Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 655 - Chương 655: Đẹp Hơn Tô Ngư

Chương 655: Đẹp hơn Tô Ngư Chương 655: Đẹp hơn Tô Ngư

Bối Vũ Vi hát vài câu liền dừng lại.

Nàng duỗi ngón tay, đặt ở trước miệng, làm một thủ thế ‘xuỵt’, lại nháy mắt với hai vị fan cứng.

Hai người lập tức hiểu ý, liên tục gật đầu.

“Quá hay!”

“Bạn của Đường Tụng toàn là cao thủ nha!”

Mọi người đều vỗ tay tán thưởng.

Lão Quách và tiểu Cẩm lại trực tiếp đứng lên, rất vui vẻ chạy đến bên Bối Vũ Vi.

Tiểu Cẩm lấy giấy bút trong túi xách, khẩn trương nói: “Có thể thay Vũ Vi ký tên cho tôi không? Tôi thích Bối Vũ Vi rất lâu, rất bội phục cô ấy!”

Lão Quách cũng ngượng ngùng như một thanh niên ngây thơ: “Tôi cũng muốn, tôi còn mua nguyên bộ áp phích của Bối Vũ Vi. Tất cả buổi hòa nhạc của Bối Vũ Vi ở Ma Đô, tôi đều có mặt, tôi biết tất cả bài hát của cô ấy, còn biết vài điệu nhảy.”

Những người khác đều hơi khó hiểu.

Nhưng dưới men say và bầu không khí ảnh hưởng, cũng không ai nghĩ nhiều.

Chỉ cười trêu bọn họ: “Hai người này nhập ma rồi! Coi tiểu Bối là minh tinh Bối Vũ Vi à? Còn xin ký tên?”

“Rất khó tưởng tượng, một thanh niên cao to như lão Quách lại nhảy múa như Bối Vũ Vi.”

“Lão Quách, Year End Party năm nay tôi sẽ giúp cậu an bài một tiết mục!”

Bối Vũ Vi che miệng cười khẽ, cầm bút ký lên vỏ điện thoại cho hai người: “Được rồi, cảm ơn hai người đã thích, Bối Vũ Vi sẽ tiếp tục cố gắng, trở thành siêu sao như Tô Ngư, sẽ không để các fan thất vọng.”

Hai người hưng phấn cầm điện thoại, đè nén tâm tư xao động của mình.

Nơi này không thích hợp, ‘idol dạo quán bar vào đêm hôm’ là một tin tức rất tiêu cực.

Lão Quách nắm chặt nắm đấm, kêu lên: “Chờ sang năm phim mới của Vũ Vi chiếu lên, tôi sẽ bao tất cả bạn bè đi xem!”

10:30 tối.

Tàu điện ngầm sắp nghỉ.

Một nhóm người đi ra khỏi quán bar.

Uống quá nhiều rượu, ra một thân mồ hôi, đều hơi chóng mặt.

Lại thêm gió lạnh thổi qua, tất cả đều quấn chặt quần áo.

Bối Vũ Vi chỉ choàng một chiếc áo khoác màu xanh lá cây đậm ở bên ngoài, bắp chân trơn bóng lộ ra ngoài.

Nhìn qua cũng khiến người thấy lạnh lẽo.

La Khải Lượng tiến lên hỏi: “Bọn tôi đi tàu điện ngầm, Đường Tụng, ông thì sao?”

Quán bar TIRE ở quảng trường nhân dân, bọn họ đều ở xa, gọi xe quá đắt.

“Tôi ở vịnh Tô Hà, chỉ mất vài phút đi xe.” Đường Tụng cười trả lời.

La Khải Lượng hơi tiếc nuối: “Đáng tiếc, tôi còn muốn dẫn ông qua chỗ tôi ngủ một đêm, chúng ta trò chuyện, hồi ức lại thời đại học.”

Đường Tụng vỗ vỗ bả vai hắn: “Yên tâm, tôi còn ở Ma Đô mấy ngày, có cơ hội.”

“Vậy bái bai, ngủ ngon, chú ý an toàn.” La Khải Lượng nháy mắt ra hiệu, chỉ chỉ Bối Vũ Vi, bao hàm thâm ý.

“Bái bai.” Đường Tụng cười đẩy hắn một cái.

“Bái bái.”

