Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 63 - Chương 63: Tin Tức Cửa Hàng

Chương 63: Tin tức cửa hàng Chương 63: Tin tức cửa hàng

“Tôi… tôi không sao.” Đường Tụng chỉ cảm thấy miệng lưỡi khô khốc: “Tôi rất khỏe.”

La Thu Ngọc quan tâm hỏi: “Sắc mặt ngài rất đỏ, là bị sốt sao? Cửa hàng chugns ta có thuốc hạ sốt, có cần tôi đi lấy không?”

Trong đầu Đường Tụng bây giờ toàn là ‘porsche’, ‘biệt thự’, ‘quyền tài sản’, còn có chút cảm giác không chân thật.

Cưỡng ép mình tỉnh táo lại, nói: “Tôi không sao, quản lý La, cô giới thiệu tình hình nhân viên cửa hàng cho tôi đi.”

Dù bây giờ chỉ hận không thể bay về lấy xe lấy nhà, nhưng dù sao hôm nay cũng là ngày đầu tiên đến, ít nhất cũng phải hiểu rõ tin tức cơ bản của cửa hàng.

Đã có một triệu tiền vốn, vậy nhất định phải tối đa hóa lợi ích.

Một cửa tiệm tốt như vậy, chỉ cần kinh doanh hợp lý, tuyệt đối là kiếm bộn.

La Thu Ngọc nghiêm túc nói: “Trước mắt thì trừ tôi ra, chỉ có hai người là Thường Hiểu Thiến và Quách Tư Vũ.”

“Hiểu Thiến và Tư Vũ là thợ pha chế tôi đào từ cửa hàng khác, trước mắt kiêm cả tiếp tân và thu ngân.”

“Chiều nay sẽ có 7 người vào chức, 5 nhân viên phục vụ, 1 thợ làm bánh, 1 thu nhân.”

“Trừ cái đó ra, chúng ta còn cần chiêu mộ thêm 3 phục vụ, 2 đầu bếp.”

“Dự tính là tổng cộng 15 nhân viên.”

Đường Tụng hỏi vấn đề mình quan tâm nhất: “Tiền lương và đãi ngộ của nhân viên thì sao?”

“Lương quản lý là 8000 một tháng, thợ làm bánh, pha chế, thu ngân là 4500 một tháng.”

“Đầu bếp khoảng 5500 một người, phục vụ và hậu cầu thì 3500.”

“Tiền lương dự tính là 65.000 NDT một tháng.”

“Đương nhiên, còn có tiền thưởng và những khoản khác, nhưng cần ngài đến xác định, đây cũng là một khoản chi tiêu.”

Đường Tụng ngẩn người, khá lắm!

Mỗi tháng 65.000 NDT tiền lương cho nhân viên, vừa nghe quả thật là hơi dọa người.

Về phần tiền thưởng, khẳng định là phải có, bằng không thì không thể khích lệ nhân viên, cũng rất khó làm to.

Hơn nữa, với vị trí địa lý và tiêu chuẩn của phòng cà phê này, muốn lỗ tiền cũng khó.

La Thu Ngọc thấy Đường Tụng không nói gì, nội tâm hơi thấp thỏm.

Giải thích thêm một câu: “Tiền lương này thuộc về tiêu chuẩn bình thường, dựa theo lượng khách và hóa đơn để tính, sau khi kinh doanh chúng ta có thể kiếm 80.000 tiền lợi nhuận một tháng.”

“Nếu ngài có ý kiến, tôi có thể giảm xuống còn 12 nhân viên, nhưng phòng cà phê của chúng ta rất rộng, hơn nữ còn liên quan đến nhiều lĩnh vực, chỉ sợ…”

“Không cần giảm, nếu thiếu người thì lại tuyển thêm là được.” Đường Tụng vung tay nói: “Quản lý La, cô cảm thấy cửa hàng chúng ta có tiền đồ không?”

Vẻ mặt La Thu Ngọc rất kích động: “Đây là tiệm cà phê đặc biệt nhất mà tôi từng thấy, nó tuyệt đối sẽ trở thành thánh địa checkin ở Yến Thành, dựa theo phương án tuyên truyền bây giờ, tôi có lòng tin kiếm được doanh thu 15.000 một ngày.”

Đường Tụng gật đầu: “Vốn lưu động trong cửa hàng thì sao?”

La Thu Ngọc có hơi khó xử: “Tôi đang định nói với ngài, hiện giờ cơ bản là không có vốn lưu động.”

“Đại khái còn phải đầu tư thêm khoảng 300.000, dùng để chuẩn bị các loại vật tiêu hao, tuyên truyền… Vượt qua giai đoạn đầu, cửa hàng sẽ bắt đầu có lợi nhuận, khi đó tất cả đều sẽ tốt.”

La Thu Ngọc lo lắng Đường Tụng không có kinh nghiệm mở cửa hàng, sợ hắn hiểu lầm.

Đường Tụng gật đầu một cái, hắn vẫn hiểu logic này.

Giai đoạn đầu chưa có danh tiếng gì, lượng khách không đủ, nhất định sẽ lỗ.

Đường Tụng hior: “Phương án tuyên truyền thế nào?”

