Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 561 - Chương 561: Em Và Ánh Sao Cùng Trầm Luân Vì Anh

Chương 561: Em và ánh sao cùng trầm luân vì anh Chương 561: Em và ánh sao cùng trầm luân vì anh

Trong hội trường, đám nhân viên văn hóa Đường Trình đều lộ vẻ kinh ngạc.

Bọn họ cũng không biết, vị ông chủ vẫn luôn khiêm tốn này của mình lại là một idol TikTok.

Hơn nữa, hình như còn nổi không kém Lý Tri Nhân.

Nếu biết vậy, bọn họ cũng không cần lo lắng như thế.

Tạ Vũ Đồng chớp chớp mắt, nàng bị sợ hãi trước biến cố này.

Trong mắt Trầm Ngọc Đình lóe lên vẻ cảm động.

Nàng còn nhớ rõ chiều nay, Đường Tụng đột nhiên tìm nàng và an ủi.

Nàng cảm giác, Đường Tụng làm như vậy chính là vì đang chùi đít cho mình.

Trong phòng livestream của Tháng Tư.

Bình luận lại như gió cuốn mây tan.

Nhưng hình như bọn họ đã không biết nói gì.

Thi nhau phát ra những câu ‘A a a’ và ‘móa’.

Rất lâu sau mới xuất hiện tiếng thảo luận.

“Thì ra Tháng Tư chính là ông chủ?!”

“Phi phi phi! Vừa rồi nói sai, quán cà phê sao có thể cọ độ hot của Lý Tri Nhân được?”

Thu Thu khẽ nhướng mày, có loiaj cảm giác như nở mày nở mặt và hãnh diện, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn mà không thèm chớp mắt.

Trương Linh Linh cũng hưng phấn đến đỏ cả mặt.

Nhưng nàng vẫn cố gắng đè nén, tập trung vào giám sát thiết bị.

Nàng muốn đảm bảo buổi livestream này sẽ không xuất hiện vấn đề.

Trong hậu trường.

Tay guitar của ban nhạc là Lâm Dương vẫn còn đang đau lòng thanh guitar của mình.

Đó là hắn dùng một số tiền lớn để làm riêng, bình thường không nỡ cho mượn.

Nhưng thái độ của Bối Vũ Vi rất kiên quyết, hắn chỉ có thể khuất phục.

“Lão Thịnh, Vương Thành, Tiểu Hoa…” Bối Vũ Vi gọi tên mấy người, cười nói: “Đến lượt mọi người lên.”

Chỉ có guitar điện thì hơi đơn điệu, cho nên Bối Vũ Vi tìm mấy người lên đệm nhạc.

Ngay sau đó, từng nhạc cụ được mở ra.

Đàn điện tử, violin, bass điện, kèn trống…

Đám nhân viên của truyền thông Thụy Lâm đều nhìn họ với ánh mắt nóng bỏng.

Trong góc hẻo lánh của sân khấu, Thường Hiểu Thiến chạy chậm lên, đưa guitar điện cho Đường Tụng.

Mặt mang theo vẻ thẹn thùng.

Ông chủ nhà mình thật sự là quá quyến rũ.

“Cảm ơn.” Đường Tụng cười tiếp nhận guitar.

Free Loop là một bài Rock nhẹ.

Loại nhạc này nhẹ nhàng vui sướng, cảm giác tiết tấu rất mạnh, rất thích hợp với bầu không khí nơi đây.

Hơn nữa thanh guitar này rất tốt, âm sắc cũng rộng hơn, vừa nhìn đã biết là hàng cao cấp.

Hắn chỉ nói với truyền thông Thụy Lâm một câu, không ngờ họ lại tìm được một chiếc tốt như vậy.

Thân là cao thủ guitar, hắn cũng thấy rất ngứa tay.

Đường Tụng búng tay một cái.

Ngay sau đó, ánh đèn trên sân đã thay đổi, màn hình khổng lồ phía sau cũng xuất hiện nốt nhạc nhảy lên.

Toàn bộ sân khấu có một loại không khí vui vẻ, tự do, thả lỏng…

Hắn hơi cúi đầu xuống, ôm chiếc guitar điện trong ngực, đứng trong ánh đèn, nhẹ nhàng kích thích dây đàn.

