"Hừ, như mày mà cũng dám nói lấy em gái tao sao, mày không có tư cách này đừng có nằm mơ." Mạc Tuấn giọng điệu khinh thường nói.
"Tao là đại úy ai ai cũng mướn làm vợ tao làm sao có thể không có tư cách chứ, nếu tao không có tư cách thì ai có tư cách đây." Tên đại tá kia lạnh giọng nói, hắn cũng muốn tức giận rồi bấm còi hú lên.(phàm lập đức, tory pham)
"Anh hãy mau đi đi, bọn họ dám bắt cóc em nhất định là bọn họ có chỗ dựa lớn anh đừng quan tâm em, anh đi trước đi." Mạc Ngọc khuyên Mạc Tuấn đi nói.
"Em yên tâm, anh chẳng những cứu em còn phải cho bọn chúng một bài học đẫm máu, thì bọn chúng mới nhớ lâu được." Mạc Tuấn bình tĩnh nói.
"Mạc Tuấn mày gan đấy dám vào địa bàn của đại tá dương oai, lần này coi như mày chết tao cũng giúp mày chăm sóc em gái của mày thật tốt." Tên trợ lí cười lạnh lùng nói, ý của hắn là tao có thể chưa chắc làm gì được mày nhưng mày chưa chắc bảo vệ được em gái mày trước mặt đại tá.
Những binh lính nghe xong còi hú thì chỉa súng vào Mạc Tuấn, binh lính càng lúc càng đông súng gì đều có, chỉ có điều những vũ trang hiện đại hóa như súng laser hay súng sấm sét không có.
Những vũ khí đó cũng không phải chức đại tá là có thể có được, nhưng tên đại tá này có thực lực của một ngụy tông sư, nên hắn càng không có lo lắng gì.
Tên trợ lí biết Mạc Tuấn sẽ không bỏ qua cho mình sợ hắn dùng chiêu cá chết lưới rách nên cách Mạc Tuấn xa một chút, hắn cũng thực lực ngụy tông sư nhưng nội khí kém hơn tên đại tá một chút.
Mặc dù nói là dưới tông sư tất cả đều là kiến hôi, nhưng việc hắn cận thận đã quen, trước khi không biết thực lực của đối phương thực sự hắn tuyệt đối không thể ra tay trực diện.
"Chuyện hôm nay giao lại cho đại tá vậy, tôi sẽ đi trước." Tên trợ lí nói, giống như Mạc Tuấn đã là cá nằm trên thớt, không có một chút lo lắng nào.
"Tao đã nói nếu đã tới thì đừng đi, cho nên mày nhất định sẽ không đi được." Mạc Tuấn lạnh lùng nói.
"Mày hãy tự lo cho mình trước đi ha ha ha.." Hắn ta nói xong thì cười, nhưng rất nhanh nụ cười của hắn im bặc vì khiếp sợ.
Mạc Tuấn cũng không nói nhiều, một chưởng giáng cho tên Đại tá kia, một hư ảnh cự chưởng xuất hiện uy thế ngập trời.
Tên trợ lý ở ngoài cự chưởng đấy thì cảm thấy cự chưởng này không thể chống lại được, người ở ngoài còn cảm thấy như vậy, tên đại tá càng cảm thấy khủng bố vô cùng chỉ có trong đầu ý nghĩ là không cách nào chống lại, hắn chỉ là ngụy tông sư nội khí xuất ngoại cũng có thể làm được nhưng không khủng bố như cự chưởng của Mạc Tuấn.(phàm lập đức, tory pham)
Đối mặt với chiêu này tên đại tá đó sử xuất hết các thủ đoạn thiêu đốt máu huyết tăng lên thực lực dùng hai tay đón đỡ, một chưởng của Mạc Tuấn làm cho căn biệt thự gần như muốn sập.
Một chưởng qua đi mặt đất bê tông nứt ra làm cho căn nhà in một dấu bàn tay của Mạc Tuấn cực bự, những người lính thấy tên này dám tấn công đại tá thì cấp dưới của hắn trung tá ra lệnh bắn chết Mạc Tuấn.
Mạc Tuấn chỉ ra sáu phần công lực một chưởng đánh ra hắn cũng không ngờ lại mạnh như vậy, thần luyện thiên địa quyết chẳng những bá đạo còn có thể tăng cường thực lực cực kì khủng bố, đây chỉ là hắn thử dùng sáu phần lực lượng thôi mà đã uy thế trùng thiên như thế rồi, nếu toàn lực ra tay nhất định còn khủng bố hơn thế nhiều.
Tiếng súng pằng pằng vang lên làm cho bọn hắn không ngờ là Mạc Tuấn đã mất tích, những kẻ bắn súng chỉ cảm thấy một đường mát lạnh, sau đó tất cả đều chết hết kể cả kẻ ra lệnh như trung tá.
Tên đại tá kia đã sử dụng hết bú sữa mẹ khí lực và thủ đoạn mới tránh khỏi cái chết, nhưng hiện tại hắn đã không còn kiêu ngạo nữa bởi vì hai tay hắn đỡ một chưởng của Mạc Tuấn đã bị phế rồi, còn mang trọng thương nữa.
Đây chỉ là một chưởng tùy ý của người ta mà thôi, mà hắn cũng đỡ không nổi rồi lần này, hắn đã đá trúng thiết bản rồi.
Tên trợ lí kia thấy tình hình không đúng đã lập tức chạy không thấy bóng dáng rồi, nhưng chạy chưa được bao xa thì trước mặt hắn xuất hiện Mạc Tuấn, Mạc Tuấn lập tức dùng bàn tay lập tức đặt lên thiên linh cái của hắn sưu hồn tìm ra kẻ chủ mưu.
Chỉ sau một lát hắn đã biết chuyện gì xảy ra rồi, trừ kí ức tên Mạc Kinh ra lệnh cho tên này bắt em gái của hắn thì cũng đã phái người đi đối phó với Khương Tiểu Linh, Khương Tiểu Linh đang ở khách sạn nữa, xem ra tung tích của mình luôn nằm trong lòng bàn tay của Mạc Kinh, tên này thật ghê tởm, nếu còn để hắn sống thì quả thật Mạc Tuấn hắn sống không yên.
"Anh, sao anh lại biết em ở chỗ này mà cứu được em vậy?" Mạc Ngọc hơi nghi hoặc hỏi.