"Hừ, những kẻ làm ta đau đớn này sau này ta sẽ trả gấp trăm lần cho bọn họ, nhất là kẻ đã dùng nội lực làm cho hai mạch nhâm đốc của ta tắc nghẽn." Ánh mắt sát khí của hắn hình thành thực chất làm cho xung quanh công viên lạnh dần, vì hiện tại buổi chiều, mọi người đột nhiên cảm thấy lạnh người bèn nói: "Hắc tự nhiên cảm thấy rùng mình có phải có ma ở đây không hay là chúng ta về nhà đi."
"Về thôi tôi cứ tưởng chỉ có tôi không ngờ bạn cùng thế." Một người đàn ông cũng nói.
"Các anh cũng vậy sao con tôi đột nhiên khóc tôi nghĩ xung quanh đây chắc có ma, mọi người mau mau về thôi." Một người phụ nữ đang đẩy đứa con mới hai tuổi nói.
Khi nghe mọi người xì xào tán thì Mạc Tuấn vội vã thu lại sát khí, cũng may hiện tại thực lực không mạnh nếu công sát khí của hắn xâm nhập mọi người xung quanh đều sẽ chết bất đắc kì tử.
Hắn ta đứng dậy rồi đi về nhà, khi về tới nhà thì thấy mọi người bu xung quanh nghị luận ầm ĩ về nhà của hắn nào là mẹ nuôi hắn gian díu cùng người đã có vợ , mẹ nuôi hắn là con dâm phụ quyến rũ chồng người khác vân..vân...
Hắn ta thấy thế thì chạy tới chỗ đấy thấy mẹ hắn bị người hai người phụ nữ khác đánh đập tàn nhẫn, hắn ta thấy thế liền lửa giận bốc lên chạy tới cầm hai người kia ném sang một bên, làm cho hai người kia không kịp phản ứng không biết chuyện gì xảy ra đột nhiên một cái bay về đằng sau rầm té dúi dụi, làm cho cả hai người cực kì tức giận là hai người là bị túm một cái bị ném ở thùng rác, xong rất mất mặt đang muốn đứng lên chửi đổng thì bị người phụ nữ khác ngăn lại.
Khi kéo hai con đàn bà đánh mẹ nuôi ra thì chạy lên đỡ mẹ dậy.
"Mẹ có sao không? mẹ không bị thương ở đâu chứ." Mạc Tuấn hỏi.
"Mẹ không sao." Mẹ nuôi Mạc Tuấn trả lời.
"Mẹ bị đánh bầm tím cả người, mẹ còn nói là không sao." Mạc Tuấn thấy trên người mẹ có các dấu bầm tím.
Vừa dìu mẹ đứng dậy Mạc Tuấn truyền luồng chân khí chữa trị vết bầm bị đánh trên người mẹ , rất nhanh sau đó đã lành vết thương lại, chữa trị cả vết thương cũ lúc trước bị những kẻ khác đánh đập.
"Mẹ đã xảy ra chuyện gì mà mấy người kia nói mẹ cướp chồng của kẻ khác." Mạc Tuấn thấy ở đây nhất định có ẩn tình bèn hỏi.
"Mẹ cũng không biết xảy ra chuyện gì, vì hai người bọn họ đột nhiên xông vào đánh mẹ tới tấp rồi nói mẹ cướp chồng của họ." Mẹ Mạc Tuấn trả lời.
"Ai đã phái các ngươi tới đây." Nghe đến đó hắn ta đã biết nhất định có kẻ đứng sau sai khiến hai người này làm như vậy, Mạc tuấn lạnh lùng nhìn hai người kia sau đó dùng thuật pháp mê hoặc vào hai con ngươi của hai người này hỏi.
"Là một người trẻ tuổi cao khoảng 1m6 khuôn mặt khá bình thường." Người phụ nữ được thuê nói.
"Có biết hắn ta là ai không?" Mạc Tuấn tra hỏi xem là ai.
"Chúng tôi không biết hắn là ai, hắn ta chỉ đưa tiền cho chúng tôi vu oan bà này để đánh đập." Người phụ nữ đang bị mê hoặc trả lời.
Sau đó bà ta lấy tấm ảnh của mẹ nuôi ra và nói: "Đây là tên kia đưa ảnh và địa chỉ cho chúng tôi, bảo là thuê chúng tôi vu oan hãm hãi và đánh cho một trận."
"Hắn ta có hẹn các ngươi sau khi xong việc không." Mạc Tuấn tiếp tục hỏi xem có thể tới gặp bọn kia để trừ khử không.
"Có." Người phụ nữ vẫn trả lời.
