Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 84 - Chương 84: Dùng Sức Quá Mạnh

Chương 84: Dùng sức quá mạnh Chương 84: Dùng sức quá mạnh

Lý Nhã Lỵ không có tài nghệ gì, nên rất hâm mộ những người có bản lĩnh thật như này.

Nếu nàng cũng có một môn tài nghệ như vậy, hiệu quả phòng live sẽ tốt hơn rất nhiều.

Đóng TikTok, vẫn phải đối mặt với thực tế.

Cũng không biết đại ca sẽ như thế nào dayd?

“Mỹ nữ, có thể cho xin wechat không?” Một âm thanh tán tỉnh vang lên, Lý Nhã Lỵ đã quen với tình huống này.

Bình thường ăn mặc bình thường còn đỡ, hôm nay lại ăn diện thì khẳng định sẽ có không ít người quấy rầy.

Lần này là một anh chàng trẻ tuổi khá đẹp trai, nhìn qua rất ấm áp và tự tin.

Người trẻ tuổi này ngồi cách nàng không xa, đối diện là một cô gái có tướng mạo không tệ, nhìn qua có vẻ nhiều tuổi hơn anh ta một chút.

Chú ý đến ánh mắt của Lý Nhã Lỵ, người trẻ tuổi vội vàng giải thích: “Đây là chị họ của tôi!”

Đối phương từ đầu đến cuối đều rất lễ phép, tướng mạo cũng rất tốt.

Nếu là lúc trước, Lý Nhã Lỵ sẽ thuận tay add wechat, nói không chừng còn có thể kéo đến phòng live.

Nhưng hôm nay nàng có việc lớn phải làm, lập tức từ chối: “Xin lỗi, danh sách wechat đã full, không thể add.”

Người trẻ tuổi hiển nhiên là không ngờ nàng sẽ từ chối trực tiếp như vậy.

Bất đắc dĩ nhún vai, ngồi về chỗ cũ, không nói gì nữa.

Chị họ của hắn ngồi ở đối diện nói nhỏ: “Không ngờ em cũng có lúc thất bại, không phải em tự xưng là vạn người mê sao?”

Người trẻ tuổi không phục nói: “Có thể là đối phương không có ánh mắt thôi, cá với em không?”

“Cá gì?”

“Em cá là người hẹn với nàng tuyệt đối không đẹp trai bằng em.”

Chị họ hơi tò mò: “Nếu là con gái thì sao?”

“Không thể, chị thấy nàng ăn mặc và trang điểm như vậy, rất rõ ràng là hẹn hò với đối tượng.” Người trẻ tuổi rất tự tin.

Chị họ gật đầu, biểu thị đồng ý: “Tiền cược là gì?”

“Nếu chị thua, chị xin wechat mỹ nữ kia cho em, nếu em thua, em mời chị ăn cơm một tháng.”

“Một tháng? Xem ra em rất tự tin nha.”

“Thế nào? Có dám cá không? Chị là nhân viên giải trí Tinh Thành, hoàn toàn có thể lấy cớ quay quảng cáo, quay phim để xin wechat của nàng.”

“Ok!” Chị họ lập tức đồng ý.

Khoảng 11:50, Lý Nhã Lỵ rốt cuộc nhận được tin nhắn của Đường Tụng.

“Tôi đến rồi, vừa đỗ xe xong, đang lên.”

Lý Nhã Lỵ nhất thời khẩn trương, lập tức lấy gương ra sửa sang tóc tai, tô lại son.

Mái tóc dài được uốn sóng, khiến cho mặt nàng càng kiều mị và mê người hơn.

Chiếc váy ngang hông thể hiện hoàn mỹ dáng người xinh đẹp của nàng.

Đôi chân thon dài trắng nõn tựa như đang phát sáng, đây cũng là nơi Lý Nhã Lỵ hài lòng nhất trên người mình.

Làm cho người trẻ tuổi vẫn luôn nhìn về nơi này cũng hô hấp nặng nề hơn.

Đây tuyệt đối là đôi chân đẹp nhất từng gặp, thuộc về loại chơi mấy năm cũng không chán.

Mấy nam nhân ở các bàn khác cũng đều đưa mắt qua bên này, tất cả đều không thể rời mắt.

Tuy nhiên, tới này nơi này ăn đa phần đều là cặp tình nhân.

Có một nửa kia ở đây, bọn họ cũng không dám tiến lên tán tỉnh.

Chỉ có thể liếc trộm đôi chân gợi cảm kia.

Lúc này, Lý Nhã Lỵ vẫn tập trung vào cửa, chờ đợi vị Tháng Tư đại ca kia xuất hiện.

Vì bình tĩnh lại, Lý Nhã Lỵ còn gửi wechat cho Lý Mộc Tuyết.

