Thần Ma Chi Mộ

Chương 607


Rốt cuộc là nguyên nhân gì làm cho đầu lĩnh của Thần Chú Sư phải cả kinh như vậy.

Địch Khắc lúc trước kia nhắc tới một trong số người mạnh nhất Ma Sang Chi Tinh là Vạn Ma Thành thành chủ Cửu Si Kim Ô cũng không có biểu lộ nửa điểm sợ hãi!
Chẳng lẽ bí mật của thần điện kia so với Cửu Sí Kim Ô còn làm cho bọn họ cảm thấy sợ hãi hơn? Trong thần điện kia rốt cuộc cất giấu bí mật gì? Có thể liên quan tới Ngọc Hoàng hay ko? Triệu Thụy càng nghĩ càng cảm thấy tò mò với thần điện bí mật kia.

Nhưng hắn cũng rất rõ ràng là từ Địch Khắc hắn không có khả năng đạt được thêm bất kì manh mối nào.

Địch Khắc rất kín miệng, hắn chỉ có thể sử dụng sách lược khác, để xem có thể tìm được tin tức từ các thần linh khác không.

Triệu thụy cũng không dây dưa nhiều với Địch Khắc, trực tiếp rời đi.
Địch Khắc nhìn bóng lưng Triệu Thụy, trong mắt lộ ra thần sắc suy nghĩ sâu xa.

Hắn càng lúc càng cảm thấy được tên tiểu tiên Triệu Thụy này đi vào Cấm Ma Không Gian là có mục đích khác.

Nhưng đi đến đây có mục đích gì thì hắn không có cách nào đoán ra được.

Hơn nữa hắn cũng khó tượng tượng được tự nhiên lại có người tự nguyện đi vào Cấm Ma Không Gian này.

Vào đây chính là có đi mà không có về a! Chẳng lẽ nói là tiên nhân trẻ tuổi này có phương pháp rời khỏi Cấm Ma Không Gian?
Thế nhưng điều này làm sao có thể được? Vô số năm đã qua, bất luận là tiên ma nào cũng không thể hoát khỏi Cấm Ma Không Gian, chỉ một người là Nhất Trọng Thiên tiểu tiên như hắn mà có thể đi ra ngoài sao? Cái này nếu xảy ra thì phải gọi là truyền thuyết à! Địch khắc càng nghĩ càng thấy nghi ngờ, đồng thời quyết định phải hảo hảo chú ý một chút hành vi của ba người Triệu Thụy, xem bọn hắn rốt cuộc có cái gì đặc biệt .
Triệu Thụy không thu hoạch được gì, trở lại phòng của mình.

Đổng Tú Linh và Đôn Triệt đang đợi.

Thấy hắn trở về, Đổng Tú Linh lập tức ân cần hỏi han: “Triệu Thụy, làm sao mà tới giờ ngươi mới trở về? Đôn Triệt về lâu rồi.

Ngươi đến tòa cổ thần điện kia có phát hiện đầu mối gì không?
Triệu Thụy lắc đầu nói: “Không có! Ta không phát hiện ra bất kì manh mối nào cả.

Nơi đó chỉ là một tòa thần điện trống rỗng, ngoại trừ đá vụn thì ta chẳng tìm được nửa điểm gì cả.

Ta thậm chí còn không biết tòa thần điện kia có ích lợi gì?"

“ A? Không thể nào? Vậy tại sao Thiên Thần điện đem nơi đó thành cấm địa duy nhất chứ? Lại còn đem một xú bà nương Tứ Trọng Thiên đến trông giữ?” Đôn Triệt bắt đầu ồn ào.

