"Sau này gọi mày là Thiên Thiên nhé." Mạc Tuấn mỉm cười nói.
Chít...chít... nó vô cùng vui sướng khi có tên liền réo lên vài tiếng.
"Thiên Thiên có biết cách đi ra khỏi sa mạc này không." Mạc Tuấn thử hỏi thôn thiên thử xem có cách ra khỏi sa mạc không, dù sao nó cũng ở đây lâu rồi hẳn là biết đường đi.
Thiên Thiên truyền lại tin tức bằng thần thức là nó biết.
Mạc Tuấn hỏi nó đường ra như thế nào sau đó để lại một tấm bản đồ và một bức thư lại cho Chung Vô Úy.
Mạc Tuấn theo thần thức của Thiên Thiên truyền lại nói là có một cái hồ có dược thảo nhiều lắm, nên Mạc Tuấn theo nó đi sau hai ngày thì thấy một cái hồ nước xung quanh có linh khí tỏa ra và còn có rất nhiều cây cỏ nữa.
Mạc Tuấn chạy tới thì mới biết nó không nói dối không ngờ ở đây có một hồ linh tuyền và thảo dược các loại, Mạc Tuấn bắt đầu thu thập dược liệu, mặc dù không phải linh dược nhưng cũng hơn dược thảo còn có cả chuẩn linh dược, Mạc Tuấn thu hồi xong bắt đầu luyện chế hồi khí đan và luyện khí đan và các đan dược khác sau hai ngày luyện chế Mạc Tuấn mới bắt đầu tu luyện tại linh tuyền, linh khí xung quanh bắt đầu tu tập tại quanh Mạc Tuấn.
Sau ba ngày tu luyện Mạc Tuấn sử dụng cả đan dược vừa luyện chế cuối cùng tăng lên luyện khí tầng bốn, còn Thiên Thiên ăn một đống đan dược của hắn luyện chế xong thì bắt đầu đi ngủ, hiện tại lông của nó giống như cát vậy, đặc điểm của thôn thiên thử là mắt nó màu xanh, còn lại tất cả đều giống như một con chuột.
Lên luyện khí tầng bốn Mạc Tuấn bắt đầu có thể ngự vật cùng hắn phi hành rồi, bình thường người khác đều sẽ sử dụng phi kiếm vì tốc độ sẽ nhanh hơn, nhưng hiện tại hắn không có nguyên liệu để luyện chế phi kiếm.
Mạc Tuấn tu luyện tới tầng thứ bốn thì linh tuyền này bắt đầu linh khí trở nên mỏng manh hơn, nếu không phải kiếp trước hắn đã tu luyện qua thì tu vi của hắn chưa chắc đã tấn cấp nhanh chóng như thế.
Mạc Tuấn nhét Thiên Thiên đang ngủ vào balo vừa đi chuẩn bị đi tới cô lan thành theo đường cũ đi tìm tam vĩ hạt, nhưng không ngờ xuất hiện bão cát tới.
Bão cát vừa tới sức hút cực mạnh, nhưng lại không có cách nào hút Mạc Tuấn và Thiên Thiên, nhưng Mạc Tuấn thấy một cái kẽ hở không gian nằm trong bão cát, đây là thứ khiến cho Mạc Tuấn phải giật mình, rất có thể không gian bên trong có tam vĩ hạt và vĩ nguyệt linh thảo.
Mạc Tuấn không chút do dự đi vào trong không gian đó, vừa bước vào không gian thì Mạc Tuấn chỉ cảm giác hoa mắt chốc lát sau đó tới được không gian kia, từ phía xa Mạc Tuấn có thể thấy đây là một tòa cổ thành có khí tức cổ xưa, tòa cổ thành này còn to hơn và tráng lệ hơn cả cổ lan thành.
Mạc Tuấn đi tới cổ thành kia thì thấy một đống người đang tiến vào cổ thành, Mạc Tuấn giật mình, không lẽ mình đã tới chậm, nhưng vẫn quan sát bọn họ, bọn họ có ba phe một bên có ba mươi mấy người cầm vũ khí hiện đại như aka, đại bác súng trường còn vác theo cả lựu đạn, còn một bên thì có mười người mặc đồ rất kì quái giống như phù thủy loss vậy mỗi người cầm một chiếc đũa, phe còn lại thì Mạc Tuấn quét qua toàn những người luyện võ có hai mươi mấy người trong đó có ba người có nội khí vô cùng hùng hậu rất có thể là tông sư, nhưng kẻ khác đều là nội khí cảnh không có kẻ nào dưới nội khí cảnh, trong đó có ba người cầm đầu đi trước trông như nhà thám hiểm vậy, rất có thể họ là ba người mà Hạ Cung nhắc tới, không ngờ họ có thể triệu tập nhiều người như thế, xem ra muốn ra tay cướp đoạt cũng không dễ dàng đâu.(phàm lập đức, tory pham)
Mạc Tuấn nhìn họ đang thương lượng gì đó.
"Diệp Tiến, Lăng Hoàn chốc lát bò cạp tất cả phải liên thủ lại để đánh nếu không chúng ta chưa chắc có thể hái được cái cỏ kỳ lạ đó." Hoàn Nhan Chiết nói.
"Hoàn Nhan Chiết tất cả chúng ta phải liên thủ nều không chưa chắc có thể lấy được đồ bên trong đâu." Diệp Tiến cười lạnh nói.
"Bên tao thì không có gì cứ ai giết được con bò cạp lớn kia cỏ kỳ lạ đó thuộc về người đó như thế nào." Lăng Hoàn trầm ngâm nói.
"Tốt." Hoàn Nhan Chiết và Diệp Tiến đều đồng ý.
Sau đó cả ba nhóm đều cùng vào Mạc Tuấn cũng thi triển thuật ẩn thân để vào cùng.
Sau Khi vào thì đập vào mắt của mọi người là cổ thành này rất lớn huy hoàng tráng lệ vô cùng nhưng ở tường thành trên cao có một cái cỏ hình bán nguyệt tỏa ra vô cùng lấp lánh.(phàm lập đức, tory pham)
Cả ba nhóm người đều nhìn vào nó vì nó vô cùng bắt mắt, dường như cảm nhận được khí tức con người tới bò cạp bắt đầu trào ra một mảng lớn số lượng có thể tính là hàng chục vạn, làm cho cả ba nhóm người nhìn thấy tê cả da đầu, đây quả thật là hạt triều mà.