Tiếng guitar nặng nề mà hữu lực lập tức vang vọng toàn trường, nương theo đó là tiếng hát sạch sẽ tràn đầy từ tính của hắn.

“I'm a little used to calling outside your name…”

Bài hát này không có nhạc dạo, trực tiếp vào luôn.

Trình độ guitar của Đường Tụng cực cao, tăng thêm kỹ xảo biểu diễn chuyên nghiệp, và tiếng Anh tiêu chuẩn.

Đàn hát vô cùng nhẹ nhàng thoải mái.

Khán giả trên hiện trường lập tức bị hắn đưa vào trong cảm xúc của bài hát, bầu không khí trở nên yên tĩnh mà nhiệt liệt.

“… Hey yeah…”

Ngay sau đó, tiếng trống và đàn điện tử đã vào nhạc, để nhạc đệm trở nên rất phong phú.

Đường Tụng hơi nhíu mày, nhưng vẫn tiếp tục.

Ngón tay và tiếng hát không ngừng.

“Cause it’s hard for me to lose...”

Dần dần.

Violin, kèn, bass…

Toàn bộ đều tham gia vào, tạo nên không khí âm nhạc đặc biệt.

Lây nhiễm tất cả mọi người.

Free Loop là một bài hát rất hay, tràn ngập sức mạnh và tinh thần tự do, tuyên bố từ năm 05 đến nay, đã trở thành một bài hát kinh điển.

Rất được hoan nghênh ở trong nước.

Cho đến bây giờ, rất nhiều video ngắn sử dụng bài hắn này làm BGM.

Bởi vì giai điệu đơn giản, đại đa số người đều có thể hát theo vài câu.

Trong hội trường, rất nhiều người đi theo tiết tấu, bắt đầu vung vẩy bảng đèn và đèn flash…

Trong phòng livestream, tất cả đều là tiếng thán phục.

Rất nhiều người đều chỉ ‘A a a’ và ‘Móa’.

Đường Tụng tiện tay đàn hát, đứng trong ánh đèn.

Đã đẩy đại học âm nhạc này lên đến đỉnh cao.

Tạ Vũ Đồng đứng trước cửa sổ tầng 3 quán cà phê, không nhịn được mà ngừng thở, biểu cảm có chút ngây ngốc.

Đây là một Đường Tụng mà nàng chưa từng nhìn thấy.

Khiến nàng nghĩ đến một câu thơ.

“Tân Phong mỹ tửu đầu thập thiên, Hàm Dương du hiệp đa thiếu niên.”

(Rượu Tân Phong giá chục ngàn tiền một đấu, trong số khách tới Hàm Dương có nhiều người trẻ tuổi)

Không biết vì sao, Đường Tụng ôm guitar, trong mắt nàng lại như một thiếu niên hiệp khách phiêu dật thoải mái .

Bụng dưới nàng nóng lên, không nhịn được mà nghĩ đến đôi tay tràn ngập ma lực và ôn nhu của Đường Tụng.

Đến cùng thì nàng vẫn là một phụ nữ thành thục hơn 30, có đôi khi khó kiềm chế được bản thân.

Đám nhân viên văn hóa Đường Trình thì hưng phấn đến đỏ bừng cả mặt, trợn mắt nhìn ông chủ ở trên sân khấu.

“We can change and feel alright.”

Theo câu cuối cùng kết thúc.

Các nhạc cu như đàn điện tử, violin, bass điện, kèn trống… đều biết mất.

Chỉ còn lại tiếng guitar của Đường Tụng độc tấu 20 giây.

Đường Tụng tựa như còn đắm chìm trong âm nhạc, bờ môi hơi rung động, ngón tay thon dài gảy ra những âm thanh tràn đầy tiết tấu.

Kéo theo tiết tấu toàn trường.

Dưới sân khấu, không biết Thu Thu đã đứng lên từ lúc nào, trong mắt ngấn ánh lệ.

Dưới trời sao, hắn trên sân khấu trở thành toàn bộ thế giới trong mắt nàng.

Giờ phút này, không có gì quan trọng hơn anh.

Giờ phút này, em và ánh sao cùng trầm luân vì anh.

Bình Luận (0)
Comment