“ Nói như thế là ta chịu để bị xú bà nương kia quăng ngã không công ư?”
“ Đôn Triệt! Nhiệm vụ của ngươi hoàn thành không tồi! Làm ngươi phải chịu khổ rồi!” Triệu thụy nở nụ cười: “Ta ban đầu cũng có chút nghi hoặc nên đã trực tiếp tìm Địch Khắc để hỏi xem hắn có biết chút nào ko.”
Đổng Tú Linh liền vội hỏi: “ Ngươi hỏi được Địch Khắc không?”
Đôn Triệt cũng đã phụ họa nói: "Đúng vậy Triệu Thụy huynh đệ, Địch Khắc có nói cho huynh biết sự tình gì liên quan đến tòa Thần điện kia không?”
Triệu Thụy lên giường nằm thẳng cẳng nói: “ Địch Khắc đúng là lão hồ ly, miệng kín như bưng làm sao có thể lộ cho ta nửa điểm phong thanh? Tuy nhiên thật ra từ vẻ mặt của hắn nhìn được một chút đầu mối.

Trong tòa thần điện kia che giấu bí mật làm hắn vô cùng sợ hãi”
"Sợ hãi? " Đôn Triệt và Đổng Tú Linh hai người đồng thanh kêu lên.
Địch khắc mặc dù chỉ là Tam Trọng Thiên, hơn nữa sức chiến đấu không mạnh, tuy nhiên thần chú của hắn thì ngay cả Tứ Trọng Thiên tiên ma cũng phải đau đầu.

Một cường giả như thế lại cảm thấy sợ hãi tòa tàn thần điện kia như thế sao! Cũng khó trách Đôn Triệt cùng Đổng Tú Linh hai người cảm thấy kinh ngạc.
“ Tòa thần điện này không chừng thực sự có quan hệ với Ngọc Hoàng mà chúng ta muốn tìm?” Đổng Tú Linh suy đoán nói.
Triệu Thụy lắc lắc đầu nói: "Không nhất định.

Ta nhớ Phong Thu nữ thần có nói tòa thần điện kia gọi là tà ác thần điện.

Trong mắt bọn họ thì Ngọc Hoàng cũng không phải là tà ác a?”
Đổng Tú Linh suy nghĩ một chút nói: "Ngươi nói cũng có đạo lý.

Tòa thần điện kia rốt cuộc là cất giấu bí mật gì nhỉ?”
Triệu Thụy mỉm cười: “ Nếu không nghĩ ra thì đừng nghĩ nữa.

Sớm muộn thì bí mật này cũng sẽ phơi bày ra.

Không phải có câu tục ngữ không có bức tường nào mà gió không xuyên qua được sao?”
Không phải tiếp tục nghiên cứu nữa, Đôn Triệt mừng rỡ hạnh phúc, còn Đổng Tú Linh thì không lạc quan như vậy, tuy nhiên hiện tại không có đầu mối thì cũng chỉ có thể tự an ủi mình vậy.

Cứ như vậy nhoáng lên một cái lại qua một khoảng thời gian.
Hôm nay, Triệu thụy đang lúc ngồi ở cửa sổ thưởng thức phong cảnh xinh đẹp của Thiên Thần điện thì một tiếng kèn to rõ từ trên đỉnh cao nhất của Cửu Tiêu điện truyền ra vang vọng cả thiên không.


Theo tiếng kèn rõ to này, các tiên ma từ trong thần điện tuôn đi cưỡi mây bay ra ngoài.
"Xảy ra chuyện gì? " Triệu Thụy thấy cảnh tượng này cảm thấy có chút bất thường đang xảy ra.

Hắn đang lúc khó hiểu thì Thần Chú Sư Địch Khắc đi vào phòng hắn mỉm cười hỏi: “ Triệu Thụy ngươi có hứng thú tham gia săn bắt không?”
“ Săn bắt? Chẳng lẽ là đi liệp sát ma thú?”.

Triệu Thụy phản ứng rất nhanh hỏi lại.
Địch Khắc đối với sự phản ứng nhạy cảm của Triệu Thụy thì vô cùng hài lòng, gật đầu nói: “ Đúng vậy.

Thiên Thần điện chúng ta cứ qua mỗi khoảng thời gian đều tổ chức đại quy mô xuất quân liệp sát ma thú.

Mỗi người đi để tìm kiếm thực vật, nhưng quan trọng hơn là thu hoạch ma đan trong cơ thể ma thú.

