Mạc Tuấn đi tìm kiếm nửa canh giờ thấy một căn nhà trang trí tựa như phú thương, đã cũ kĩ bên trong có một vườn huyết văn thảo, xung quanh còn có cả linh khí.
Linh khi tỏa ra xung quanh khá nồng đậm ít nhất so với bên ngoài nồng gấp đôi. Xung quanh huyết văn cực kì nhiều bao vây lây huyết văn thảo.
"Huyết văn chúa cũng không phải đối thủ của tao tụi mày muốn chết thì ở lại tao sẽ không khách khí đâu." Mạc Tuấn nhìn đám huyết văn sắp tấn cấp yêu thú cấp một dùng thú ngữ nói.(phàm lập đức, tory pham)
Những huyết văn kia sắp tấn cấp cũng nghe hiểu đôi chút thú ngữ, chỉ có thể bất đắc dĩ tản ra.
Mạc Tuấn liền tới thu thập các huyết văn thảo, tổng cộng có hơn ba mươi cọng, Mạc Tuấn cũng không nhổ tận gốc vẫn để lại cho nó sinh trưởng tiếp, vừa lấy xong thì Mạc Tuấn bước ra ngoài định đi, không ngờ đám huyết văn kia đi theo, Mạc Tuấn tiếp tục đi nhưng cả đám huyết văn đều đi theo mảng lớn nhưng không tấn công, không lẽ hắn luyện hóa cánh của huyết văn chúa nên bọn chúng nhận định mình là huyết vắn chúa của bọn chúng, nhất định là như thế, nhưng hắn lại không có khả năng mang theo nhiều huyết văn đi được.
Với lại cổ thành này và cả không gian này vô cùng cổ quái, nó làm cho Mạc Tuấn cảm giác không nên ở đây quá lâu, hắn có một loại cảm giác ở đây khá nguy hiểm.
Đúng rồi hắn đã từng đọc một quyển điển tịch có nhắc tới huyết văn có một loại pháp bảo ẩn chứa không gian ở gần huyết văn thảo, nhất định phải mang theo nó, Mạc Tuấn quay về chỗ vườn của huyết văn thảo lục tìm nhưng không thấy, đúng rồi sao không hỏi bọn huyết văn này.
"Các ngươi có biết tổ của các ngươi ẩn náu chỗ nào không?" Mạc Tuấn thử hỏi.
Những con huyết văn kia cũng không hiểu lắm nhưng có một con bay tới chỗ một cái tổ đất giống như một tổ ong nhỏ rồi biến mất, hóa ra là nó, không ngờ tìm kiếm một hồi mà không thấy, hóa ra nó nhỏ như một ngón tay, Mạc Tuấn lấy tổ huyết văn xong thu những huyết văn kia lại, sau đó thử luyện hóa không ngờ lại vô cùng thuận lợi rất nhanh đã luyện hóa thành công, rồi thu đám huyết văn kia mới rời khỏi đây.(phàm lập đức, tory pham)
Mạc Tuấn định tìm tòi ở đây tới cuối cùng xem còn cơ duyên nào không, Mạc Tuấn tiếp tục đi tới.
Sâu trong cổ thành.
"Trưởng lão tôi vừa dò thám được tin tức huyết văn tộc bò cạp tộc cùng trùng tộc hình như đối phó với một nhân loại." Một tên xà nhân tộc do thám được nói.
"Nhân loại làm sao có thể dám tiến tới khu vực cổ tư thành này được, nghe nói bây giờ nhân loại cực kì yếu đuối làm sao có thể có kẻ mạnh như vậy xông vào cổ tư thành này." Mân trưởng lão của xà nhân tộc nói.
"Mân trưởng lão không thể nói như vậy, tổ tiên từng nói không nên xem thường bất cứ kẻ nào, cuộc chiến cổ xưa đã nói cho chúng ta biết một điều là không nên khinh thường nhân loại, cuộc chiến cổ xưa vì chúng ta kinh thường nhân loại nên dẫn đến các tộc chỉ có thể trốn ở một góc hẻo lánh, hiện tại tộc chúng ta thậm chí không có một người có thể tấn cấp ba." Lão tộc trưởng nói.
"Các ngươi đã quên một điều là năm xưa tổ tiên có để lại một lời tiên đoán, nếu có một ngày nhân loại tiến vào đây rất có thể là người giúp tộc ta giải thoát khỏi lời nguyền của cổ tư thành này." Liêm trưởng lão là một người có tuổi thọ cao nhất đột nhiên nhớ tới lời tiên tri tổ tiên đã bói ra nói.
"Đúng vậy cổ tư thành này quá nhỏ bé, nếu không thì tộc thằn lằn và tộc ta cũng không tới mức bị trúng lời nguyền ở cổ thành này." Mân trưởng lão than thở nói.
"Cuộc chiến cổ xưa chúng ta cũng không nhìn thấy mà chỉ nghe kể lại thôi, nhưng bây giờ đã có cơ hội thì chúng ta phải nắm lấy." Lão tộc trưởng nói.
"Báo, nhân loại kia hình như đã vào lãnh địa của thằn lằn tộc rồi." Một tên lính lại tới báo.(phàm lập đức, tory pham)
"Các người mau phải người qua đó đón hắn đi, tôi nghĩ những tên thằn lằn hiếu chiến đó nhất định sẽ cùng hắn xảy ra xích mích." Liêm lão nói.
"Còn chưa biết thực lực của nhân loại đó ra sao, ngươi có điều tra được tên kia thực lực thế nào không?" Lão tộc trưởng hỏi tên báo cáo kia.
"Dạ, theo tôi điều tra được là kẻ đó thực lực chỉ nằm trong yêu thú cấp một hậu kì." Tên kia căn cứ chiến đấu mà điều tra ra nói.
"Nếu như thế thì chúng ta phái người qua đó cứu hắn như vậy coi như giúp hắn một nhân tình." Lão tộc trưởng kia nói.
Mạc Tuấn không có bản đồ nên lựa chọn một phương hướng đi tới, sau đó gặp được năm con thằn lằn cầm thương bốn con đều là tiếp cận yêu thú cấp một và một con đã là yêu thú cấp một sơ kì.
Mạc Tuấn thấy thế vô cùng hiếu kì dù sao nhưng yêu thú có thể đi như con người có thể là một tộc đàn hùng mạnh, nhưng yêu thú đã có khả năng trải qua huấn luyện nhất định có lão tổ kết đan.