Thần Ma Cửu Biến

Chương 74

Mười hôm sau, thương thế của Trương Hiểu Vũ khỏi hẳn và cũng thành công tăng lên một cấp, nay đã là ngũ cấp Đại võ sư.

"Hiểu Vũ ca, ta đi trước đây". Trong đại sảnh, Triệu Thành đứng lên nói.

Trương Hiểu Vũ gật đầu nói:"Trong nửa tháng này ngươi làm việc không tệ, bện của Triệu thúc thế nào rồi!".

"Đối diện, ông chủ dược điếm đã nói, qua một tháng nữa là có thể khỏi hẳn". Nhắc tới bệnh của Triệu Đức Triệu Thành lại phi thường cảm kích Trương Hiểu Vũ vì đã cho hắn mượn mấy ngàn lượng bạc.

"Trước tiên chúc mừng đã, ngươi đi đi thôi!". Cửa hàng thịt nướng sinh ý càng ngày càng tốt, từ lúc mới bắt đầu không ai hỏi đến, bây giờ mỗi ngày có thể kiếm được lợi nhuận bốn năm trăm lạng bạc, sau khi trừ đi thuế và chi phí một ngày lợi nhuận đã khoảng bốn trăm lượng, không đến một năm là đã có thể thu hồi vốn rồi.

Sau khi Triệu Thành rời đi, Trương Hiểu Vũ cầm quyền sách trên bàn xem tiếp.

Đây là một quyển "Hoang thú đồ chí" do Trương Hiểu Vũ dùng ba ngàn lượng bạc mua từ Thánh giả thư điếm ở Kim Quang quận thành, trên đó tổng cộng ghi lại chín ngàn tám trăm năm mươi hai loại hoang thú, từ nhất giai đến cửu giai, cái gì cần có đều có. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Ở bên trong hắn tìm được tin tức về Thằn lằn phun hoả (Phún hỏa tích dịch), mặt trên viết "Thằn lằn phun lửa, tam giai hoang thú, khi trưởng thành có thể dài hơn mười thước, khả năng phòng ngự cực cao, có thể bắn ra hỏa cầu, có một tia Á long huyết mạch, có tỷ lệ nhỏ có thể tiến hóa thành Địa Hình long, giá trị tiềm lực hai tinh rưỡi".

Á long tức là chỉ có một tia huyết mạch nhỏ của Cự long có thực lực ít nhất đã ngoài ngũ giai, về phần huyết mạch thì tuyệt đại bộ phân hoang thú đều có một tia huyết mạch của một hoang thú cường đại nào đó, đương nhiên có thể kích hoạt huyết mạch thành công mà sinh ra tiến hóa thì phi thường ít, trong vạn con cũng khó có một. Một khi tiến hóa thành công, thực lực chắc chắn đột nhiên tăng mạnh trở thành cao giai hoang thú. Địa Hình long đúng là ngũ giai hoang thú, tinh thông hỏa thổ hai loại thuộc tính công kích, phòng ngự mười phần biến thái, thực lực so với Võ hùng còn mạnh hơn không ít.

Còn có vài loại hoang thú khác giống như Thằn lằn phun lửa, đều có cơ hội tiến hóa thành Địa Hình long, trong đó có một con nhị giai hoang thú Huyết trư cũng có Á long huyết mạch có thể tiến hóa thành Địa Hình long.

Lắc đầu, Trương Hiểu Vũ đối với thuyết tiến hoá của thế giới này thật sự không hiểu, cũng không biết là thật hay giả.

"Ngũ giai hoang thú, Kim cương viên, khi trưởng thành cao hai mươi thước, không sợ nước lửa, lực phòng ngự có thể nói là đệ nhất trong ngũ giai hoang thú, có một tia huyết mạch thượng cổ Cự viên, có thể tiến hóa lên thất giai hoang thú tỵ thủy Hỏa viên, giá trị tiềm lực năm tinh".