Ma đan trợ giúp rất lớn cho tu luyện.

Càng là ma thú cao cấp thì ma đan càng ẩn chứa ma lực cường đại.

Nếu các ngươi may mắn lấy được một viên ma đan của cao cấp ma thú thì tuyệt đối có thể rút ngắn thời gian tu luyện rất nhiều.

Thậm chí tấn thăng đến thêm một cảnh giới cũng không chừng.”
Triệu Tụy nghe Địch Khắc nói như vậy không khỏi động tâm.

Hắn từ khi bước vào Tiên Ma Giới đến nay tự biết rằng thực lực của mình cùng với các tiên ma khác còn kém hơn nhiều lắm.

Khi còn ở Tu Chân Giới, hắn chưa từng gặp phải bị áp chế như ở Tiên ma giới này.

Điều này cũng khó trách.

Triệu Thụy dù sao cũng mới bước chân vào cấp thần tiền mà các thần tiên khác ở Tiên Ma Giới đã tu luyện mấy vạn năm rồi, đặc biệt có người mười vạn năm, thậm chí còn lâu hơn nữa.

Tu vi sâu, cảnh giới cao quả thật Triệu Thụy không có đủ khả năng so sánh được.


Dù sao thì thời gian hắn phi thăng lên Tiên Ma Giới quả thật là quá ngắn ngủi.

Hơn nữa thời gian hắn tu luyện ở nhân gian cũng đồng dạng không lâu.

Xem như nếu là tư chất của Triệu Thụy cho dù có tu luyện công pháp mạnh mẽ thì cũng khó so sánh được với tiên ma đã tu luyện mấy vạn năm.
Triệu Thụy từ đáy lòng vô cùng khát vọng thực lực của hắn có thể trong khoảng thời gian ngắn tăng lên mạnh mẽ để không bị những tiên ma khác dễ dàng áp chế như thế.

Bởi vậy khi hắn nghe Địch Khắc nói đến liệp sát ma thú thì đặt quyết tâm nhất định phải tham gia.

Huống chi có một ví dụ sống đang đứng sờ sờ trước mắt.

Đôn Triệt hấp thu nguyên thần của Tam Trọng Thiên yêu ma Luyện Ngục Yêu Lang kia, mặc dù chỉ là hấp thu một phần nhưng thực lực cũng đã tăng lên rất nhiều.
Từ một người Đại Thừa Kì tu chân giả trực tiếp phi thăng thành Nhất Trọng Thiên yêu ma, cùng một cảnh giới với mình! Nếu Đôn Triệt tiếp tục hấp thu nguyên thần của Luyện Ngục yêu lang thì không lâu nữa hắn có thể có được sức mạnh hơn thế nữa.
Triệu Thụy thấy được Đôn Triệt cao hứng rất nhiều cũng âm thầm hâm mộ, nếu tu vi của hắn cũng được tăng lên mạnh mẽ như thế thì tốt biết bao nhiêu!
“ Tốt lắm, ta nguyện ý tham gia cuộc vây săn lần này.” Triệu Thụy cơ hồ không hề nghĩ ngợi đáp ứng.
“Vậy ngươi đi chuẩn bị trước một chút đi, xem có cần gọi hai vị bằng hữu của ngươi đi cùng không.”Địch Khắc nói xong liền rời khỏi phòng Triệu Thụy.
Triệu Thụy đi tìm Đổng Tú Linh hỏi xem nàng có muốn đi theo không.

Đổng Tú Linh vừa nghe nói có thể tăng lên tu vi thì tự nhiên đáp ứng.

Đôn Triệt vì phải tiếp tục luyện hóa nguyên thần của Luyện Ngục Yêu Lang nên bỏ qua cơ hội lần này.

Vì thế chỉ có Triệu Thụy và Đổng Tú Linh cùng đi đến địa điểm liệp sát.

Kỳ thật thì bọn họ cũng không biết địa điểm liệp sát ở đâu.

