"Vâng." Khương Tiểu Linh ngoan ngoãn Vâng một tiếng.
Mạc Tuấn nói xong sau đó bay đi, Khương Tiểu Linh còn chưa đạt tới luyện khí tầng bốn nên hiện tại cũng chưa có thể ngự kiếm bay đi.
Mạc Tuấn bay tới Mạc gia dùng mê hồn thuật điều tra tung tích của Mạc Kinh, tên Mạc Kinh này đã làm hắn tức giận rồi, chẳng những uy hiếp người bên cạnh mình còn bày ra âm mưu dồn hắn vào chỗ chết một lần lại tới một lần, nếu không phải hắn thực lực cao thì hắn đã chết không biết bao nhiều lần rồi.(phàm lập đức, tory pham)
Nhưng Mạc Tuấn cũng công nhận tên này rất có tài, nếu không cũng không bày âm mưu từ hắn vừa tới Mạc gia, thế lực tây phương rất có thể là hắn dẫn vào ám sát hắn, xem ra tên Mạc Kinh này cũng không tầm thường.
Sau khi biết Mạc Kinh hiện tại đang họp ở trong phòng họp Mạc gia còn có cả Mạc Thế Hầu.
Trong phòng họp của Mạc gia.
"Dự án này tôi đã đưa ra đầu tư thế này, lợi nhuận có thể đưa gia tộc chúng ta lên tài lực đệ nhất thành phố S, mọi người không có ý kiến gì đúng không." Mạc Kinh nhìn xung quanh các tộc lão và gia chủ nói.
"Chúng tôi không có ý kiến gì." Các tộc lão đều ủng hộ Mạc Kinh trả lời, dù sao chuyện có lời không lỗ này cùng đều là của họ ngu sao không làm.
"Tôi thấy thế này, nhất định sẽ không tốt đâu đem hàng hóa của người khác bôi nhọ còn chuyển nhượng sang cho mình, rất có thể sẽ đắc tội với nhiều người, tôi thấy làm như vậy không ổn tí nào." Tộc trưởng nói, theo ông ta nếu làm như vậy sẽ rất thất đức, với lại sản phẩm còn tráo đổi sản phẩm có virus cho bên khách hàng sử dụng, đây rất có thể liên quan đên hàng trăm ngàn hàng triệu người dùng, quả thật là độc địa mà.
"Tộc trưởng vì lợi ích của gia tộc chúng ta hi sinh một chút người có là gì đâu, chúng ta cũng là vì một gia tộc mạnh mẽ chứ cũng không phải một gia tộc chút chuyện vậy cũng không làm được, thì sau này chuyện lớn hơn thì làm sao làm đây." Mạc Kinh vẫn thao thao bất tuyệt như là một người gia chủ thật thủ.
Tộc trưởng cũng không phản bác, hắn hiện giờ chỉ là cái bù nhìn mà thôi, chứ cũng không thể quyết định được gì trong các cuộc họp, ý kiến luôn thuận theo số đông và Mạc Kinh hiện tại dùng các loại thủ đoạn lôi kéo uy hiếp nên các tộc lão cũng không dám làm trái ý của Mạc Kinh.
"Hừ sử dụng những thủ đoạn như thế đúng là súc sinh cũng không bằng, vì lợi ích đúng là không từ thủ đoạn Mạc Kinh, tao xem mày còn có thể trốn không?" Giọng của Mạc Tuấn vang lên phòng họp, những tộc lão ánh mắt kiêng kị.|phàm lập đức, tory pham |
"Sao mày còn chưa chết." Mạc Kinh vô cùng kinh hãi nói.
Vì cửa phòng họp đã đóng hắn làm sao mà vào được, Mạc Thế Hầu cũng kinh sợ không thôi, nhưng mặt của lão vẫn bình tĩnh không biểu hiện gì, gã không giống Mạc Kinh, Mạc Kinh mặc dù mưu mô xảo trá như quỷ nhưng, kinh nghiệm cần bình tĩnh giải quyết mọi việc vẫn còn kém lắm.
"Mạc Tuấn, mày cũng về rồi, mày cũng chỉ muốn là có quyền lên tiếng ở trong Mạc gia mà thôi tao có thể nhường cho mày phần lợi ích lớn nhất, như thế nào?" Mạc Thế Hầu bình tĩnh phân tích xong nói.
Gã tưởng không một ai có thể từ chối lợi ích, từ chối đó là lợi ích chưa đủ lớn, chỉ cần lớn hơn mức đó thì cũng phải thỏa hiệp.
"Tao không phải giống như cha con mày đâu, đừng có đem lợi ích đi dụ tao, mục đích tao tới đây là giết cha con nhà mày, cha con nhà mày tính kế tao, cứ nghĩ là tao ngu hay sao." Mạc Tuấn cười lạnh nói.
"Tụi tao làm sao dám tính kế mày được chứ, càng không có thực lực để mà đi tính kế mày đâu." Mạc Kinh cũng từ từ bình tĩnh lại, ít nhất hắn còn có cơ hội, dù sao trước thực lực tuyệt đối, mọi âm mưu quỷ kế gì cũng là vô nghĩa, nên hắn phủ nhận tất cả những gì hắn làm.
"Hắc hắc... mày nghĩ ai cũng là tên ngốc để cho tụi mày lợi dụng sao." Mạc Tuấn cười lạnh xuất hiện trước mặt của Mạc Kinh, bóp cổ hắn.
"Giết mày như vậy thì hời cho mày quá, tao sẽ cho mày sống bị thiêu đau đớn tới chết." Mạc Tuấn đang bóp cổ của Mạc Kinh, sử dụng hỏa cầu thuật khống chế mức độ hắn có thể chịu được trong mười phút.
Còn Mạc Thế Hầu định trốn thì Mạc Tuấn đã tới trước mặt rồi, ném ngọn lựa thiếu sống Mạc Thế Hầu.
"Không giết cha con nhà mày tao ngủ không yên." Mạc Tuấn bình tĩnh nói, chờ đến khi thiêu chết hoàn toàn chuẩn bị đi thì bị Phó lão cản lại.
"Mạc Tuấn chuyện này tôi có thể bỏ qua cho cậu, như cậu cũng thấy đấy, hiện tại Mạc gia không có nhân tài, hiện tại tôi cũng già rồi sống không được bao nhiêu năm nữa, mong anh sau này có thể chiếu cố Mạc gia một chút." Phó lão lên tiếng.