Mạc Tuấn do bị đạn đạo nổ ảnh hưởng từ phòng xạ khuôn mặt đã biến dạng xấu xí vô cùng, Mạc Tuấn được người khác cứu vớt trên sông.
Khương Tiểu Linh vì trốn khỏi gia tộc vừa xuống máy bay ở thành phố Z cô cũng không dám trở lại căn nhà của Mạc Tuấn, cô và Lý Khuynh Tuyết đi tới một ven sông gần đó.
"Tại sao mỗi lần nếu lấy mình ra để hi sinh cho gia tộc chứ, cho dù mình cố gắng thế nào dù thành thiên tài võ đạo họ cũng chỉ coi mình là món hàng." Khương Tiểu Linh đau khổ kể lại.
"Tiểu Linh à đừng có đau buồn như vậy, chính mình cũng không thoát khỏi ảnh hưởng của gia tộc, mình chỉ có thể giúp cậu tới đây thôi sau này cậu hãy sống tốt ở một vùng thôn nào đó có thể tránh được gia tộc của cậu." Lý Khuynh Tuyết chỉ có thể an ủi như vậy dù sao chính cô ta cũng là một người trong gia tộc bị bắt đi xem mắt.
"Khuynh Tuyết theo cậu thấy Mạc Tuấn anh ta thế nào." Khương Tiểu Linh đột nhiên nhớ tới bóng dáng của Mạc Tuấn hỏi.
"Hắn... có thể nói là một phế vật chính hiệu, không có việc làm chỉ là một kẻ thừa thải của xã hội, mình khuyên cậu đừng có nên tiếp xúc nhiều với hắn." Lý Khuynh Tuyết cũng chưa biết Mạc Tuấn có thể đuổi đi Tống Viễn Văn, nếu biết thì cô ta đã không dám nói như thế.(phàm lập đức, tory pham)
"Nhưng theo mình thấy hắn không có giống như lời đồn." Khương Tiểu Linh chỉ biết nói như vậy vì chính cô ta cũng không cách nào nói lên được sự thần bí của Mạc Tuấn, cô tiếp xúc với Mạc Tuấn mặc dù ít nhưng cũng cảm nhận được sự thần bí của Mạc Tuấn, nếu không thì làm sao có thể đuổi Tống Viễn Văn, làm sao có thể làm cho Tống Viễn Văn không dám nói về chuyện đính hôn với cô.
Chính cô cũng vô cùng ngoài ý muốn khi biết được sự thần bí của Mạc Tuấn, bởi vì Mạc lão lần trước cô điều tra tu vi của ông ta là nửa bước tông sư, cô mới biết Mạc Tuấn nhất định là người chỉ thích đơ giản không muốn phô trương cho những người khác, Mạc Tuấn mà nghe được Khương Tiểu Linh nói thế nhất định phản bác, vì hắn ta muốn phô trương để mình có thể tăng lên thực lực nhanh nhất có thể.(phàm lập đức, tory pham)
"Tiểu Linh đó có phải là xác người không?" Lý Khuynh Tuyết thấy có một cái xác ở bên kia nói.
Khương Tiểu Linh nghe thấy thế thì quay đầu sang bên kia, nhưng tâm tình lúc nãy biến mất không còn dấu vết, sau đó đi tới chỗ có một người vừa trôi lên bờ.
Sau đó hai người đi tới chỗ đó, bởi vì chỗ đó hiện tại xung quanh không có người chỉ có hai người nhìn thấy cái xác kia.
Lý Khuynh Tuyết khá sợ sệt vì cô cũng không phải là Khương Tiểu Linh, nếu không có Khương Tiểu Linh đi cùng cô cũng không dám tới gần cái xác.
Khương Tiểu Linh dù sao cũng là một người có thể so với nội khí cảnh cao cấp, nội khí cảnh cao cấp cũng không phải người bình thường có thể đối phó, nên Khương Tiểu Linh cũng không sợ mà tiến về đó.
Sắp tới nơi thì thây cái xác kia động đậy làm cho Lý khuynh Tuyết và Khương Tiểu Linh sợ hết hồn.
"Tiểu Linh hay là chúng ta gọi cảnh sát đi." Lý Khuynh Tuyết sợ sệt nói, dù sao cũng là con gái làm sao gan to giống con trai được.
Khương Tiểu Linh nghe vậy cũng gật đầu, định gọi cho cảnh sát thì nghe thấy giọng nói của cái xác rất quen thuộc.
"Tiểu Linh hả? giúp anh với." Mạc Tuấn vừa tỉnh dậy thấy Lý Khuynh Tuyết và Khương Tiểu Linh liền nói, hiện tại hắn cũng không còn nhiều sức lực, cũng may trước khi rơi xuống sông có nuốt đan dược chữa thương hiện tại thương thế cũng đã hồi phục được một phần, nhưng lúc này không còn sức lực gì, nên hắn cần sự trợ giúp của Khương Tiểu Linh.(phàm lập đức, tory pham)
Khương Tiểu Linh nghe thế chỉ biết là rất quen tai nhưng không biết người trước mắt là ai, dù sao hiện tại mặt của Mạc Tuấn bị tia phóng xạ hủy hoại khuôn mặt nhìn như một ác ma từ dưới địa ngục bò lên vậy, cô cũng không dám nhìn nhiều.
"Đưa anh về nhà nào Tiểu Linh, anh là Mạc Tuấn." Bởi vì nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của Khương Tiểu Linh nhất định không nhận ra mình, hắn cũng biết vì hắn lúc bị trúng đạn đạo cảm nhận mặt của mình đau rát là hắn biết, khuôn mặt của hắn đã bị hủy.
"Là anh sao." Khương Tiểu Linh kinh ngạc nói sau đó chạy tới đỡ Mạc Tuấn.
Lý Khuynh Tuyết cũng tới giúp một tay.
"Chuyện gì đã xảy ra vậy? Sao anh tới nông nổi này." Khương Tiểu Linh lo lắng hỏi.
"Mau đưa anh về nhà trước đi." Mạc Tuấn suy yếu nói sau đó ngất đi.
Khương Tiểu Linh và Lý Khuynh Tuyết cũng không dám đưa về nhà chỉ có thể đưa vào khách sạn gần đó, Khương Tiểu Linh không muốn bị gia tộc bắt trở về.