

Bây giờ hắn có hơn 1 triệu fan.

Mặc dù không nhiều fan cứng, nhưng chỉ cần có mấy ngàn người, lại thêm tài nghệ và mở rộng.

Sẽ có hi vọng hoàn thành nhiệm vụ này.

Sau đó, Đường Tụng lại gọi wechat cho Trương Linh Linh.

Thu Thu thường xuyên livestream, Trương Linh Linh đều phụ trách, cũng coi là nhân sĩ chuyên nghiệp.

Có nàng ở đây, cũng an toàn hơn chút.

Đại học sư phạm Yến Thành.

“Vâng vâng, mẹ, con biết rồi! Con sẽ tìm cơ hội hỏi thử xem!”

“Mẹ và cha cũng thoải mái đi, không phải vấn đề gì lớn, cứ lấy tiền bồi thường trước, nếu lãnh đạo cha mẹ muốn chống chế, chúng ta sẽ tìm người.”

“Con biết rồi.”

“Người ta bận rộn như vậy, sao lại rảnh đến nhà chúng ta ăn cơm?”

“Vâng vâng, con cúp đây!”

Trương Linh Linh xoa xoa trán.

Mấy ngày trước, bạn trai chị họ, cũng là Củng Vân Tiêu nói sẽ an bài công việc.

Kết quả lại không nhận nợ.

Lãnh đạo công ty cha mẹ lại chơi trò vô lại, chỉ trả hai tháng lương bồi thường.

Mẹ vừa gọi điện ám chỉ, muốn nàng tìm Đường Tụng hỏi một chút, nhìn xem có thể vào công ty quản lý sản nghiệp ở cao ốc Nguyệt Thành không.

Bác hai Trương Quan Minh nói chuyện này cần Đường Tụng đồng ý mới được.

Lấy điện thoại ra xem, liền nhìn thấy cuộc gọi nhỡ của Đường Tụng.

Nhìn thời gian, là 2 phút trước.

Trương Linh Linh vội vàng gọi lại.

“Alo, Đường Tụng, xin lỗi, vừa rồi đang nghe điện thoại, có chuyện gì sao?”

“Phòng cà phê cử hành một hội âm nhạc cỡ nhỏ, tôi muốn dùng tài khoản của mình để livestream, nhưng tôi không có kinh nghiệm, muốn mời cô qua giúp.”

Trương Linh Linh lập tức mặt mày hớn hở, vỗ bộ ngực nhỏ nói: “Không có vấn đề, lúc nào nha?”

“Hơi khẩn trương, 7 giờ tối bắt đầu.”

“Được, tôi lập tức qua ngay.” Trương Linh Linh vội vàng đi vào phòng học, chuẩn bị thu dọn đồ đạc: “Đúng rồi, internet bên đó thế nào? Nếu nhiều người, sợ mạng sẽ kém. Nếu cần thì tôi sẽ mang cục wifi theo.”

“Như này đi, cô trực tiếp đến Yến Giang Biệt Viện, bên đó có thiết bị chuyên nghiệp, vừa hay giúp tôi xem hiệu quả thế nào.”

Đường Tụng nhớ hệ thống có tặng một bộ thiết bị livestream.

Do Đường Nghi làm riêng, hiệu quả nhất định không tệ.

“A? Trực tiếp đi nhà anh?” Trương Linh Linh hưng phấn đến mặt đỏ tim run.

Trước đó chỉ nghe Thu Thu nói qua, nàng chưa bao giờ đến đó.

Không ngờ hạnh phúc lại đến bất ngờ như vậy.

“Tôi gửi địa chỉ cho cô.”

“Ừm.”

Cúp máy.

Trương Linh Linh bước nhanh đến chỗ của mình.

Thu dọn đồ đạc, cầm túi xách.

Chào hỏi hai người bạn học, rồi chạy chậm rời đi.

4 giờ chiều.

Yến Giang Biệt Viện.

Trương Linh Linh tò mò đánh giá chung quanh.

Đây là căn nhà xa hoa nhất mà nàng từng thấy.

Hôm nay đến vội vàng, nàng không mang ngực giả, ăn mặc cũng khá tùy ý.

Khiến cho bản thân không đủ tự tin.

Cộng thêm Đường Tụng đứng ở bên cạnh nhìn nàng.