Nhưng vì có rất nhiều thần tiên đều cưỡi mây đi trước nên hai người Triệu thụy chỉ cần theo sau họ.
Phi hành theo hướng nam một khoảng thời gian thì Triệu Thụy và Đổng Tú Linh mới đến nơi.

Đây là một bồn địa có diện tích rất lớn, cho dù là đang ở trên cao vạn thước cũng không cách nào nhìn được phía cuối bồn địa.

Bên trong bồn địa là một mảng rừng nguyên thủy rộng lớn vô ngần.

Chủ thể của rừng rậm ở đây từng là gốc đại thụ cao tới vài trăm thước màu đỏ.

Phóng mắt nhìn đi chỉ thấy như một hải dương màu đỏ.


Bên trên rừng rậm có vô số loài chim bay lượn chi chít nhìn như một loại muỗi...Trong rừng rậm thỉnh thoảng lại có tiếng ma thú gào thét liên miên đinh tai nhức óc.
“ Đây rốt cuộc là rừng rậm gì? Ta có cảm giác đây không phải là một nơi an toàn.” Đổng Tú Linh hít nhẹ một hơi lãnh khí.

Nàng đã cảm giác được bên trong rừng rậm này tựa hồ cất giấu vô số ma thú cường đại, thậm chí còn mạnh hơn bọn họ nhiều, ngay cả Dung Nham Ma Hạt cũng còn xa mới bằng.
Triệu Thụy dùng cảm giác tra xét khu rừng nguyên thủy kì dị này, sau đó gật đầu nói: “ Cảm giác của ta cũng giống ngươi, Rừng rậm này quả thật là vô cùng hung hiểm, chúng ta phải đặc biệt coi chừng.”
“Sao? Sợ à?” Thần Chú Sư Địch Khắc không biết lúc nào đến bên cạnh hai người cười nói.
“ Sợ hãi? Đương nhiên là không.” Triệu thụy nói tiếp: “ Ta chỉ là cảm thấy rừng rậm nguyên thủy ở đây tựa hồ không bình thường”.
Địch Khắc nói: “ Đúng.

Khu rừng rậm nguyên thủy này tên là Ma Sang Sâm Lâm, là nơi cổ xưa nhất trên hành tinh này, đồng thời cùng xuất hiện với Ma Sang Chi Tinh.

Nghe nói là hình thành từ lông trên thân thể của viễn cổ tiên nhân.

Ma Sang Sâm Lâm đại khái là nơi hung hiểm nhất trên tinh cầu này.

Ma thú trong rừng đều có được huyết thống hung hãn dị thường của viễn cổ tiên nhân.

Trên thực tế, cho dù là tiên ma bình thường cũng không dám đi một mình vào nơi đây.

Chỉ có thể đi theo đoàn vào đây.

Nhưng cũng chính bởi vì thế mà nơi đây trở thành địa phương săn bắn tốt nhất của chúng ta.

Nếu may mắn săn giết được một đầu ma thú đẳng cấp cao, lấy được ma đan thì tu vi sẽ đại tiến bộ.

Vì thế mà nhiều nhóm tiên ma vẫn nguyện ý mạo hiểm rất lớn đi vào trong Ma Sang Sâm Lâm này để liệp sát ma thú.

Bất quá ta phải nhắc nhở hai vị là mặc dù các ngươi đi cùng với các tiên ma khác vào giữa Ma Sang Sâm Lâm, có thể giúp đỡ lẫn nhau, nhưng hai người các ngươi mới đạt tới Nhất Trọng Thiên cảnh giới, nói thật là vẫn còn yếu.

Cứ như vậy đi vào thì nguy hiểm so với các tiên ma khác là lớn hơn nhiều.

Ta hi vọng các ngươi hãy nghĩ lại đi đã.

Mặt khác yêu ma tại Vạn Ma Thành cũng thường xuyên tấn công những người như các bạn, vì thế các ngươi phải vô cùng cẩn thận bọn họ tập kích”
Triệu Thụy cười cười hời hợt nói: “Nguy hiểm càng lớn thì thu hoạch chả phải càng cao sao?”

Bình Luận (0)
Comment