Sau khi tới đồn cảnh sát xong, Mạc Tuấn đi tới nhà của phó chủ tịch kia, thì thấy ông ta đang ở cùng với một người phụ nữ và một đứa con trai khoảng mười lăm tuổi, rất có thể là vợ và con của ông phó chủ tịch kia.
"Ông chính là phó chủ tịch giúp em gái của ông điều tra vụ án của Châu gia sao." Mạc Tuấn bất thình lình xuất hiện ở nhà của ông phó chủ tịch hỏi.
Ông phó chủ tịch đang chơi với con thì giật mình, bởi vì sự đột nhiên xuất hiện của Mạc Tuần làm cho ông ta, biết rằng người tới này không tầm thường, có khả năng là sát thủ được phải tới, xem ra hôm nay mình nhất định không xong rồi.
"Đúng vậy, tôi là phó chủ tịch kia, anh là ai, nếu anh muốn giết tôi thì cứ giết, chỉ cầu anh đừng làm liên lụy đến người nhà của tôi." Ông phó chủ tịch kia mặc dù trong lòng rất sợ hãi nhưng vẫn phải cố tỏ ra bình tĩnh.
"Tôi sẽ không giết ông, nhưng tôi yêu cầu ông phải dùng vụ án của Châu gia, còn nữa công ty dược phẩm huyền hoa thì phải cho họ kinh doanh bình thường." Mạc Tuấn bình tĩnh nói.
"Chuyện này, cũng rất khó đè xuống dư luận bởi vì từ xưa tới nay, dù là các gia tộc cổ võ chỉ có thể giết vài người và chục người, rất dễ dàng ép xuống, nhưng hiện tại vụ án này lên tới mấy trăm người, chuyện này rất khó mà dẹp yên, dù tôi giúp ngài dẹp yên cái chức của tôi cũng sẽ bị mất chức sau đó cũng sẽ có người khác điều tra vụ án đó, dù anh giết tôi thì cũng không khác đâu, nó chỉ khác là người được giao điều tra thôi." Ông phó chủ tịch kia cười khổ nói.
"Công ty dược phẩm huyền hoa ông có thể cho hoạt động bình thường được chứ còn vụ này xem ra tôi sẽ đích thân hỏi thăm, chủ tịch thành phố rồi." Mạc Tuấn nói như ông ta là người của mình.
"Chuyện này, chuyện này.." Ông ta mặt của ông ta buồn khổ nói.
"Chuyện của Châu gia là do tôi làm, nếu vài trăm người chết chưa đủ thì tôi sẽ giết thêm để khi nào vụ này được yên đấy, ông nghĩ sao." Mạc Tuấn giọng bình tĩnh nhìn chằm chằm ông phó chủ tịch kia nói.
Ông phó chủ tịch kia bị nhìn nói như thế thì ông ta sởn cả gai ốc, đây quả thật là không nói đạo lý mà, tên Châu gia chết tiệt, đắc tôi ai không đắc tội, lại đi đắc tội với kẻ hung ác như thế, bây giờ liên lụy đến tôi rồi.
"Anh xem vụ việc này tôi có thể cho công ty đó hoạt động bình thường, nhưng mà về việc ém lại vụ này khá khó khăn, nhưng tôi sẽ cố hết sức." Ông phó chủ tịch kia đổ mồ hôi hột nói.
"Được rồi vụ này tới đây thôi, nhìn thấy con trai ông cũng là một kẻ thích hợp luyện võ, tôi sẽ cho cậu ta làm người dưới trướng tôi ông không có ý kiến gì chứ." Mạc Tuần dùng thần thức quét tới con trai của ông phó chủ tịch kia, thấy kẻ này là thiên linh căn quyết định thu kẻ này làm việc cho mình.
"Vâng, Châu gia thực tế không liên quan đến tôi mấy, bọn họ làm những việc ác kia toàn kêu tôi giúp họ ém lại các vụ kia, nếu không phải e sợ Châu gia thì tôi cũng khong lo lắng như vậy rồi, hiện tại Châu gia bị diệt tuy tốt nhưng vụ án này liên quan cũng khá lớn, muốn ém cũng không dễ dàng gì." Ông phó chủ tịch kia phân tích nói.
"Nếu ngài muốn việc này lắng xuống có thể tìm chủ tịch thành phố Z này, ông ta có quyền lực cao nhất và cũng là người không sợ các gia tộc." Ông phó chủ tịch giúp Mạc Tuấn tìm phương pháp nói.
"Ông tên gì, sau này chỉ cần làm tốt thì sẽ không thiếu lợi ích của ông." Mạc Tuấn biết với chức vị hiện tại của ông ta cũng không dễ gì, dù dọa nạt thế nào ông ta chỉ là sợ hãi, nếu không có lợi ích rất khó để phục người.
"Tôi tên Cố Vĩnh, tôi sẽ cố hết sức làm cho công ty dược phẩm huyền hoa làm việc bình thường trở lại." Ông ta cũng là lão cáo già trước khi chưa có được lợi ích tuyệt không dám nói hoàn toàn.
"Công ty dược phẩm huyền hoa tôi có bốn phần lợi ích của hai sản phẩm mới tôi có thể cho ông hai phần, ông chỉ cần giúp công ty đó trở nên nội trội, lợi ích tuyệt sẽ không nhỏ đâu." Mạc Tuấn sẵn sàng nhường hai phần tiền trong tay mình ra cho ông ta.
"Hai phần sao cảm ơn ngài, vậy tôi xưng hô ngài là gì." Cố Vĩnh lên tiếng hỏi, ông ta biết được công ty dược phẩm huyền hoa do kinh doanh sản phẩm mới, làm cho Châu gia thèm muốn phối phương, xem ra mỗi công ty đều có hậu thuẫn không sai chỉ là chưa biết hậu thuẫn cứng cỡ nào thôi.
"Tôi là Mạc Tuấn." Mạc Tuấn chỉ đơn gian giới thiệu.
"Vâng, Mạc tiên sinh con trai tôi sau này nhờ cậu chăm sóc." Cố Vĩnh cười cười nói.