“Mộc Tuyết, đối phương sắp đến rồi, mình thấy hơi khẩn trương, làm sao bây giờ?”

Lý Mộc Tuyết trả lời rất nhanh: “Đừng lo, lát nữa chụp trộm một tấm ảnh rồi gửi cho mình, mình phân tích cho cậu.”

“Cậu cũng biết mình hiểu rất rõ về các nhãn hiệu quần áo, có thể phán đoán giá trị con người anh ta từ cách ăn mặc.”

“Nếu như anh ta ăn mặc vớ vẩn, đó chính là tên lừa gạt, đến lúc đó cậu cứ mượn cớ bỏ chạy là được.”

“Ok!” Lý Nhã Lỵ tựa như tìm được chỗ dựa, cũng yên tâm hơn.

Đúng lúc này, một bàn tay thon dài nhẹ nhàng đẩy cửa nhà hàng.

Không khí đột nhiên dừng lại, nhà hàng tựa như trở nên an tĩnh hơn rất nhiều.

Một bóng người cao ngất đi vào.

Ánh đèn rực rỡ của nhà hàng, tựa như đang hội tụ lại với nhau.

Lý Nhã Lỵ vốn còn đang ngóng trông cửa vào, tự nhiên là phát hiện ra ngay, bởi vì có vật che mắt, nên chỉ có thể nhìn thấy nửa người trên của đối phương.

Áo sơ mi trắng sạch sẽ, mang theo chút thanh khiết của thiếu niên.

Làn da trắng khỏe, môi mỏng mũi cao, ngũ quan tuấn lãng.

Thật mẹ nó đẹp!

Đây chính là nam thần, thời học sinh, sẽ có rất nhiều nữ sinh mượn cớ đi nhà về sinh để đi qua nhìn trộm một cái.

Cũng chắc chắn là mối tình đầu của vô số thiếu nữ.

Là nam chính được phác họa ra từ trong văn học, đi theo các nàng suốt thời kỳ trưởng thành.

Đến khi các nàng tốt nghiệp rất nhiều năm, vẫn là giấc mơ không thể quên được, không thể chạm tới.

Ánh mắt chạm vào nhau, nhân viên tiếp tân ở cửa lập tức đỏ mặt, ngượng ngùng cúi đầu: “Tiên sinh, chào ngài, xin hỏi đi mấy người?”

Đường Tụng nhìn lướt qua nhà hàng, lập tức nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của Lý Nhã Lỵ, quả thực là xinh đẹp nhất.

“Hai người, những đối phương đã đến, tôi đi qua là được.” Đường Tụng mỉm cười, chỉ chỉ về phía Lý Nhã Lỵ.

Nhân viên tiếp tân có hơi mất mát, nếu đây là bạn trai mình thì tốt rồi.

Vai rộng eo hẹp, dáng người tuyệt đẹp, dưới bộ thời trang cao cấp gia trì, toàn thân Đường Tụng tản mát ra một loại hơi thở cao quý.

Hiệu quả của thời trang hiển nhiên là không chỉ đơn giản như mặt ngoài.

Mấy nữ khách hàng vốn đang trò chuyện với bạn trai, lúc này cũng nhìn chằm chằm vào bóng người kia.

Người trẻ tuổi kia nhìn thấy Đường Tụng đi về phía này, nhất thời có dự cảm không tốt.

Chị họ thấy thế cũng nghiêng người nhìn qua.

Hai mắt lập tức trợn tròn, đây quả thực là còn đẹp trai hơn cả nghệ sĩ ký kết với công ty của nàng!

Lúc này Lý Nhã Lỵ cũng nhận ra, đối phương chính là nam chính kéo violin trong video kia.

Nhưng nhìn qua còn đẹp trai hơn trong video, khí chất càng mê người hơn.

Giữa trưa ngày mùa thu, ngẫu nhiên gặp được nam thần vừa mới thấy trên điện thoại.

Loại tình huống này, tựa như có ma lực của số mệnh, khiến cho Lý Nhã Lỵ mặt đỏ tim run.

Trái tim tựa như không có ý chí tiến thủ.

Nàng đã từng có thời gian thanh xuân ngây thơ trên sân trường, cũng từng có thời khắc tim đập thình thịch.

Người mặc áo sơ mi trắng đi về phía nàng bây giờ, dường như chính là người từng làm nàng mất ngủ thời học sinh vậy.

“Xin lỗi, tôi đến muộn.” Giọng nam trong veo, mang theo chút áy náy.

Lý Nhã Lỵ đang thất thần, hiển nhiên là không nghe thấy đối phương nói gì, vô thức buột miệng: “Có thể add wechat!”

Bình Luận (0)
Comment