"Ở đâu dẫn tôi đi." Mạc Tuấn nói.
Sau đó quay qua nói với mẹ: "Mẹ về nhà trước còn lại để con tới xử lí." Người mẹ nhìn con trai anh mắt phức tạp nhìn con trai sau đó lại thở dài một hơi quay người bước vào trong nhà, còn những người khác thấy thế thì tản đi như không liên quan đến mình, đến kẻ ngu cũng biết nhất định có nhà thế lực nào đó dùng tiền để làm mấy chuyện này.
"Mau dẫn đường tới chỗ hẹn của các ngươi." Mạc Tuấn ra lệnh.
"Hắn ta hẹn buổi tối tám giờ hiện tại còn cách vài tiếng nữa." Trước khi tới người phụ nữ nói.
"Không sao cứ dẫn đường tới đó." Mạc Tuấn tiếp tục ra lệnh.
Sau khi tới ngã hẽm giao dịch lần trước khi mấy người này giao dịch thì Mạc Tuấn đánh ngất hai người.
Sau khi chờ vài tiếng đồng hồ cuối cùng cũng xuất hiện hai người đàn ông và một cậu thanh niên trẻ tuổi.
Mạc Tuấn nhìn thấy người đến thì lên tiếng: "Nếu tôi đoán không sai thì các ngươi muốn giết hai ả này để diệt khẩu đúng không."
"Ngươi là tên thiếu gia bị mạc gia bỏ rơi sao, không ngờ tên phế vật ngươi lại có thể tra ra được là bọn ta làm, nhưng cũng không ảnh hưởng gì cả, vì ngươi là tên phế vật nổi tiếng ở đây, ngươi nói chuyện chưa chắc đã có người tin, và bây giờ ta sẽ cho ngươi một bài học vì biết chuyện ta thuê người." Tên thiếu niên kia vừa tới trông thấy Mạc Tuấn khinh thường nói.
"Hóa ra là thế, vậy ta đoán không lầm các ngươi không phải kẻ chủ mưu của vụ này, nói đi ai sai khiến các người làm." Mạc Tuấn cười lạnh nói.
"Hắc hắc... ngươi nghĩ muốn biết là tao sẽ nói sao, ngươi thật ngây thơ." Tên thanh niên kia cười to nói.
"Ngươi không nói ta sẽ khiến ngươi nói." Mạc Tuấn bình tĩnh giọng lạnh lẽo nói.
Hắn ta cũng bất ngờ trước câu trả lời này, nhưng cũng không sao hắn bèn ra hiệu cho hai người đàn ông đàng sau xử lí.
"Đánh mạc đại thiếu một trận cho kí ức khắc sâu chút, còn hai người phụ nữ thì giết đi rồi xử lí thi thể." Tên thiếu niên kia ra lệnh cho hai người vệ sĩ.
"Vâng." Hai người vệ sĩ cùng nhau lên tiếng.
"Một đám tôm tép cũng muốn xử lí ta, hừ." Mạc Tuấn nhìn lạnh lùng nói.
Hai người đàn ông kia giơ nắm đấm đánh tới, Mạc Tuấn vẫn đứng tại chỗ ngây người, mắt thấy hai người kia tới gần một mét thì đạp cho hai tên kia bay ngược lại với tốc độ nhanh hơn, sau đó đi tới trước mặt người thanh niên kia dùng thuật mê hoặc.
"Nói kẻ nào sai khiến ngươi làm điều này." Mạc Tuấn giọng bình tĩnh hỏi.
"Là thiếu gia Mạc Kinh làm vậy để sỉ nhục mẹ con các người, phải cho các ngươi vô cùng thê thảm." Tên thiếu niên kia ngơ ngác trả lời.
"Hóa ra là thế, Mạc Kinh người làm vậy có mục đích gì, hừ ... bất kể mục đích gì ta sẽ cho mạc gia bị diệt, hiện tại thực lực vẫn chưa đủ và cũng chưa biết nội tình của mạc gia, nên tạm thời diệt các ngươi coi như món lợi tức trước vậy." Mạc Tuấn trầm ngâm.
Sau đó hắn ta sắc mặt bình tĩnh dùng tay hóa khí giết ba người này, giết ba người này xong lục soát ba người lấy tất cả tiền, ba người tiền cộng lại chỉ được vài ngàn đồng. Hắn không nhìn hai người phụ nữ kia rồi dùng pháp thuật cơ bản nhất hỏa cầu thuật để đốt thi thể ba kẻ kia.
Mạc Tuấn đi ra ngõ hẽm sau đó bước về nhà.