Thần Long Ở Rể

Chương 56



Thanh Ngũ cùng Lý Huy nhìn nhau, cảm thấy chuyện đi theo một người như vị Chiến thần này cũng không thiệt thòi gì.
Chỉ là Lý Huy cảm thấy bản thân nếu đi con đường kia thì chả khác nào Lão Thương cùng Lão Trư, ông ta có chút không cam lòng.
“Chiến thần… vậy tôi sẽ khác gì bọn người Lão Thương?” Lý Huy cũng không còn gì để mất, mạnh dạn hỏi.
“Ông nghĩ bọn họ đáng được gọi là gì? Tôi muốn là thâu tóm tất cả, quyền lực có thể gây áp lực đến Ban Chính trị, chứ không phải là một đám lâu la.” Hồ Cửu nhìn Lý Huy có chút thất vọng.
Lão Lý một thân khí phách khi trước dường như bị lợi lạc mài mòn mọi thứ, có khi nào lại sợ trước sợ sau vậy chứ?
Thanh Ngũ cảm giác như mình được sống lại như lúc ban đầu vào quân ngũ.
“Chiến thần, Thanh Ngũ tôi nguyện theo ngài, từ đây một lòng, tuy ngài sai khiến.”
Anh ta quỳ một chân thể hiện lòng thành kính.
Nhìn biểu hiện này Lý Huy cũng như được lan tỏa động lực.
“Có sợ không?” Hồ Cửu cười cười hỏi.
“Không.” Thanh Ngũ dứt khoát nói.

“Nguy hiểm trùng trùng, có thể bán mạng, cậu chấp nhận chứ?” Hồ Cửu tiếp tục hỏi.
“Từ khi Thanh Ngũ tôi trở thành quân nhân thì không còn cái gọi là sợ chết.

Chỉ là có lẽ tôi đã bị đầu độc bởi những thói hư xấu kia.

Ngài đã cho tôi cơ hội, tôi nguyện tận lực vì ngài.”
Thanh Ngũ đây là thật tâm mà nói.
Danh xưng Chiến thần vang dội khắp nơi, là hình tượng cho các quan nhân noi theo, cũng xem là tượng đài bất diệt trong lòng họ.
Nay vị Chiến thần ấy trước mặt anh ta, muốn anh ta theo ngài xây dựng một đế chế riêng, anh ta không có lý do từ chối.
Lý Huy cảm nhận được ở người đàn ông trẻ tuổi này có một sự tin tưởng lạ thường, ông ta vô thức gật đầu quỳ theo thể hiện sự đồng ý.
“Hữu Thủ, thu xếp cho họ đi.” Hồ Cửu nhanh chóng đi ra ngoài.
“Chiến thần, Túc Trì chưa nói gì…” Hữu Thủ hơi ái ngại nhìn Túc Trì.
“Từ đầu cậu ta đã là người của tôi.” Hồ Cửu cũng không quay đầu lại.
Túc Trì mỉm cười nhìn Hữu Thủ tỏ vẻ anh ta quá ngu ngốc khi hỏi câu kia.
“Cậu cười gì chứ.” Hữu Thủ hơi thẹn, đẩy vai Túc Trì một cái.
“Các người sẽ được sắp xếp một thân phận mới, lực lượng thế lực cũng đã có sẵn.

Các người chỉ làm theo lệnh là được, sau đó… Hữu Thủ sẽ là người trực tiếp chịu trách nhiệm với các người.”
Túc Trì nghiêm giọng nói với Thanh Ngũ cùng Lý Huy.
Bên này, Túc Trì cùng Hữu Thủ nhanh chóng xử lý mọi việc.
Thì ở bên trong khách sạn Bạch Ngọc, nơi đang diễn ra buổi tiệc từ thiện do gia tộc Mộc gia tổ chức.
Thật ra từ nhiều năm trước, hàng năm Mộc gia đều tổ chức buổi tiệc này, dòng tiền này sẽ được gửi tới cho các trại trẻ mồ côi, xem như là khuếch trương tên tuổi của Mộc gia.
Lục Thạc cũng đã đến từ lúc mở tiệc, cô diện một bộ váy đen đơn giản ôm sát body, xẻ tà hơi cao, tóc uốn gợn xõa một bên.


