Mạc Tuấn ẩn mình đi vào ổ của tộc thằn lằn, Mạc Tuấn vô cùng cẩn thận dù sao một tộc đàn có tổ chức nó còn nguy hiểm hơn so với những tộc đàn không có tổ chức.
Mạc Tuấn chủ yếu vào đây chủ yếu là tìm tài nguyên để tu luyện, một tộc đàn mà có tổ chức thì nhất định sẽ có sưu tập tài nguyên và để ở kho tài nguyên, hắn chỉ cần tìm đó kho đó rồi lặng lẽ đi.
Mạc Tuấn thả huyết văn nhỏ ra để đi điều tra khu vực xung quanh, do huyết văn khá nhỏ nên có thế tránh các trạm gác xung quanh.
Mạc Tuấn đi qua rất nhiều trạm của thằn lằn, Mạc Tuấn không ngờ có nhiều yêu thú cấp một tới vậy, không lẽ mình đã đoán chính xác rồi đây là một ổ của yêu thú cấp ba, thậm chí có những con yêu thú cấp một đỉnh phong, Mạc Tuấn tự nhận nếu rơi vào đây chắc chắn phải chết, dù sao hắn mới chỉ luyện khí tầng bốn. (Phàm lập đức, Tory pham)
Mạc Tuấn vô cùng do dự nếu hiện tại xâm nhập tiếp rất có thể sẽ bị phát hiện, rơi vào một tộc đàn như thế rất có thể tan xương nát thịt, nhưng hắn cũng không có cách nào, chỉ có thể cầu phú quý trong nguy hiểm thôi.
Mạc Tuấn men theo những lối đi phòng thủ lỏng lẽo nhất để tránh các lính gác, Mạc Tuấn tìm kiếm những nơi hẻo lánh ở trong một khu thần thức quét tới thì bị bắn ra.
Mạc Tuấn thấy thế liền theo vị trí đó đi tới nhưng chỗ xung quanh lính gác nghiêm ngặt, mặc dù hắn ẩn thân nhưng nếu chiến đấu với họ sợ là sẽ dẫn tới càng nhiều linh hơn.
Mạc Tuấn tra xét xung quanh tổng cộng một tên cấp một đỉnh phong, mười tên yêu thú cấp một hậu kì, hai mươi con trung kì và bốn chục con sơ kì và hàng trăm con sắp tấn cấp một.
Mạc Tuấn thấy số lượng đông như thế nhất định là kho tài nguyên của bọn thằn lằn, nhưng bây giờ hắn không có cơ hội, cũng may nhưng thằn lằn đó khứu giác không lợi hại, nhưng mà thị giác của thằn lằn vô cùng ghê gớm, cũng may không có con nào là yêu thú cấp hai.
Mạc Tuấn nhìn thấy phía xa có một hang động nhưng cửa đang đóng khít, nhất định các bảo vật đều ở trong, đợi một lát sau đột nhiên một tiếng kêu vang lên.
Mạc Tuấn còn nghĩ thầm không lẽ mình đã bị phát hiện, hắn ta càng không dám động đậy, cực kì hồi hộp hắn không dám đánh cược, dù sao hiện giờ hắn tu vi còn thấp và đang ở trong hang ổ của bọn thằn lằn này.
Mạc Tuấn chỉ nghe mấy con yêu thú kia nói chuyện nhưng không nghe hiểu bọn này nói cái gì, nhưng hình như là gặp chuyện gì đó, chỉ trong chốc lát những binh lính thủ ở đây bắt đầu di chuyển, chỉ để bốn con yêu thú cấp một trung kì và năm con yêu thú cấp một sơ kì ở lại, số lượng đã giảm đáng kể như vậy một mình hắn sẽ có cơ hội, nhất định là xảy ra chuyện gì đó mới có thể di chuyển mất đi một lượng lớn thằn lằn, Mạc Tuấn đang sử dụng ẩn thân nuốt thêm linh đan hồi phục sau đó đi vào hang động kia, những con yêu thú cấp một trung kì không có khả năng phát hiện được Mạc Tuấn, nên Mạc Tuấn ẩn thân đi vào trong.
Các yêu thú bên ngoài không hề phát hiện ra Mạc Tuấn, sau khi vào trong kho của những yêu thú này có rất nhiều đồ, khoáng thạch thậm chí có cả linh thảo cấp một, đối với ở trái đất thì đây là một khoản không hề nhỏ.
Nhưng đối với Mạc Tuấn thì đây là cơ hội tăng tu vi và luyện chế vũ khí cho hắn sử dụng.
Mạc Tuấn thu hết những thứ có lợi cho hắn còn những thứ nào cần bỏ thì bỏ du sao nhẫn không gian của hắn không đủ chứa nhiều đồ như vậy.
Mạc Tuấn thu xong thì thần thức thấy được một nhóm yêu thú đang về, hắn nhanh chóng đi ra hang động Mạc Tuấn chỉ có thể vội thu mấy thứ hắn không biết và mấy thứ hắn cần tới.(phàm lập đức, tory pham)
Mạc Tuấn sau khi ra ngoài thì nhanh chóng chạy trốn ra khỏi ổ thằn lằn, sau khi đi ra ngoài thì thầm than nếu không phải tu vi thấp thì hắn đã trộm hết rồi.
Những tên thằn lằn này chắc hẳn sau khi biết mình bị trộm nhất định sẽ điên cuồng, tốt nhất là tránh ra khu vực này một chút, Mạc Tuấn thả hết những con huyết văn kia để tìm đường về, dù sao huyết văn nhiều con tin tức cũng có thể tìm nhanh nhất, Mạc Tuấn thu hồi huyết văn xong đi thì thu được các tin tức là ở trong này có ba tộc, xa nhân tộc, thằn lằn tộc, tộc lạc đà ba tộc này trước giờ đã có mâu thuẫn.
Mạc Tuấn lần này mạo hiểm trộm đi tài nguyên của tộc thằn lằn nhất định sẽ làm cho ba tộc này đại chiến, những tốc này có cả yêu thú cấp hai có thể tương đương với tu sĩ trúc cơ, những con yêu thú này chỉ sổ thông minh như con người có thể làm ra đội quan đây là điều vô cùng bất thường.
Chuyện này nhất định cất giấu một bí mật to lớn, Mạc Tuấn cũng không dám suy nghĩ tiếp, hiện tại đoạt được nhiều tài nguyên như thế thì mau chóng trở về hang ổ của huyết văn nhanh chóng luyện đan và luyện chế vũ khí của mình.