“Bái bai.”

Đám đồng nghiệp khác cũng tạm biệt hắn.

Hoàng Lộ nhìn Đường Tụng và Bối Vũ Vi đứng cạnh nhau, không biết vì sao lại thấy hơi mất mát.

Đối mặt với một nam thần như Đường Tụng, nhất là sau khi biết bối cảnh của hắn, muốn nói không có chút ý nghĩa nào là không thể.

Đây là thanh niên ưu tú nhất mà nàng từng tiếp xúc trong đời.

Nàng vẫn luôn tự xưng là mỹ nữ, chưa chắc đã không có chút tâm tư bẩn thỉu.

Nghĩ đến sắp rời đi, có lẽ sẽ không còn gặp lại.

Nội tâm vẫn có chút không cam lòng.

Mình thật sự kém hơn cô ta sao? Kém rất nhiều sao?

Chếch choáng lên, nàng cắn môi một cái, đột nhiên mở miệng nói: “Tiểu Bối, chúng ta cũng tính là bạn bè. Sắp phải chia tay rồi, có thể tháo khẩu trang xuống cho chúng tôi xem không, sau này gặp mặt còn có thể nhận ra.”

Nàng muốn nhìn một chút, cô gái có thể đi cùng Đường Tụng rốt cuộc là cô gái thế nào.

Những người khác cũng lộ vẻ tò mò.

Tiểu Bối này đến rất đột nhiên, với lại toàn bộ hành trình đều đeo khẩu trang, họ cũng rất tò mò.

Tiểu Cẩm vội vàng đứng ra, khẩn trương nói: “Người ta cũng nói không tiện, chúng ta đừng ép buộc.”

Lão Quách cũng hét lên: “Chúng ta đi thôi, tôi có hẹn với bạn, lát nữa phải đánh rank.”

Bối Vũ Vi nhìn vào Hoàng Lộ một chút.

Lăn lộn trong giới giải trí lâu như vậy, nàng tự nhiên không phải đóa hoa trắng gì, rất nhanh đã đoán được tâm tư của vị này.

“Quả thực, mọi người gặp nhau cũng là có duyên, sau này hoan nghênh đến tìm tôi chơi.”

Nàng mỉm cười, cởi mũ và khẩu trang xuống.

Dưới ánh đèn sáng chói, một khuôn mặt trắng nõn và xinh đẹp.

Đám người đối diện đều há hốc mồm, ngây ngốc nhìn nàng.

“Bối Vũ Vi…”

Có người lẩm bẩm, vẫn không dám tin.

Coi như không phải fan của nàng, cũng sẽ nhận ra gương mặt này.

Đôi mắt Bối Vũ Vi vừa tròn vừa đẹp, mắt dài, hai mí có nếp uốn rộng.

Bờ môi sung mãn, gợi cảm nhu hòa, hình môi rõ ràng.

Mũi cao thẳng, nhỏ nhắn tin xảo, đầu mũi nhọn.

Cười lên ngây thơ nhu hòa, không cười thì lại có vẻ lạnh lùng xa cách.

Cả khuôn mặt có tính dẻo cực mạnh, đây cũng là nguyên nhân vì sao fan của nàng vẫn mong chờ nàng đóng phim.

Nàng và Tống Khả Nhan, Lạc Sơ Âm được xưng là có khuôn mặt thiết lập mô hình manga.

Mỗi người đều giống như nữ chính được thiết kế tỉ mỉ, nhưng lại có đặc sắc riêng.

Cho nên LBS được xưng là nhóm nhạc nữ manga, rất được otaku yêu thích.

Bối Vũ Vi lại đeo khẩu trang lên, cười nói với đám người: “Giữ bí mật nha, bạn của tôi!”

Nói xong liền kéo tay Đường Tụng, ra hiệu hắn tranh thủ thời gian chạy, nơi này không thể ở lâu.

Đường Tụng gật đầu tạm biệt với họ, đi theo Bối Vũ Vi về phía đường phố, biến mất trong tầm mắt của họ.

Trong đêm rét lạnh, qua một lúc lâu, họ mới hồi phục tinh thần.

“Là Bối Vũ Vi thật? Tôi không nằm mơ chứ?”

“Tôi cũng cảm thấy không chân thực.”

