Hai người trò chuyện vài câu.
Lâm Thiếu Hằng cầm ly cocktail lên, cụng ly với Đường Tụng, uống một hơi cạn sạch.
Hắn nhìn Đường Tụng, cảm khái nói: “Tiếp đó tôi có thể phải ở Ma Đô mấy năm, tôi nhận lời mời của Thu Đông và Mạc tổng, đã đảm nhiệm giám đốc bộ nghệ sĩ của giải trí Tụng Mỹ.”
“Chúc mừng.” Đường Tụng lập tức mặt mày hớn hở, vị này cũng biến thành nhân viên của mình rồi: “Đây là một quyết định chính xác.”
Giải trí Tụng Mỹ vừa xuất hiện, làm những người chung quanh bị dọa sợ.
Không có bao nhiêu người trong nước không biết công ty này.
Nhất là tại Ma Đô, cơ bản là tất cả đều biết.
Với tư cách là công ty giải trí đỉnh cấp trong nước, dưới cờ giải trí Tụng Mỹ có rất nhiều minh tinh và nghệ sĩ hàng đầu.
Rất nhiều phim điện ảnh và phim truyền hình hot hàng năm, đều do giải trí Tụng Mỹ sản xuất.
Vị này còn là quản lý cao cấp của giải trí Tụng Mỹ?
Thật hay giả?
Một đám nam đồng nghiệp ngơ ngác hỏi: “Vậy… ông chủ Lâm, ngài là giám đốc bộ phận nghệ sĩ của giải trí Tụng Mỹ?”
Lâm Thiếu Hằng cười nói: “Mới đảm nhiệm không đến một tháng, thật ra tôi thích uống rượu và ca hát hơn.”
Nam đồng nghiệp kia lập tức ấp úng nói: “Vậy, Lâm tổng, tôi có thể mạo muội hỏi một vấn đề không?”
“Mời nói.”
Nam đồng nghiệp lấy dũng khí nói: “Tôi là fan của Bối Vũ Vi nhóm LBS, cô ấy… sao đột nhiên lại bỏ lỡ bộ phim kia? Đám fan chúng tôi mong chờ rất lâu, trên mạng nói là cô ấy đắc tội với nhà tư bản, đã mất sạch tài nguyên, chuyện này là thật sao?”
Nói xong, lại khẩn trương nhìn Lâm Thiếu Hằng.
Hắn là fan cuồng nhiệt của Bối Vũ Vi, mỗi ngày đều sinh động trên Weibo và các mạng xã hội khác, hết sức quan tâm đến chuyện này.
Một nữ đồng nghiệp khác cũng khẩn trương nói: “Mấu chốt là nữ chính đổi thành Tống Khả Nhan, hình ảnh đại diện của châu báu FVA cũng đổi thành Lạc Sơ Âm, có phải là nhóm nhạc tranh cướp tài nguyên của nhau? Lâm tổng, tôi là fan của họ, rất lo lắng cho tình cảm của họ.”
LBS là nhóm nhạc hot nhất trong nước bây giờ, rất có lực hiệu triệu và sức ảnh hưởng với đám người trẻ tuổi.
Hàng hoạt đãi ngộ không công bằng của Bối Vũ Vi đã lên hot search.
Trên internet, fan của 3 người đã đại chiến mấy lần.
Lâm Thiếu Hằng bình tĩnh liếc mắt qua một hướng khác.
Trầm ngâm giây lát, nói: “Rất nhiều thứ không tiện lộ ra ngoài, nhưng mọi người yên tâm, nội bộ LBS rất đoàn kết, quan hệ rất tốt. Công ty có những an bài khác cho Vũ Vi, phim mới của cô ấy đã được quy hoạch, tháng 1 sẽ có tin tức, là một bộ phim được đầu tư lớn.”
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi! Cảm ơn Lâm tổng giải thích nghi hoặc!”
“Cảm ơn Lâm tổng.”
Hai đồng nghiệp đều thở phào, muốn thuận thế hỏi một ít tin tức liên quan đến LBS, nhưng lại sợ chọc giận đối phương.
Lúc sắp chia tay, Đường Tụng nghĩ đến thân phận của Lâm Thiếu Hằng.
Hỏi: “Tôi muốn mua một chiếc xe đua 10 triệu trở lên, Lâm tiên sinh có đường dây không?”
Lâm Thiếu Hằng cười nói: “Tôi có một người bạn đang làm cái này, tên là Sở Hoa Châu, tôi gửi wechat của vị này cho cậu, có yêu cầu gì thì cứ nói thẳng là được, vị này rất đáng tin cậy.”
