Edit: Đậu
Hình Minh bị đánh thức bởi tiếng nhịp tim.
Chu Tuệ làm ổ trong lòng anh, lông mi không ngừng lay động, cô cắn môi, không rõ do xấu hổ hay ngượng ngùng, mà cả người không chút động đậy, gương mặt trắng nõn đỏ bừng.
Anh hơi nhổm người dậy, tay của cô tự nhiên rời khỏi gáy anh.
Đêm qua bởi vì trên đùi có vết thương nên anh không mặc quần dài, quần lót tứ giác phồng lên vừa cao vừa cộm, phần chóp đầu ẩm ướt, thật ra quần lót có hơi chật, cây gậy bị siết đến nhói đau, anh nhíu mày, nhìn thoáng qua Chu Tuệ.
Cô đã ngồi dậy, cúi thấp đầu không dám nhìn anh, thấy Chu An vẫn chưa tỉnh, cô nhẹ tay nhẹ chân bò xuống giường từ bên cạnh Chu An, đang chuẩn bị mang giày, bỗng dưng lại vô cớ ngẩng đầu nhìn anh.
Có lẽ cô cũng không ngờ tới Hình Minh cũng đang nhìn mình, khoảnh khắc khi ánh mắt hai người chạm nhau, cô cúi đầu trước, mái tóc dài quét qua hai má, để lộ hai vành tai đỏ bừng.
“Trông thì nhẹ nhàng ngoan ngoãn thế này.” Hình Minh nằm trên yên giường, nhìn thấy phản ứng này của cô bỗng dưng có chút muốn cười, “Sao mà lúc ngủ chẳng thành thật tí nào vậy?”
Mặt của Chu Tuệ càng đỏ hơn nữa, cô còn tưởng rằng người lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn là Hình Minh, nào ngờ kẻ biến thái thật sự vậy mà chính là bản thân cô.
“Xin lỗi.” Cô ngượng đến mức không có chỗ nào để trốn, “Đã rất lâu rồi tôi không được…ngủ ngon như vậy.”
Hình Minh không đáp lời, tuy rằng nói Chu Tuệ cứ động tới động lui, nhưng đêm qua anh cũng ngủ rất ngon, đến bây giờ trong khoang mũi vẫn còn mùi hương thơm ngát trên người cô, lâm râm có chút ngứa ngáy.
Anh sờ sờ đầu mũi, leo xuống giường.
Cây gậy cương cứng mãi, anh cứ thế mặc quần vào, lấy một điếu thuốc trong túi quần ra hút, chân phải khập khiễng đi đến bên cái ghế ngồi xuống.
Chu Tuệ nhẹ nhàng lay tỉnh Chu An, cô dùng tay chải lại mái tóc cho cô bé, mang giày vào, xong xuôi mới theo Hình Minh đi ra ngoài đánh răng súc miệng, Chu Tuệ nhân cơ hội này đem quần áo dơ ngày hôm qua ra giặt giũ.
Trong phòng tắm cái gì cũng có, bột giặt nước giặt, duy nhất có một cái máy giặt ngày nào cũng hoạt động, không biết là quần áo của ai, Chu Tuệ dứt khoát giặt tay sau đó mang về phơi khô.
Hình Minh kéo cho cô một sợi dây ở trước cửa, cô cúi người treo từng bộ quần áo lên đó phơi khô, Chu An đứng bên cạnh giúp một tay.