Khi đến trang Tỵ thủy Hỏa viên nọ, mặt trên rõ ràng viết:"Tỵ thủy Hỏa viên, thất giai hoang thú, khi trưởng thành thân cao tới trăm mét, miệng phun liệt hỏa, có thể sống ở trong nước, uy lực vô cùng, thực lực có thể sánh bằng ba gã Võ tôn cường giả, có huyết mạch thượng cổ cự viên, có thể thành tựu Cự viên chân chính, giá trị tiềm lực thất tinh rưỡi".

Tỵ thuỷ Hỏa viên này thật đúng là lợi hại, thất giai hoang thú cùng cấp với Võ tôn mà lại có thể một chọi ba, tuyệt đối là bậc vương giả trong đám thất giai hoang thú.

Nhìn từ nhất giai đến bát giai, Trương Hiểu Vũ đọc suốt ba ngày công phu mới miễn cưỡng nhớ hết được, cái này đối với kẻ không quá chăm chỉ học tập như Trương Hiểu Vũ tuyệt đối là một cái khiêu chiến thật lớn.

Cửu giai hoang thú có ghi lại ba loại, phân biệt là Thôn Thiên mãng, Hỏa Diễm cự long, Hống thiên ngưu, hơn nữa tư liệu còn không đầy đủ, đều tin tức đồn đại gì đó. Bất quá cái đó cũng đủ làm cho Trương Hiểu Vũ phi thường khiếp sợ rồi, hoang thú đạt tới cửu giai đã được xưng là Thánh thú, thực lực đã siêu phàm nhập thánh, có thể nói là Thần linh vậy. Như Thôn Thiên mãng mỗi lần há mồm có thể nuốt vào đại phiến không gian, Hỏa Diễm cự long chính là Cự long chân chính, Hống thiên ngưu một tiếng rống có thể làm cho thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang.

Đem Hoang thú đồ chí ném vào Nguyên giới, Trương Hiểu Vũ day day huyệt Thái Dương, đọc sách thật đúng là hao tâm tốn sức.

Trên tầng hai Thanh phong trà lâu tại một ngã tư lớn nhất Kim Quang quận thành thuộc khu Hoàng kim phố,.

"Hiểu Vũ, ngươi đã đến rồi, ngồi đi". Lý Đức cùng Hoa Tuấn Kiệt, Lâm Thiên Hào ba người đã chờ ở đây rồi.

Trương Hiểu Vũ xin lỗi nói:"Ta mải đọc sách quên cả thời gian, thật ngại quá".

"Xem ra là bản Hoang thú đồ chí đó sao? Ta nói thật, thông tin trên đó khẳng định là vớ vẩn, Đằng Vân đại lục chưa từng xuất hiện qua Thánh thú, nếu xuất hiện thì nhân loại không phải đã tận thế rồi sao". Tiểu mập mạp Lâm Thiên Hào bĩu môi không tin nói.

Hoa Tuấn Kiệt nói:"Võ thánh đã từng xuất hiện thì vì cái gì mà Thánh thú lại không có, nhưng thật ra ngươi nên hảo hảo tu luyện đi, mười năm trước ngươi là nhị cấp võ giả, mười năm sau vẫn là nhị cấp võ giả, cũng làm cho người ta không nói được lời nào nữa!".

Lâm Thiên Hào cổ quái nói:"Sư phụ ta nói, công pháp ta tu luyện phải qua mười sáu năm mới có hiệu quả, hiện tại mới mười bốn năm, còn thiếu hai năm nữa".

"Có loại công pháp này sao?" Mấy người đều không tin nói.

Lý Đức uống một ngụm trà rồi mở miệng nói:"Nửa tháng sau là ngày Thiết Nhân vương khiêu chiến ca ca ta, Thiếp khiêu chiến đã đưa tới một canh giờ trước".

"Thiết Nhân vương khiêu chiến Lý Dục?" Hoa Tuấn Kiệt thốt ra.

Lâm Thiên Hào cười tủm tỉm nói:"Thiết Nhân vương không phải là bị ca ca ngươi đánh thua sao, hắn chỉ ngăn được một quyền, quyền thứ hai liền bị đánh úp sấp xuống".