“Được, cảm ơn.”
“Vậy thì không quấy rầy cá vị nữa, Đường tiên sinh, có yêu cầu gì thì có thể liên hệ tôi bất cứ lúc nào, tạm biệt.”
“Tạm biệt.”
Sau khi rời khỏi, Lâm Thiếu Hằng trực tiếp đi vào một góc rẽ.
Bối Vũ Vi kéo vành mũ, tràn đầy phấn khởi nói: “Cuối cùng cũng xong, vậy đến lượt tôi.”
“Vũ Vi!” Lâm Thiếu Hằng vội vàng gọi nàng lại: “Bạn của Đường Tụng có hai người là fan của cô, rất dễ bị nhận ra. Chú ý ảnh hưởng, đừng lấy khẩu trang xuống, trò chuyện 2 câu liền quay lại đi.”
Bối Vũ Vi chớp chớp mắt: “Gần đây tôi đang luyện biểu diễn, vừa hay xem thành quả thế nào, bái bai Lâm tổng, đừng quên chuyện đã đáp ứng tôi.”
Nói xong, nàng liền ngâm nga bài hát, đi về phía ghế dài.
Nhìn bóng lưng nàng, Lâm Thiếu Hằng bất đắc dĩ lắc đầu.
Gọi quản lý đến, dặn dò nhân viên phục vụ giúp Bối Vũ Vi che chắn tầm mắt chung quanh.
…
Đưa mắt nhìn Lâm Thiếu Hằng đi ra.
Mọi người trên ghế dài đều thở phào, ánh mắt nhìn về phía Đường Tụng đầy ngạc nhiên, không ngờ hắn còn quen biết đại nhân vật như vậy.
Trong đầu Châu Duy Thanh vẫn còn đang nghĩ đến cái tên ‘Sở Hoa Châu’ kia, cái trán đã đầy mồ hôi lạnh.
Hắn làm ngành xe hơi ở Ma Đô, hơn nữa còn làm nhiều năm rồi, tự nhiên không xa lạ gì các ông chủ của các đại lý xe đỉnh cấp.
Sở Hoa Châu chính là ông chủ của SDT II, đại lý xe đua lớn nhất Ma Đô.
Dưới cờ còn có một câu lạc bộ đua xe, có thể nói là đại danh đỉnh đỉnh trong vòng tròn.
Hắn thở sâu, rót đầy một ly rượu, rồi uống một hơi cạn sạch.
Sắc mặt đỏ lên, nói: “Vừa rồi tôi uống hơi nhiều, nói chuyện hơi quá, tự phạt một ly. Mọi người chơi tiếp đi, tôi có việc về trước.”
Nói xong liền đứng dậy rời đi, cúi đầu đi ra ngoài quán bar.
Ở lại đây cũng là tự rước lấy nhục, hơn nữa còn có thể chọc giận Đường Tụng, không bằng rời đi thì hơn.
“Soái ca, thẻ hội viên này là cho chúng tôi thật sao?” Có nữ đồng nghiệp nhìn chằm chằm chồng thẻ hội viên, cẩn thận hỏi.
Đây chính là mấy chục ngàn nha!
Những người khác cũng có chút ngồi không yên.
Bọn họ chỉ là nhân viên bình thường, có lẽ một năm cũng không để dành được bao nhiêu.
Đường Tụng mỉm cười, liền cầm chồng thẻ lên và chia cho mọi người.
Mỗi người một tấm, vẫn còn thừa 4 tấm.
Đường Tụng tiện tay đưa cho La Khải Lượng.
Làm La Khải Lượng kích động đến mặt đỏ tía tai.
Chị Đồng nhìn thẻ trên tay, giọng nói run rẩy: “Đây là thẻ cấp thủy tinh, bên trong có ít nhất 60.000.”
“60.000!”
“Nhiều như vậy?”
“Quá hào phóng! Tôi tưởng 20, 30.000 là tốt lắm rồi.”
Tự nhiên nhận được 60.000, có thể nói là vui như trúng xổ số.
La Khải Lượng nhìn 5 tấm thẻ trong tay, hô hấp lập tức nặng nề hơn.
Đây chính là 300.000 NDT đấy!
Đủ đặt cọc mua một căn nhà ở quê rồi!
Giấc mơ của mình vậy mà lại gần trong gang tấc!
Hắn cắn môi một cái, gian nan nói: “Đường Tụng… quá quý giá, tôi lấy một tấm là được, còn lại ông cất đi.”
Đường Tụng khoát tay nói: “Đây là ông chủ Lâm tặng, ông cứ cầm đi, không cần ngại.”
