Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 61 - Chương 61: Ai Gọi Cái Này Là Phòng Cà Phê?

Chương 61: Ai gọi cái này là phòng cà phê? Chương 61: Ai gọi cái này là phòng cà phê?

Thứ tư, ngày 31 tháng 8 năm 2022.

Hôm nay là một ngày tốt đáng giá kỷ niệm.

Không chỉ là ngày cuối cùng của tháng 8, mà còn là ngày Đường Tụng nhận được sản nghiệp đầu tiên của mình.

Hơn 8 giờ sáng, Đường Tụng lái chiếc BMW đến số 118 đường Hòa Bình.

Đây là căn nhà nhỏ ba tầng duy nhất ở trên con phố này.

Tường ngoài là tạo hình như gạch đỏ, có mùi vị của những ngôi nhà cổ.

Đối diện bức tường là lối dành cho xe đi vào, phía trên góc trái là hộp đèn logo ‘phòng cà phê Thời Gian’.

Hộp đèn tràn đầy hơi thở hiện đại, phối hợp với tường ngoài phục cổ. Có một loại cảm giác như thời gian giao thoa.

Nice!

Tuy rằng chỉ có quyền kinh doanh chứ không có quyền tài sản của căn nhà này, nhưng mà hắn đã rất vui sướng.

Bắt đầu từ ngày hôm nay, hắn chính là chủ của phòng cà phê Thời Gian này!

Phòng cà phê không nhỏ chút nào.

Mỗi tầng khoảng 200 mét vuông, ba tầng chính là 600 mét vuông.

Tại Yến Thành này, tuyệt đối là một phòng cà phê rất rộng lớn.

Ông tâm trạng kích động, Đường Tụng tiến vào cổng chính có phong cách rất khác biệt.

Lối vào treo một tấm biển ‘thử kinh doanh’, phía trên có không ít trang vẽ sáng tạo.

Đẩy cửa bước vào.

Bên tay trái là quầy bar, máy thu tiền mới, và những vật phẩm tiêu hao như túi giấy, cốc nhựa…

Phía sau là khu vực làm cà phê, máy pha cà phê, máy nước nóng, máy làm đá, vân vân…

Phía trước không phải là đại sảnh như trong dự đoán, mà là một mảnh tủ sách rất xinh đẹp.

Dưới ánh đèn vàng ấm áp, không gian tràn đầy cảm giác ấm áp và tĩnh lặng.

Đường Tụng trợn mắt há hốc mồm, đây không phải phòng cà phê sao?

Sao lại biến thành thư viện rồi?

“Chào ngài, hoan nghênh quang lâm.”

Trong quầy bar là hai cô gái rất thanh tú, giọng nói cũng rất dễ nghe.

Một cô gái hơi cao một chút cười nói: “Hôm nay là ngày khai trương của chúng tôi, toàn bộ tiêu phí được giảm giá 40% nha.”

“Quản lý của các cô có đây không?” Đường Tụng đã thấy hơi sợ hãi.

Đây mẹ nó còn là phòng cà phê mà hệ thống cho mình không?

Nhìn thế nào cũng thấy giống một nơi bán sách hay thư viện mà!

Cô gái hơi sửng sốt, tựa như nhớ ra cái gì đó, vội vàng nói: “Ngài họ Đường đúng không? Sáng nay quản lý La đã thông báo, ngài chờ một lát, tôi lập tức gọi điện cho quản lý.”

“Được, cảm ơn.” Đường Tụng có hơi câu nệ.

Quả một lúc lâu, một trận tiếng bước chân dồn dập trueyenf đến.

Một người phụ nữ mặc váy khoảng 40 tuổi chạy chậm đến.

Sau khi nhìn thấy tướng mạo của Đường Tụng, đối phương tựa như rất khẩn trương.

Hai tay nắm chặt, khom lưng nói: “Ông chủ, chào buổi sáng, không ngờ ngài lại đến sớm như vậy, tôi là quản lý của tiệm chúng ta, La Thu Ngọc.”

Nhìn thấy người lớn tuổi hơn mình mà lại có dáng vẻ cẩn thận từng li từng tí như thế, Đường Tụng thấy hơi xấu hổ.

“Không sao không sao, quản lý La không cần để ý, hay là cô dẫn tôi đi thăm quan cửa tiệm trước đi? Trước kia chỉ ủy thác người khác phụ trách, nên vẫn chưa quen thuộc với nơi này.”

“Vâng ông chủ, mời ngài đi theo tôi.” La Thu Ngọc đưa tay ra dấu mời, đồng thời nói với hai cô gái sau quầy: ‘Hiểu Thiến, Tư Vũ, mau làm tất cả các loại cà phê mà chúng ta bán, sau đó đưa đến phòng làm việc của ông chủ.”

“Vâng vâng.” Hai người lấy lại tinh thần, vội vàng làm việc.

Quản lý La nhẹ giọng nói: “Ông chủ cẩn thận, tầng một của chúng ta khá nhiều tủ sách. Tôi sẽ giới thiệu sơ qua, sau đó sẽ mang các tài liệu và văn kiện đến phòng làm việc của ngài.”

Đường Tụng vừa lắng nghe vừa đi theo La Thu Ngọc.

Đầu tiên, đập vào mí mắt là một cái đài sách hình nấc thang tròn, bốn tầng, cao hai mét.

