Chân khí của hắn chạy khắp kinh mạch của Diệp Hân để tẩy đi xuân dược, qua mười phút sau Mạc Tuấn mồ hôi đầm đìa, vì sự kích thích của Diệp Hân còn cả khống chế chân khí của hắn trong cơ thể Diệp Hân, quả là một khảo nghiệm gian nan nhất hắn từng gặp.
Lần này quả là làm khó hắn, hắn cũng chưa bao giờ gặp những tình huống như thế này, cho dù là kiếp trước ở tu chân giới, tu chân giới chỉ có lợi ích người lừa ta gạt, nếu dẫm sai một bước thì vạn kiếp bất phục, cũng may ở trái đất thì tốt hơn trái đất một chút.
Mạc Tuấn cả người lấm tấm mồ hồi làm ước hết nội y của Diệp Hân đường cong của Diệp Hân như ẩn như hiện, cũng may cuối cùng hắn cũng thành công ép hết ra, bình thường chân khí nhập vào kẻ khác rất dễ dàng làm cho người khác tàn phế nếu không có lực không chế chân khí giỏi, thì khả năng sẽ làm người khác bị tàn phế, nhưng nếu làm tốt được chuyện đó thì cũng làm cho người được nhập chân khí đả thông kinh mạch, làm cho người đó có thể tăng tốc độ tu luyện.(phàm lập đức, tory pham)
Mạc Tuấn vừa tẩy hết thì Diệp Hân cũng đã tỉnh lại không còn tình mê ý loạn như trước nữa, hắn cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng bây giờ mới là hắn phải đối mặt tình huống gian nan từ trước tới giờ, bây giờ hắn đã nhìn hết của con gái người ta, cái này có nhảy xuống sông hoàng hà cũng không có khả năng giải thích được, không lẽ nói mình giúp cô ta giải xuân dược, hắn ta không cố ý giải thích như vậy đừng nói cô ta chính hắn cũng không tin cho dù đó là sự thật, dù sao trái đất cũng không có thuốc giải xuân dược như tu tiên giới.
"Cái này... tôi không cố ý nhìn đâu, tôi ... tôi cứu cô từ tay Diệp Châu đấy." Mạc Tuấn mặt đỏ nói.
"Anh... có thể thả em xuống được chứ." Diệp Hân mặt đỏ muốn nhỏ nước nói, cô ta từ nhỏ cho tới bây giờ chưa có người nào nhìn hết của cô, lần này là lần đầu tiên bị người khác nhìn hết cô cũng không biết phải làm thế nào.
Mạc Tuấn vừa nhớ trong nhẫn trữ vật có quần áo liền từ trong nhẫn trữ vật lấy một bộ đồ cho Diệp Hân, sau đó quay mặt đi nói: "Cô cứ thay đồ đi tôi không có nhìn đâu."
Diệp Hân thấy Mạc Tuấn xấu hổ đưa y phục cho mình rồi quay người đi cũng cười phì một tiếng, sau đó cô mặc quần áo của Mạc Tuấn vào cảm thấy hơi rộng một chút nhưng cũng tạm coi như là chấp nhận.(phàm lập đức, tory pham)
"Anh định chịu trách nhiệm với em như thế nào." Mặt của Diệp Hân hơi đỏ nói cô cũng tính trêu đùa một chút Mạc Tuấn.
"Cái này.. anh... vậy em nói xem anh phải làm gì? Nhưng anh đã có vợ rồi." Mạc Tuấn vẫn hơi ấp úng nói sau đó nghĩ tới Khương Tiểu Linh nói ra hắn đã có vợ.
"Cái này em không quan tâm, anh phải cho em một vị trí chứ? Không lẽ anh nhìn hết của em rồi, anh còn muốn chạy trốn sao, sau này em làm sao có thể lấy chồng." Diệp Hân cười tủm tỉm nói.
Mạc Tuấn bị hỏi như thế thì mồ hôi đầy đầu lần này cứu giúp người khác thành ra mình cũng bị dính vào trong, đây quả thật là ngồi không cũng ăn đạn, hắn bây giờ khóc không ra nước mắt.
"Hai năm nữa em tròn mười tám tuổi anh phải tới Diệp gia ẩn thế cổ võ rước em về làm vợ, nếu không thì anh không xong với em đâu." Diệp Hân thấy Mạc Tuấn nói không ra lời liền thêm một câu.
Mạc Tuấn nghe thấy thế cũng chỉ có thể bất đắc dĩ, nhưng nếu không đồng ý cô ta không bỏ hắn cũng không có cách nào, ai bảo lần này mình đã dính nhân quả với cô ta chứ, hắn cũng cười khổ không thôi.
"Được, tôi không chắc hai năm sau có thể cưới cô nhưng có thể sẽ cưới cô như vậy được chứ." Mạc Tuấn bèn nói thật lòng ra.
"Được, vậy chúng ta móc nghéo nào." Diệp Hân giơ ngón út ra với Mạc Tuấn.
Mạc Tuấn cũng chỉ có thể dơ tay ra cùng móc nghéo với cô.
Sau khi móc nghéo xong thì Mạc Tuấn bảo đưa cô về, nhưng cô nói không cần, cô dẫn Mạc Tuấn đi vào một tiệm sách sau đó ghi một công pháp cho Mạc Tuấn, bợi vì cô vừa được giải độc xong cũng không biết chuyện gì xảy ra sau đó, do tác dụng của loại thuốc kia không làm cho cô nhớ được cái gì cả nên cô đưa công pháp cổ võ cho Mạc Tuấn.
"Cái này cho anh." Mạc Tuấn nhận lấy nhìn lướt xong rồi lắc đầu, những cuốn sách này là những loại công pháp luyện thể thấp kém trong mắt của Mạc Tuấn.
Mạc Tuấn cầm giấy và viết lại cho cô hai bản công pháp mạnh hơn, một công pháp tu luyện linh khí và một công pháp luyện thể.
"Cô thích sử dụng vũ khí gì." Mạc Tuấn vừa ghi xong liền hỏi.
"Tôi thích sử dụng vũ khí kiếm, ơ sao anh lại hỏi vậy." Cô theo bản năng nói, sau đó cô kinh ngạc tại sao anh ấy lại hỏi thế.
"Anh sẽ ghi một bản kiếm quyết cho em và giải nghĩa cách sử dụng cho em, nhưng em tuyệt đối không được tiết lộ nếu không sẽ có họa sát thân đấy." Mạc Tuấn cũng trả lời và ghi một bản kiếm quyết.