Để nàng có hơi câu nệ.

“Nhiệt độ phòng rất ổn, cởi áo khoác đi.” Đường Tụng cởi áo jacket, lộ ra áo len cổ tròn bên trong.

Trương Linh Linh hơi co quắp: “Không cần.”

Nàng chỉ mặc áo bó ở bên trong.

Nếu cởi ra, vậy cup A kia sẽ để nàng vô cùng xấu hổ.

Nhất là nàng đã từng thấy dáng người của Đường Tụng, lại càng tự ti.

Đường Tụng nhìn ánh mắt trốn tránh của nàng, cười nói: “Đây không phải là Trương Linh Linh mà tôi biết nha. Tôi cho rằng cô đến nhà tôi, thì sẽ hưng phấn chạy khắp nơi. Nghịch máy tính của tôi, lật tủ quần áo của tôi, tâm sự với tôi cái giường nào ngủ thích nhất.”

Trương Linh Linh nghe vậy thì thè lưỡi.

Ra vẻ giận dữ nói: “Thôi đi, tôi không phải người không lễ phép như vậy.”

Nói xong còn đập vào ngực hắn một cái, nội tâm lại buông lỏng hơn nhiều.

Nàng cởi áo ra, để lộ chiếc áo bó dài che mông.

Nhẹ nhàng vuốt tóc, che giấu xấu hổ của mình.

Đường Tụng đảo mắt qua, tán dương: “Gần đây dáng người đẹp hơn không ít, cơ mông phát triển rất tốt.”

Đường Tụng nhớ lại, so với ban đầu.

Mông to hơn không ít, eo nhỏ hơn một vòng.

Ngoại trừ ngực không thay đổi ra, cái khác đều đẹp hơn.

Cộng thêm bây giờ cũng bắt đầu trang điểm và ăn mặc, cả người đều rạng rỡ.

“Nhất định rồi! Tôi đã kiên trì 3 tháng.” Trương Linh Linh hơi đắc ý.

Đó là nơi nàng kiêu ngạo nhất.

Nghe lời khuyên trên Tiểu Hồng Thư, nếu ngực không to được, vậy thì cố gắng đề cao mông và eo đi.

Trải qua ba tháng gian khổ phấn đấu, mông nàng càng ngày càng đẹp, càng ngày càng vểnh.

Trong thời gian này cũng từng bị tổn thương vì tập luyện không đúng cách và điều độ, cũng may là kiên trì được.

Nghĩ tới đây, Trương Linh Linh lập tức đứng thẳng, sức mạnh tràn trề.

“Cũng đúng, dù mình không có ngực, nhưng mình có mông nha!”

Nàng nhìn khuôn mặt tuấn tú của Đường Tụng, liền nuốt ngụm nước miếng.

Rất muốn hôn một cái nha.

Lại nhớ lần trước Đường Tụng bị một cô gái đeo kính râm hôn trộm.

Người bạn tốt như nàng còn chưa từng hôn, kết quả lại bị người ngoài hôn mất!

“Thời gian cấp bách, đi xem thiết bị đi, xem có thiếu gì không!” Đường Tụng vỗ vỗ đầu nàng, kéo nàng vào phòng giải trí.

Cảm giác được bàn tay ấm áp kia, mặt Trương Linh Linh hơi nóng lên.

Nơi này là nhà Đường Tụng, giờ phút này lại chỉ có hai người bọn họ.

Dưới hoàn cảnh này lại bị Đường Tụng dắt tay, nội tâm Trương Linh Linh rung động.

Ngẩng đầu nhìn Đường Tụng, lảo đảo đi theo.

Nhìn từ góc độ này.

Góc nghiêng hoàn mỹ như thơ như họa, màu da trắng lạnh sạch sẽ tinh tế, lưng thẳng tắp như kiếm.

Trên vai hắn có gió, trong gió bao lấy ánh triều dương dậy sớm.

Đỉnh đầu hắn có mây, trên mây là ánh sao đầy trời.

Nàng bị bàn tay thon dài có lực kia kéo về phía trước, giống như đang theo đuổi ánh sáng.

Giờ phút này, Trương Linh Linh chợt nghĩ.

Chẳng may đích của nỗ lực, là anh thì sao?

Bình Luận (0)
Comment