Mạc Tuấn giả bộ đeo cái balo đi chung xe với ba người khác, một nam hai nữ, nam tên là Chung Vô Úy, hai nữ theo thứ tự là Lan Lan và Chung Lan hỏi mới biết bọn họ tới cổ lan thành để du lịch đó là một cổ thành nổi tiếng của thành phố O, chỗ đó có rất nhiều người tới tham quan là một địa điểm du lịch kiếm tiền thu lợi cho thành phố O.
Mạc Tuấn cùng ba người họ đi ngồi xe tới cổ lan thành liến tách ra, Mạc Tuấn đi theo cái đánh dấu trên bản đồ chưa đi được bao xa thì có một cảm giác bị theo dõi, nhưng hắn dùng thần thức quét lại không nhìn thấy, người quan sát hắn hắn là cách đây không xa nhưng thần thức hiện tại chỉ có hai trăm mét xa hơn thì không có cách nào Mạc Tuấn làm như không có gì vẫn cứ đi tiếp, khi tới ban đêm vẫn còn cảm giác bị dòm ngó mặc dù dùng thần thức quét mấy lần mà không thấy kẻ đang dòm ngó mình, đây là thứ làm cho hắn trở nên cảnh giác, nếu luôn bị kẻ khác quan sát đây là một điều cấm kỵ trong tu chân giới, bởi vì bình thường kẻ khác cứ dòm ngó riêng tư của người thì nhất định là kẻ tới không thiện rồi, Mạc Tuấn vẫn bình tĩnh mà mở balo ra làm một cái lều cơ bản, rồi sau đó vào trong lều giả bộ ngủ, sau vài tiếng đồng hồ rốt cuộc thấy một vật thể xông tới với tốc độ cực nhanh mục tiêu của nó là chiếc balo của Mạc Tuấn.(phàm lập đức, tory pham)
Với kinh nghiệm của Mạc Tuấn phối hợp cùng thần thức chỉ bắt được cái bóng nhưng đủ rồi, Mạc Tuấn mau chóng triệu hồi cung ra bắn từ trong lều một phát, cái vật đó bị bắn trúng thì rít lên một tiếng, Mạc Tuấn mau chóng chạy tới không ngờ vật đó chạy trốn luôn, Mạc Tuấn không nói hai lời chỉ thu hồi balo vào nhẫn rồi bằng tốc độ nhanh nhất đuổi theo.
Con vật kia bị trúng một mũi tên của Mạc Tuấn đã bị thương, không ngờ nó còn có thể chạy nhanh tới như vậy, chính Mạc Tuấn sử dụng cả càn khôn bộ chạy đi mà cũng không thể đuổi kịp nó, sau khi đuổi theo một canh giờ, chính Mạc Tuấn cũng không chịu nổi chân khí tiêu hao nhanh chóng như vậy, sau đó chỉ thần thức cảm thấy vật ấy đột nhiên biến mất.
Mạc Tuấn theo sao nuốt hồi khí hoàn sau đó đi tới chỗ con vật kia biến mất, rất có khả năng nó độn thổ rồi, sau đó dùng thần thức quét xuống dưới không ngờ còn chưa kịp phản ứng thì Mạc Tuấn bị một vòng xoáy cát cuốn xuống.(phàm lập đức, tory pham)
Mạc Tuấn biến sắc hắn không ngờ chân của hắn đạp trúng chỗ sa mạc cát lún chỉ trong chốc lát, Mạc Tuấn bị sa mạc cát lún xuống làm cho chân của hắn không thể động.
Mạc Tuấn bị cát lún kéo xuống sau mười phút, thì Mạc Tuấn bị rớt xuống chỗ có nền đá, làm cho mông của hắn đau oai oái.
Mạc Tuấn cận thận quan sát xung quanh không ngờ đây là một khúc đường ngầm ở dưới cát lún, Mạc Tuấn thấy cái mũi tên cắm lên cái cây khô héo kia, không lẽ vật thể lạ kia là cái cây chết này, cái cây chết này mang cho Mạc Tuấn cảm giác đầu tiên là sự chết chóc, rồi sau đó không còn cảm giác gì nữa, không lẽ đây là ảo giác sao.
Mạc Tuấn thử tới nhìn xem cái cây chết chóc kia, nhưng không cảm thấy gì cả sau đó rút cái mũi tên có máu ra kiểm tra, đang chuẩn bị đi thì bị vật kia giống con chuột mà Mạc Tuấn đuổi theo đẩy vào cây chết chóc một lực hút chân nguyên của hắn tràn vào cái cây chết chóc kia, Mạc Tuấn biến sắc bởi vì hắn không chể chặt đứt chân khí, chân khí cứ thế theo dòng chảy vào cái cây hầu như muốn rút hết chân khí máu thịt của hắn vậy, thậm chí Mạc Tuấn còn cảm giác được linh hồn của mình bị rút đi, chính là kiếp trước hắn cũng chưa từng gặp qua những tình huống quỷ dị như thế.(phàm lập đức, tory pham)
Mạc Tuấn lúc đầu tới đây đều khinh thường võ học và các vật từ trái đất, do linh khí thiếu thốn không thể không dùng, nhưng hiện tại hắn mới hối hận không ngờ chỉ một trái đất nhỏ bé có nhưng linh vật còn quỷ dị hơn cả giới tu chân, hiện tại Mạc Tuấn cũng không còn cách nào chính cả linh hồn cũng có thể bị cái cây chết chóc này hút.
Cái chây này cứ như không biết đủ Mạc Tuấn chỉ cảm giác máu huyết của mình đang không ngừng bị rút đi, không ổn rồi, đành lấy một đống đan dược hồi khí trị thương nhết vào mồm ăn hết, nhưng vẫn không kịp lực hút của nó làm cho Mạc Tuấn chóng mặt, làm cho Mạc Tuấn rơi vào ngàn cân treo sợi tóc.
Chỉ một lát sau Mạc Tuấn cuối cùng không chịu được mà hôn mê, nhưng sau khi hôn mê thì hồn châu nhảy ra nhẫn trữ vật cộng hưởng với cái cây chết chóc đó.
Không biết bao lâu sau đó Mạc Tuấn mới tỉnh lại nhưng hắn ta không biệt hiện tại hắn ta ở đâu, chỉ cảm thấy một cái cây bên trái và một viên ngọc bên phải giao thoa với nhau làm cho hắn có một cảm giác thoải mái.