Bên cạnh là rất nhiều cây xanh.

Lướt qua đài sách có phong cách đặc biệt này, tầm mắt liền thông suốt.

Đây là một không gian có hình ngũ giác.

Phía bắc và phía tây là hai hàng tủ sách rất to, rất nhiều sách bìa cứng chỉnh tề và ngay ngắn.

Chính giữa là bàn gỗ hình tròn bất quy tắc, ghế nhỏ và thấp.

Bên cạnh mỗi một bàn là một cái giá sách nhỏ hơn.

Sườn đông là cửa sổ kính sát mặt đất, cộng thêm một cái bàn gỗ dài và một loạt ghế chân cao.

Trên bàn dài có rất nhiều bình thủy tinh cắm đầy hoa tươi, tràn đầy phong cách thoải mái dễ chịu.

Khách hàng có thể vừa đọc sách, vừa uống cà phê, vừa thưởng thức phong cảnh bên ngoài.

Đường Tụng đã trợn tròn mắt.

Đây mà gọi là phòng cà phê?

Cho rằng mình chưa từng uống cà phê sao?

Đây mẹ nó hoàn toàn là thánh địa checkin nha.

Thiết kế và phong cách ở đây, hoàn toàn chọc trúng chỗ ngứa của đại đa số người trẻ tuổi bây giờ.

Đây là muốn hot nha!

Dựa theo quản lý La giới thiệu, diện tích tầng này là 240 mét vuông.

Không gian hình ngũ giác, được thiết kế và vận dụng đến cực hạn.

Toàn bộ phong cách đều rất ấm áp và thoải mái.

Tuy rằng tủ sách và đài sách chỉ chiếm diện tích 60 mét vuông.

Nhưng thiết kế nơi này lại làm cho người ta cảm thấy bước vào một thế giới chỉ có sách và sách.

Tựa như dù bạn ngồi ở chỗ nào, thì chỉ cần đưa tay ra là có thể lấy một quyển sách.

Đường Tụng quét mắt nhìn qua, chỉ thấy rất rung động.

Hệ thống xuất phẩm, quả nhiên là không tầm thường.

“Tủ sách của chúng ta đều được đặt riêng… Thẻ hội viên có thể mượn miễn phí, nếu mua thì có thể tăng giá…” Quản lý La giới thiệu.

Đi dạo hết tầng một, hai người đi theo cầu thang xoắn ốc lên tầng hai.

Cầu thang bằng gỗ, giản dị lại thanh nhã, đạp lên lại phát ra tiếng bước chân nặng nề, có thể thấy cực kỳ vững chắc.

Đối diện cửa thang tầng hai là một khu vực ăn cơm rất rộng rãi.

Phía trước còn có một cái sân khấu nhỏ, phía sau là máy chiếu.

“Tầng hai là khu ăn cơm, tổng cộng 15 bàn, nhưng có thể dung nạp 70 người.”

“Cửa hàng có thể cung cấp món ngọt, bò bít tết, salad, cũng có thể uống cà phê và trà sữa ở bên dưới.”

Lúc này Đường Tụng đã bị chấn động đến choáng váng, miệng khô khốc: “Vậy chúng ta lên tầng ba xem một chút.”

Quản lý La tiếp tục giới thiệu: “Tầng ba chủ yếu là khu làm việc của nhân viên và phòng vip.”

“Diện tích có thể sử dụng là 200 mét vuông, sườn đông là khu làm việc của nhân viên, phòng làm việc của ngài cũng ở bên đó.”

“Phía tây là bốn phòng vip, có thể dùng làm phòng họp tạm thời, liên hoan, tổ chức sinh nhật, vân vân…”

“Ngoài ra, phía tây còn có một sân thượng rộng 40 mét vuông, có năm cái bàn hình tròn, có thể thưởng thức hoàng hôn, chụp ảnh checkin…”

Đi dạo một vòng, Đường Tụng đã biết đại khái bố cục nơi này, nội tâm lại càng khó tin hơn.

Nơi này được thiết kế rất hoàn hảo, phong cách rất thích hợp cho mấy cô nàng hot girl mạng đến checkin. Dù chỉ là quyền kinh doanh, khẳng định cũng không chỉ một triệu chứ?

“Quản lý La, chúng ta đến phòng làm việc đi, cô lấy tài liệu và văn kiện của cửa hàng cho tôi xem một chút.” Đường Tụng đã không kịp chờ đợi.

Quản lý La bước nhanh dẫn đường, mặt nở nụ cười nói: “Vâng ông chủ, ngài vào phòng nghỉ ngơi trước, tôi lập tức đưa tài liệu qua.”

Phòng làm việc của Đường Tụng rộng hơn 20 mét vuông, cũng không kém cái chung cư mà hắn thuê bao nhiêu.

Phong cách và trang trí rất trầm ổn, bàn gỗ lim, tủ sách gỗ thông, máy tính để bàn, ghế sô pha, dụng cụ pha trà… không thiếu gì hết.

Trên sàn nhà còn có một lớp thảm rất dày.

Ngồi trên ghế cao cấp, Đường Tụng không nhịn được mà ngả về phía sau.

Loại cảm giác thoải mái này, làm cho nội tâm của hắn dập dờn.

Bình Luận (0)
Comment