“Đã liên hệ với những chuyên gia, nhà phê bình và tài khoản công chúng ở bản địa Yến Thành, cũng sẽ tuyên truyền trên các nền tảng xã hội khác, sau đó sẽ mời một số streamer hoặc người nổi tiếng đến cửa hàng, nhưng chi phí mời sẽ hơi cao.”

Hệ thống cho một triệu tiền vốn, Đường Tụng nói chuyện cũng kiên cường hơn: “Như vậy đi, tôi lấy thêm 500.000, cô lại gia tăng cường độ tuyên truyền đi.”

“Nếu như vậy, tôi có lòng tin đạt được lợi nhuận sau một tháng!” La Thu Ngọc rất tự tin, kích động nói: “Cửa hàng chúng ta có điều kiện rất tốt, chi phí cũng là thấp nhất trong ngành, nếu như còn không thành công, vậy tôi cũng không có mặt mũi ngồi cái chức quản lý này nữa.”

“Vậy thì tốt, cố gắng tuyển đủ nhân viên trong hai ngày này đi, nếu có khó khăn gì thì có thể nói với tôi.”

La Thu Ngọc suy nghĩ một chút, nói: “Nhân viên phục vụ rất dễ tuyển, chỉ là đầu bếp món tây thì cần phải đào từ cửa tiệm khác, nên tiền lương có thể sẽ cao hơn.”

Đường Tụng nói: “Chỉ cần giỏi là được, tiền lương cô cứ xem mà làm, tôi không có ý kiến.”

Nghe thấy Đường Tụng hứa hẹn, La Thu Ngọc lại tự tin hơn: “Vâng ông chủ, đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”

Sau khi hiểu tình hình ở cửa hàng, Đường Tụng lại hỏi: “Quản lý La là người địa phương Yến Thành sao?”

“Đúng, tôi có kinh nghiệm 6 năm quản lý tiệm cà phê ở Ma Đô, vẫn muốn về quê công tác, vừa hay có cơ hội này, cho nên đã gửi sơ yếu lý lịch, không ngờ lại được ông chủ ngài thưởng thức.”

Nói đến vấn đề cá nhân, La Thu Ngọc thư giãn hơn rất nhiều, trên mặt còn treo nụ cười nhẹ nhõm và hạnh phúc.

Cốc cốc!

“Mời vào!”

Thợ pha chế Thường Hiểu Thiến bê khay vào, trên khay là rất nhiều loại cà phê khác nhau.

“Quản lý, đây là cà phê chúng tôi mới pha.” Thường Hiểu Thiến đưa khay qua, đôi mắt không nhịn được mà nhìn trộm về phía Đường Tụng, trong mắt tràn đầy vẻ tò mò.

La Thu Ngọc nhận khay, đặt lên bàn làm việc, giới thiệu: “Ông chủ, đây là chín loại cà phê của cửa hàng chúng ta.”

“Sau này còn có thể dựa vào nhu cầu của khách hàng để phát triển thêm một số loại khác.”

“Ngài muốn nếm thử không?”

Đường Tụng hoàn toàn không hiểu về cà phê, trước kia cũng chỉ uống cà phê hòa tan, nhưng dưới ánh mắt mong chờ của hai nhân viên, hắn cũng không tiện từ chối.

Chọn bừa một ly có màu sắc khá nhạt, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

Tinh khiết, thơm, không quá đắng, trái lại còn có mùi sữa rất nồng, uống rất ngon.

“Đây là Cappuccino, từ 30% sữa bọt + 40% sữa bò + 30% cà phê…” Thường Hiểu Thiến hơi rướn người lên.

Đường Tụng giơ ngón tay cái: “Rất ngon, tay nghề không tệ, cô là Thường Hiểu Thiến đúng không?”

Thường Hiểu Thiến cười hoạt bát: “Đúng vậy, cảm ơn ông chủ khen ngợi, tôi sẽ tiếp tục cố gắng. Chủ yếu là chất lượng hạt cà phê của chúng ta rất tốt, các loại thiết bị như máy pha chế cũng là cực đỉnh. Ông chủ, ngài lại nếm thử loại khác.”

Đường Tụng nếm thử một lượt, cảm thấy rất không tệ, ít nhất cũng ngon hơn cà phê hòa tan hắn hay uống.

Thường Hiểu Thiến nhìn thấy Đường Tụng gật đầu không ngừng, nội tâm rất vui sướng.

Vị ông chủ này nhìn qua rất dễ gần, mấu chốt nhất chính là, còn là một vị soái ca trẻ tuổi.

May mà mình đổi việc đến nơi này.

Công việc cũ cũng rất tốt, tuy rằng khá mệt mỏi, nhưng thu nhập ổn định, quan hệ với đồng nghiệp cũng không tệ.

Ban đầu, nàng còn không có hứng thú với việc qua đây làm.

Hiện giờ, những tiệm mới đều làm không tốt lắm, chẳng may kinh doanh không tốt, phải đóng cửa thì sao?

Nhưng sau khi đến thăm tiệm cà phê này, nàng liền sợ ngây người.

Đây là phòng cà phê?

Nào có cô gái nào chịu nổi hoàn cảnh như nơi này chứ?

Bình Luận (0)
Comment