Thần Luyện Thiên Nhiên

Chương 69 - Thu Hoạch.

Mạc Tuấn tính toán rút lui thì bị cô nàng Ven ngăn lại.

"Anh rõ ràng là dẫn con quái vật kia tới đánh chúng tôi, hiện tại mọi người đều bị thương nghiêm trọng anh giết xong quái vật kia lấy hết đồ rồi bỏ chạy sao, anh không thấy anh làm như vậy là quá đáng hả." Cô nàng Ven giọng tức giận hai tay chống hông nói.(phàm lập đức, tory pham)

"Cái này cho mỗi người một viên uống vào họ sẽ ổn cả thôi, còn tổn thất thì đây là viên đan dược tăng thực lực cho các ngươi ăn rồi sẽ biết được công hiệu của nó." Mạc Tuấn ngương ngùng cười rồi đưa đan dược trị thương cùng đan dược tăng thực lực cho họ rồi bay đi.

"Ơ..." Cô nàng Ven ngơ ngạc cầm mấy chai đan dược của Mạc Tuấn thẫn thờ, ủa như vậy là xong rồi hả?

Mạc Tuấn bay nhanh quá cô cũng không thể đi đuổi theo được đành đi giúp những người khác trị thương trước rời tính sau, cũng may con quái vật kia đã chết, chỉ có tên cầm đầu mất đi một cánh tay thôi, những người còn lại sau khi được chữa thương, thì nghe Ven nói những bình đan dược này có thể tăng sức mạnh đây quả thật làm cho họ nghi hoặc, Bave thử ăn một viên một luồng cực nóng trong người làm cho Bave trở nên mạnh mẽ hơn.|phàm lập đức, tory pham |

Tôi cảm thấy tôi lúc này mạnh hơn trước đó một phần rưỡi rồi, không ngờ thuốc này mạnh tới vậy, mọi người thấy thể liền bắt đầu nuốt thuốc vào.

Mạc Tuấn sau khi rời khỏi hang động thì trời đã tối rồi, cơn đói bụng ập tới, hắn lấy gia vị trong nhẫn trữ vật ra, còn lấy thịt của man hoang thú ra nướng, dù sao thịt man hoang thú ăn vào có tác dụng luyện thể, Mạc Tuấn cũng không muốn lãng phí.

Thiên Thiên chui từ dưới đất lên cầm theo chiếc nhẫn trữ vật đưa về cho Mạc Tuấn, sau đó nhìn thịt của con man hoang thú thèm chảy nước miếng, nó chỉ cần ăn thịt con man hoang thú này tu vi của nó nhất định tinh tiến thêm một bậc.

Mạc Tuấn cũng không keo kiệt chỉ cắt móng vuốt và da của con man hoang thú, đuôi của man hoang thú rồi đưa cho Thiên Thiên.

Sau khi hai người ăn no nê Mạc Tuấn cảm nhận được lượng thịt đã cải thiện thể chất của hắn càn khôn luyện thể pháp tầng thứ nhất của hắn sắp đạt tới đỉnh phong rồi, chỉ cần thêm chút nữa là có thể tấn cấp tầng thứ hai, lần này nếu để cho hắn cùng man hoang thú đánh thêm một lần nữa chưa chắc đã rơi vào hạ phong, cho dù thực lực chưa bằng man hoang thú nhưng cũng sẽ không kém cạnh, lần này nếu không trùng hợp có nhóm bảy người kia giúp hắn quả thật hắn chưa chắc hắn có thể sống sót bởi man hoang thú này, thương thế của hắn sau khi ăn xong thịt của nó đã lành lại hết rồi.|phàm lập đức, tory pham |

Lục phủ ngũ tạng của hắn lại càng kiên cố thêm, trải qua trận chiến này tu vi của hắn cuối cùng đã buông lỏng, Mạc Tuấn nhân cơ hội này ăn đan dược tăng cấp tu vi lên luyện khí kì tầng bảy, sau khi nuốt đan dược vào luồng linh khí chảy vào đan điền làm cho hắn cảm giác trở nên thoải mái trùng kích luyện khí tầng bảy, nhưng lính khí từ từ trùng kích tầng bảy sau nửa tiếng thì cuối cùng hắn đã bước vào luyện khí hậu kì, có thể sử dụng một số pháp thuật rồi.

Mạc Tuấn kiểm tra xem nhẫn trữ vật của Thiên Thiên đưa cho, linh thạch cũng có một trăm viên còn có linh dược chung quanh sinh trưởng với man hoang thú còn có một thứ làm hắn kinh ngạc là đó là cây quạt bí ẩn ở Phùng gia, nó giống như đúc đây là có chuyện gì, Mạc Tuấn lấy ra ba cây quạt giống như đúc kia xem nhưng lại không có động tĩnh gì, Mạc Tuấn thử dùng lực xé nhưng lại không xé được, đây là vật liệu vô cùng dẻo dai, thậm chí hắn dùng lửa cũng không làm cho ba cây quạt cháy, đang muốn cất đi thì ba cây quạt nhấp nháy hợp lại thành hình tròn bắt đầu hút chân khí của Mạc Tuấn.

Mạc Tuấn biến sắc hắn cũng không nghĩ tới chính mình lại bị hút chân khí, mà hút chân khí của hắn tốc độ cực nhanh hắn cầm một đống hồi khí đan nhét vào miệng cũng không đủ đút cho cái quạt này, lần này quả thật bị hố thảm rồi, chân khí của hắn bị hút vào trong làm cho thân thể của hắn uể oải lên, thậm chí hắn còn cảm nhận được máu thịt của hắn bắt đầu bị hút vào làm cho hắn choáng váng.

"Muốn chết rồi sao, xem ra mình chưa kịp báo thù đã bắt đầu đối mặt tử vong khí gặp đổ vật quỉ dị này." Mạc Tuấn cười khổ nói, trên trái đất linh khí mỏng manh đồ vật uy hiếp được hắn cũng không nhiều lắm, nhưng trước mắt lại gặp phải cảnh ắt phải chết rồi, quả thật là khó khắn mà, lúc huyết độn đã mất một phần máu hiện tại máu trong người cũng bị hút tiếp.

Bình Luận (0)
Comment