Cảm giác thanh lịch không thiếu đi sự quyến rũ.
“Hào tổng, anh không nói hôm nay các gia tộc lớn cũng đến.

Tôi nghĩ sẽ như mọi khi?”
Lục Thạc thì thầm hỏi Hào Danh Đạt.
“Cô quá bận rồi, cô không nhớ tin tức nhiều ngày trước tiểu thư Mộc gia hôm nay sẽ tuyên bố kết hôn vớ vị hôn phu bí ẩn, đến giờ mọi người còn đồn đại không rõ vị hôn phu kia là công tử nhà nào.”
Hào Danh Đạt nhanh chóng nói tóm tắt tin tức mấy ngày qua.
Quả thật Lục Thạc quá tận tâm vì công việc, cũng không để ý đến tin tức này.

Nhắc đến tiểu thư Mộc gia, trong đầu Lục Thạc bỗng hiện lên một cái tên là Mộc Thúy Lan.
“Không phải là… Mộc Thúy Lan đó chứ?” Lục Thạc cũng ngờ ngợ hỏi.
“Mộc gia còn vị tiểu thư khác sao?” Hào Danh Đạt nhìn gương mặt của Lục Thạc có chút khó hiểu.

ngôn tình tổng tài
“Có gì sao?” Hào Danh Đạt quan tâm hỏi.
“Không có gì.” Lục Thạc cũng không tiện nói.
Nhớ năm đó cô có qua lại vài lần với Mộc Thúy Lan, cũng vì cô ta là vị hôn thê của Dung Vị.
Chỉ là Dung Vị còn ở tù, hôn ước kia cứ thế lỡ mất.

Lục Thạc có chút tiếc cho Dung Vị.
“Vị tiểu thư này, rất tình cờ nha.” Hoàng Đàn bỗng nhiên lên tiếng ngay cạnh Lục Thạc.
Cô hơi giật mình ngoái nhìn lại, chính là gã đàn ông hàng xóm khi trước.

“Chào anh, thật trùng hợp.” Lục Thạc lịch sự đáp.
“Có phải tôi nên gọi là… Lục tổng.” Hoàng Đàn nhìn Lục Thạc có chút thâm ý khác.
Sau hôm đó, Hoàng Đàn cẩn thận điều tra tất cả người trong khu biệt thự, mà thân phận Lục Thạc cùng chức vị cô đang có, kể cả năng lực của cô cũng gay được ấn tượng với Hoàng Đàn.
Nếu Bạch Thố mang lại cho hắn cảm giác thỏa mãn sự chiếm hữu thì Lục Thạc này lại làm cho hắn thấy muốn chinh phục.
Dù sao Lục Thạc vừa xinh đẹp lại có năng lực, đối với hắn luôn xa cách lại có chút phòng bị.

Phải biết Hoàng Đàn hắn dù là ở đâu cũng có phụ nữ bám theo, dù người kia có là nữ vương lạnh lùng cũng bị hắn làm tan chảy.
Ngay cả Bạch Thố khi trước chưa bị giam cầm cũng thiếu chút sà vào lòng hắn nha.
Cảm giác chinh phục trong hắn trổi dậy.
“Không dám, anh cứ gọi bình thường là được rồi.” Lục Thạc thực sự cảm thấy người này có gì đó làm cô muốn tránh xa.
“Chào anh, tôi là Hào Danh Đạt rất vui được gặp anh.” Hào tổng cảm nhận được Lục Thạc không muốn nói chuyện với người kia, anh ta đưa tay cắt ngang Hoàng Đàn.
“Hào tổng đúng không, đúng là gặp mặt lại càng vinh hạnh hơn.” Hoàng Đàn cũng không để Hào Danh Đạt vào mắt.
Chỉ là một tập đoàn Sunny nho nhỏ, không vừa mắt hắn ta.
- ----------
2 ngày qua có chút cảm sốt, chậm chạp một chút.
Thông cảm cho tác giả nha nha...
Hứa sẽ bù thêm...
Đừng ai trù tui covid nha tui xỉu ngang mất.


Bình Luận (0)
Comment