"Mỏ khoáng đó cũng khá quý hiếm cho nên, nếu chỉ tính lợi ích thì dù một gia tộc nhỏ bé cũng có thể trở thành gia tộc hạng ba hoặc hạng hai đấy." Đường gia chủ không muốn các gia tộc bỏ cuộc nên câu lên lợi ích của mỏ khoáng đó.
"Đường gia chủ nói khoáng thạch quý hiếm như thế vậy chúng tôi cần giúp như thế nào." Hoàng gia chủ lên tiếng, dù sao cũng là người đứng đầu của các gia tộc.
"Tôi mong là mỗi gia tộc đều ra 100 cao thủ để giúp sức, nếu có thể là cần nhất nhưng người bắn súng giỏi, cho dù là tông sư cũng sẽ ăn không tiêu vũ khí rocket của chúng ta, mặc dù thành phố Z chúng ta yếu hơn một chút so với thành phố D, nhưng cũng sẽ không tới mức để cho bọn họ có thể vươn tay tới mỏ của thành phố Z chúng ta." Đường gia chủ khí thế hùng hồn nói.
"Đúng vậy dù sao nếu khu mỏ đó ở thành phố Z là quy sở hữu của các gia tộc thành phố Z, đâu thể dễ dàng nhường cho thành phố khác được." Một gia chủ khác nói.
"Chúng ta ủng hộ Đường gia chủ." Viêm gia chủ cũng nói.
"Chúng ta ủng hộ Đường gia chủ." Hoàng gia chủ cũng nói.
Tất cả các gia tộc đều tỏ vẻ đồng ý dù sao cũng liên quan đến lợi ích làm giàu của các gia tộc.
Mạc Tuấn nghe xong cũng cười lạnh, người khác không nghe ra chuyện gì, hắn dù sao cũng sống hai đời, làm sao có thể không nghe ra tên Đường gia chủ này tính dùng mấy gia tộc khác làm pháo hôi, đến lúc chiếm được rồi lợi ích nhất định sẽ nằm trong tay của các gia tộc đứng đầu, các gia tộc nhỏ chỉ có thể ngậm bồ hòn mà thôi, tên cáo già này đủ âm hiểm, nhưng nếu không làm vậy nhất định sẽ không đủ nhân lực, quả nhiên tên gia chủ Đường gia này không tầm thường.
Mạc Tuấn mặc dù biết đi nhất định sẽ có nguy hiểm nhưng không thể không đi, phải lấy đủ nguyên liệu chế tạo ra nhẫn trữ vật lấy đồ cho thuận tiện.
Sau khi tất cả gia tộc định xong thì Đường gia chủ cho tất cả các thành viên trong gia tộc đi về, các gia chủ hiểu ý đều cho về hết, chỉ có các gia chủ ở lại bàn bạc kế sách và hỏa lực của bên mình, quyết định ngày mốt sẽ khởi hành chiếm lĩnh mặc dù gần, nhưng cũng phải tuyển người từ các gia tộc ra.
Mạc Tuấn ra ngoài xong thì hỏi: "Có phải Phùng gia định tuyển nhân tài vào trận không."
"Cậu nói không sai Phùng gia chú trọng sẽ dùng người ngoài, nếu không đủ mới dùng tới lực lượng gia tộc." Phùng Bất trả lời thật lòng cũng có ý muốn lôi kéo Mạc Tuấn, Mạc Tuấn có thể đả bại ông ta còn trẻ như thế nhất định là nội khí cảnh, đây cũng là một tấm át chủ bài trước mặt Phùng gia để hắn nâng địa vị của mình.
"Vậy Phùng gia có thể cho tôi một vị trí không." Mạc Tuấn có ý định đi tới chỗ đấy để xem.
"Tôi nghĩ cậu hiện giờ không nên đi, vì đi chỗ đó sẽ rất nguy hiểm, tôi cũng không đồng ý cậu đi chỗ nguy hiểm như vậy." Phùng Bất nêu ý kiến của mình, ít nhất hiện tại không thể đẩy Mạc Tuấn vào nguy hiểm, dù sao cũng là một nhân tài y sĩ và cả võ nghệ là một đối tượng có thể giúp cho Phùng gia trở nên mạnh hơn.
"Đúng vậy, anh Mạc, anh đừng đi chỗ đó sẽ rất nguy hiểm, em biết anh mặc dù giỏi võ nhưng đấu với thành phố D nhất định sẽ dùng súng và rocket, những vũ khí đấy không phải chúng ta có thể chống lại đâu." Phùng Viêm cũng khuyên Mạc Tuấn.
"Vậy có thể nói cho tôi vị trí của mỏ khoáng không?" Mạc Tuấn tính toán đi thăm dò.
"Tôi cũng không biết, bác sỹ Mạc anh vẫn chưa từ bỏ sao?" Phùng Bất cũng bất lực nói.
"Chỗ đó có thứ quan trọng tôi cần, không thể không đi." Mạc Tuấn kiên quyết nói.
"Chuyện này chỉ có Đường gia mới biết, tôi cũng không biết được." Phùng Bất tỏ vẻ nói.
"Vậy tôi cũng không tiễn ông nhé, ông Phùng, lần này tôi nợ ông một ân tình." Mạc Tuấn chắp tay nói.
Sau đó quay ngược hướng mà đi, Phùng Bất nhìn Mạc Tuấn đi mà lắc đầu, xem ra không hắn ta không đi tới đó thì không cam lòng.
Mạc Tuấn tới trước cửa thì thấy trên phòng họp còn đang họp, xem ra còn đang bàn bạc chưa xong.
Mạc Tuấn kiên nhẫn chờ một tiếng sau thì Đường gia chủ đi xuống tiến hết các gia chủ đi về, sau đó quay người đi vào, nhưng trước mặt xuất hiện Mạc Tuấn, bị Mạc Tuấn sử dụng mê hồn thuật, và đánh ngất hai tên canh cổng.
"Tôi hỏi ông khu mỏ đó ở vị trí nào nói." Mạc Tuấn hỏi.
"Khu mỏ đấy vừa được phát hiện tại phía bắc gần Đường gia của tôi, ở ngay một dãy núi có một cái hang nhỏ, những người biết tin tức này trừ tôi ra còn có người của thành phố S và thành phố D." Đường gia chủ kia nói hết ra.
"Hóa ra là thế, nếu có cả thế lực của thành phố S, thì tuyết đối không dễ đối phố rồi." Mặt của Mạc Tuấn vô cùng âm trầm bởi vì hắn biết Mạc Kinh kẻ này luôn phải người theo dõi hắn nhất định cũng sẽ nhận được tin tức, lần này phải đi trước một chuyến nếu không tới lúc họ đánh nhau không dễ đột nhập vào trong.
Hỏi xong thì Mạc Tuấn chạy đi tới phía bắc tìm hiểu.