“Đây là lần đầu tiên tôi gặp được minh tinh, hơn nữa còn uống rượu trò chuyện với nhau.”

“Chuyện này đủ để chúng ta chém gió cả đời.”

“Lão Quách, tiểu Cẩm, hai người quá đáng thật! Chỉ xin ký tên cho mình, không quan tâm chúng tôi!”

“Cmn! Vừa nghĩ đến chuyện này, liền cảm thấy hai người quá âm hiểm!”

Hoàng Lộ há hốc mồm, ánh mắt buông xuống, không biết đang nghĩ gì.

La Khải Lượng chép miệng một cái, lấy điện thoại gửi tin cho Đường Tụng: “Nghĩa phia! Lấy cho hài nhi ít chữ ký! Càng nhiều càng tốt!”

Đèn đường mang theo đặc sắc của Ma Đô, yên tĩnh phóng thích ánh sáng màu vàng ấm.

Lá ngô đông khô rơi là là trên phố.

Hai người đi dọc theo lối đi bộ, tiến lên mà không có mục đích.

Dừng lại trên một con đường rất ít người qua lại.

Đường Tụng đặt mông ngồi xuống ghế đá lạnh buốt, ngẩng đầu ngắm nhìn bầu trời đầy sao, sau đó lại nhìn vào Bối Vũ Vi.

Trên người nàng mang theo mùi rượu và mùi thơm, đi qua đi lại trước mặt hắn, tiếng bước chân rất có tiết tấu, lại xoay quanh, giống như đang nhảy múa, biểu diễn thời trang.

Ngẫu nhiên còn bày ra tư thế với Đường Tụng, dáng vẻ rất tự luyến.

Nhìn thấy Đường Tụng chỉ lo cười.

Bối Vũ Vi dừng lại, ngước mặt lên nói: “Anh rất không có phong độ, không thấy tôi rất lạnh sao? Không biết cởi áo cho tôi mặc một chút?”

“Tôi cho là cô đang học đi kiểu người mẫu.” Đường Tụng cởi áo jacket và đưa cho nàng.

Bối Vũ Vi quay người về phía trước: “Giúp tôi choàng lên, chân lạnh quá.”

Đường Tụng không hiểu nàng muốn làm gì, nhưng vẫn cẩn thận choàng lên người nàng.

Bối Vũ Vi chắp tay sau lưng, hơi nghiêng về trước, hỏi: “Soái ca, nói cậu ‘Bối Vũ Vi rất đẹp’ đi?”

“Không.”

Đường Tụng lắc đầu, cảm giác nàng hơi say rồi.

“Có phần thưởng nha!” Bối Vũ Vi tháo khẩu trang, để lộ khuôn mặt tươi cười.

“A?” Nghe thấy có phần thưởng, Đường Tụng lập tức hứng thú, dù sao mình cũng không lỗ, liền thuận theo nói: “Bối Vũ Vi rất đẹp.”

Nghe được đáp án hài lòng, Bối Vũ Vi trực tiếp xông lên, hôn lên mặt hắn một cái, còn dùng lưỡi liếm liếm.

Ngay sau đó, nàng lại lùi lại: “Thích không?”

Đường Tụng hơi nhíu mày: “Nghệ sĩ đều… tùy tiện như vậy sao?”

Lần đầu gặp mặt đã cưỡng hôn, lần này lại nữa.

“Đừng nói mò, tôi chính là ngọc nữ vang danh trong giới giải trí đó.” Bối Vũ Vi đột nhiên ngồi xuống cạnh hắn, tựa đầu vào vai hắn.

Lấy điện thoại ra chụp vài tấm ảnh thân mật.

Tiếp đó lại dùng giọng dụ hoặc nói: “Có muốn tùy tiện hơn chút không?”

Đường Tụng ngồi thẳng, liếc nhìn thân thể gợi cảm của nàng.

Bối Vũ Vi có thể là uống hơi nhiều, có chút bành trướng.

Nàng cười hì hì nói :”A! Anh nói ‘Bối Vũ Vi, em quá đẹp! Còn đẹp hơn Lưu Thiến Thiến, Tống Khả Nhan, Lạc Sơ Âm. Đẹp hơn cả Tô Ngư’, tối nay tôi sẽ theo anh về khách sạn.”

Bình Luận (0)
Comment