La Khải Lượng nhìn thẻ trong tay, đã không còn dũng khí mở miệng lần 2.
“Hello! Đường Tụng!” Một giọng nói êm ái tươi mát đột nhiên vang lên.
Đám người nhìn qua.
Liền thấy một cô gái dáng người gợi cảm đứng bên cạnh Đường Tụng.
Khẩu trang, mũ lưỡi trai và tóc mái che hết ngũ quan của nàng.
Mặc áo hở rốn, váy ngắn.
Làn da trắng nõn, dáng người rất đẹp, đường cong ưu mỹ, chân thì cực đẹp.
Bộ ngực cao ngất kéo chiếc áo nhô lên, để lộ đường chữ V nơi eo.
Với lại khí chất của nàng rất đặc biệt, tựa như mang theo từ tính, rất hấp dẫn người khác.
Coi như không thấy dung mạo, cũng có thể cảm giác được đây tuyệt đối là đại mỹ nữ.
Trong đám con gái ở đây, Hoàng Lộ đã coi là mỹ nữ trong người bình thường, dáng người cũng không tệ.
Nhưng so với cô gái này, lập tức ảm đạm vô quang.
Vô luân là dáng người, khí chất hay vẻ ngoài, đều kém rất nhiều rất nhiều.
Mấy nam đồng nghiệp trên ghế dài lập tức lên tinh thần, sống lưng thẳng tắp, nhìn nàng không chớp mắt.
Đường Tụng nhìn cô gái đột nhiên xuất hiện này, lại có một loại cảm giác quen thuộc không tên.
Rất nhanh đã nghĩ đến một cái tên.
Bối Vũ Vi!
Cô gái này đã hôn hắn trong lần gặp đầu tiên.
“Bối… Bối, trùng hợp thật.” Đường Tụng lên tiếng chào.
“Không ngờ lại gặp anh ở Ma Đô, chúng ta thật là có duyên.” Bối Vũ Vi cười khẽ một tiếng, nói với La Khải Lượng bên cạnh Đường Tụng: “Soái ca, anh có thể ngồi qua một bên không? Tôi muốn tâm sự với Đường Tụng.”
Một tiếng soái ca này để La Khải Lượng bành trướng, mặt vừa đỏ vừa nóng.
Hắn kích động đứng lên, chen vào bên cạnh nam đồng nghiệp khác: “Ngồi đi ngồi đi! Đừng khách khí!”
Nói xong còn liếc mắt ra hiệu với Đường Tụng: Ông yên tâm, tôi sẽ không nói cho Đổng Ngọc Ngôn.
Bối Vũ Vi ngồi xuống cạnh Đường Tụng, đôi mắt sáng tỏ nhìn chằm chằm vào hắn.
Một lát sau, nàng tiến lên trước, mặt mày cong cong cười nói: “Nhìn thấy tôi rất bất ngờ đúng không, lần trước đi quá vội, không chào hỏi được, may mà chúng ta rất có duyên.”
Mùi thơm nhàn nhạt tràn vào chóp mũi, rất dễ chịu.
Đường Tụng nhìn khuôn mặt bị khẩu trang bao phủ của nàng.
Trong lòng khẽ động.
Hắn vốn còn đang buồn rầu vì không biết nghe ngóng tung tích của Tô Ngư từ đâu, để kích hoạt thời trang tình nhân, sử dụng thẻ tương tác nhân vật.
Bối Vũ Vi đúng làm một nơi để đột phá.
Với tư cách là nghệ sĩ do Tô Ngư bồi dưỡng, nàng lại được an bài đến Yến Thành biểu diễn ‘tập kích’, chứng tỏ quan hệ cá nhân của Bối Vũ Vi và Tô NGư rất tốt, ít nhất cũng biết vị trí của Tô Ngư.
Hắn suy nghĩ một chút, cúi đầu nói bên tai Bối Vũ Vi: “Đã có duyên, vậy add wechat đi.”
Bối Vũ Vi ngẩn người, nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, nghe giọng nói tràn đầy từ tính, ngửi lấy mùi hương trên người hắn.
Con mắt khẽ run, cảm giác nhịp tim mình đã bỏ sót nửa nhịp.
Hỏng bét! Đường Tụng coi trọng mình thật!
Xong đời! Lần đầu của mình xong rồi!
Chị Ngư đã nói, phải ngoan ngoãn cởi sạch và leo lên giường!
Sau đó công ty sẽ bồi thượng một lượng lớn tài nguyên!
Hết cách rồi! Thật sự hết cách mà!
Mình chỉ là một idol nhỏ bé, nào có thể phản kháng được loại đại lão tư bản này chứ!