Thần Luyện Thiên Nhiên

Chương 90 - Tới Căn Nhà Cũ Của Cha.

"Tôi chưa từng nợ Mạc gia của mấy người, các người không cần phải tỏ ra vẻ đáng thương trước mặt tôi." Mạc Tuấn lạnh nhạt nói, Mạc gia vốn đã không liên quan tới hắn rồi, cái lúc hắn bị bắt nạt thì bọn họ ở đâu, bây giờ thấy mình thực lực mạnh hơn lại đói mình chiếu cố đúng là không biết xấu hổ mà.

Mạc Tuấn nói xong liền biến mất khỏi căn phòng này.(phàm lập đức, tory pham)

Mạc gia hiện tại tràn ngập không khí nóng do lửa đốt hai người kia... Phó lão thở dài.

Mạc Tuấn đi ra khỏi phòng liền bay dùng thần thức để tìm ông nội và em gái mình.

Mạc Tuấn tìm quanh một vòng thấy hai người ở một căn nhà cũ kĩ, Mạc Tuấn nhớ là căn nhà đó là căn nhà lúc trước cha hắn để lại, Mạc Tuấn đáp xuống sân Mạc Ngọc thấy Mạc Tuấn bình an trở về thì vui mừng, Mạc Ngọc có nói là lúc đó chờ anh lâu quá nên về nhà cũ của cha minh tới đó ở, không ngờ ở tới một tháng cũng may Mạc Tu lúc trước cũng có tài sản riêng nên hiện tại có thể sống ở đây vài năm cũng không có vấn đề gì./phàm lập đức, tory pham /

"Căn nhà cũ kĩ này nhìn đúng là không có vấn đề gì, nhưng cảm giác của Mạc Tuấn khác với Mạc Tu và Mạc Ngọc, cảm thấy được căn nhà này không hề tầm thường chút nào, Mạc Tuấn đi vào trong các loại đồ vật giống như đồ cổ vậy, chỉ là tất cả đồ vật mới được lau mới lại, Mạc Tuấn đi vào nhìn trang trí trong nhà cau mày.

Đây không giống như là đồ vật trang trí ở thời hiện đại, mà đây giống như là một loại trang trí theo giới tu chân hơn, Mạc Tuấn thậm chí có một loại cảm giác là cha của hắn còn chưa chết, đây đúng là một loại ý nghĩ vô cùng kì lạ, bởi vì theo hắn suy đoán nếu cha hắn là người của giới tu chân, thì làm sao có thể chết ở một gia tộc nhỏ bé này được.

Đây căn bản là không hợp logic mà, Mạc Tuấn đi tới căn giường của cha lúc trước.

"Hả? Đây là gỗ đào nguyên liệu luyện khí và luyện dược cấp mười, ở đây làm sao có thể xuất hiện đồ vật cao cấp như vậy?" Mạc Tuấn kinh ngạc thốt lên, vì gỗ đào là gỗ có thể tụ linh khí tốt, nếu người thường nằm ở trên gỗ đào co thể tăng tuổi họ, mà hắn cũng quên là hắn có được thế giới cũng ở trái đất.(phàm lập đức, tory pham)

"Sao vậy anh? đây là giường của cha mình lúc trước nằm đấy." Mạc Ngọc nói.

Lúc trước Mạc Tuấn chỉ ham chơi làm gì biết cha của hắn làm gì, bây giờ vấn đề ở đây không phải chỉ đơn giản như ở bề ngoài nhìn được.

Bề ngoài nhìn vào giường này có chút cũ kĩ mục nát, nhưng hiện tại hắn đã nhìn ra chiếc giường này không đơn giản.

"Ông nội chiếc giường này cha con mua ở đâu vậy, ông nội có biết không?" Mạc Tuấn thử hỏi xem chiếc giường này từ đâu tới.(phàm lập đức, tory pham)

"Giường này hình như là của cha con, còn mua ở đâu thì lúc đó ông nội cũng không có hỏi, chỉ biết là căn nhà này xây xong là chiếc giường này đã có ở đó, những đồ vật khác đều giống như vậy." Mạc Tu nhìn chung quanh cũng không phát hiện bất kì vấn đề gì từ chiếc giường với bàn ghế cả, nó chỉ là một vật cũ kĩ mà thôi sao lại làm Mạc Tuấn kinh ngạc tới mức này.

"Thực sự có chút quỷ dị." Mạc Tuấn thử dùng tay sờ chiếc ghế sau đó ngồi xuống, theo hắn suy đoán những vật này tuyệt đối không tầm thường, những chiếc ghế và chiếc bàn này thậm chí hắn nhìn không ra là vật gì chế thành.

Vừa ngồi xuống thì Mạc Tuấn chỉ có cảm giác rất yên tĩnh, hắn thậm chí muốn ngồi trên chiếc ghế tu luyện, đây là Mạc Tuấn có cảm giác thế này.

Mạc Tuấn giật mình chiếc ghế này có thể giúp người khác nâng cao tinh thần và cảm giác yên tĩnh lúc nãy loại cảm giác đó hình như là có thể tinh lọc tâm ma, quả thật là bảo bối mà.

"Em ngồi xuống chiếc ghế này có cảm giác tinh thần thoải mái gì không?" Mạc Tuấn vội hỏi Mạc Ngọc sau đó đặt Mạc Ngọc ngồi xuống nói.

Mạc Ngọc ngồi xuống cũng không có cảm giác gì liền nói: " Em thấy cũng bình thường mà, có gì đâu?" Mạc Ngọc cũng trả lời thực lòng.

"Hả?" Mạc Tuấn nghi hoặc cảm giác của mình tuyệt đối không sai, ngồi chiếc ghế này có thể giải trừ tâm ma, và bình tâm tĩnh khí loại hiệu quả này ở tu chân giới vô cùng ít gặp, gặp thì đó cũng là bảo vật vô giá.

Mạc Tuấn thử dùng sức nắm chiếc ghế lên bóp, nhưng hắn dùng sức lực bóp mạnh cỡ nào cũng không thể bóp được chiếc ghế biến dạng, thì biết mình suy đoán không hề sai, nhưng hiệu quả đấy chỉ có mình có thể cảm nhận nhưng em gái mình lại không thể cảm nhận, đây là điều cực kì vô lí đến mức hắn cũng không thể nào biết được tại sao lại như vậy.(phàm lập đức ,tory pham)

Mạc Tuấn cau mày suy nghĩ, nếu đã nghĩ không ra thì không đoán nữa, nhất định cha để lại những đồ vật này có ám chỉ gì đó.

"Ông nội, khi cha con mất có nói gì với ông nội không?" Mạc Tuấn thử hỏi xem có manh mối gì không.

Bình Luận (0)
Comment