"Ta nghĩ lần này Thiết Nhân vương đến khiêu chiến, khẳng định là có đột phá, nếu không không có khả năng tự rước lấy nhục". Trương Hiểu Vũ nói.

Lý Đức gật gật đầu nói:"Không sai, ta nghe nói Thiết giáp chân thân của hắn ba tháng trước đã tiến vào tầng thứ năm, cũng từ trong đó ngộ ra một môn quyền pháp cực kỳ lợi hại, lần này đến khiêu chiến là muốn tới báo thù".

Vũ lâm nhân sĩ đều phi thường coi trọng sĩ diện, Thiết Nhân vương thân là cao thủ thành danh đã lâu, vẫn được mọi người tôn kính cùng kính ngưỡng thế nhưng lại bị một tiểu quỷ đả bại. Loại đả kích này đối với ai mà nói đều phi thường nặng nề. Thiết Nhân vương lần này nhất định phải khiêu chiến, một lần nữa lấy lại thể diện của mình.

"Chỉ sợ vài ngày nữa toàn bộ Kim Quang quận thành sẽ sôi trào lên, chiến đấu cấp bậc Võ vương ai mà không muốn nhìn chứ?" Hoa Tuấn Kiệt lắc đầu cười nói.

Lâm Thiên Hào nhớ lại cảnh một năm trước hai người luận võ nói:"Khi đó số lượng người đến quan khán cũng tới hai mươi mấy vạn! Có một nửa là từ bên ngoài chạy tới, không biết lần này có bao nhiêu người đây".

Chuyện Thiết Nhân vương khiêu chiến tiểu kim thân Lý Dục nhanh chóng lan ra, phố lớn ngõ nhỏ chỉ cần là người thích tu luyện vũ kỹ đều cực kỳ chú ý tới chuyện này, túm năm tụm ba ghé đầu vào nhau, hoặc ngồi ở tửu lâu hoặc là trà lâu nhiệt liệt thảo luận.

"Nghe nói chưa? Thiết Nhân vương lại khiêu chiến tiểu kim thân Lý Dục".

"Cái gì! Sao ta chưa nghe nói đến".

"Chuyện này đã truyền đi rồi, ngươi ra ngoài hỏi thăm một chút, ai mà không nói chuyện này chứ".

"Bạn hữu, ta mời ngươi uống rượu, ngươi nói cho ta nghe một chút đi".

"Ta chính là chờ ngươi nói những lời này".

Chỉ cần mấy ngày công phu, tin tức này không chỉ có toàn bộ võ lâm giới tại Kim Quang quận thành biết mà còn nhanh chóng lan ra các thành khác quanh Kim Quang quận thành, vô số võ giả nghe được tin tức từ ngàn dặm xa xôi chạy lại, trong đó có nam có nữ, có già có trẻ, đương nhiên nhiều nhất là đám thanh niên cùng tuổi với Lý Dục. Đám thanh niên này đều muốn nhìn xem mình và tiểu kim thân Lý Dục đến tột cùng chênh lệch ở đây và liệu mình có thể thắng hắn hay không.

Trên quan đạo rộng lớn, một đầu hoang thú dài bốn năm thước chở một thanh niên lao đi như điện, người có ánh mắt lợi hại nhìn được hoang thú nọ như sư tử mà lại giống như hổ, rõ ràng là tam giai đỉnh hoang thú Sư hổ báo, người trẻ tuổi này có thể hàng phục được nó thực lực chỉ sợ đã đạt tới cấp bậc Võ vương, thiên phú tuyệt đối không dưới tiểu kim thân Lý Dục ở Kim Quang quận thành.

Cùng thời gian đó, trên một nơi hoang dã cách Kim Quang quận thành mấy trăm dặm, một cái bóng trắng lao qua, tốc độ nhanh như u linh. Khi nó dừng lại trên một thân cây cao mấy chục thước thì mới nhìn rõ đó là một con Báo lớn da lông trắng như tuyết, dài chừng bốn thước, thân thể thon dài mạnh mẽ ẩn chứa đầy bạo lực và tốc độ. Trên lưng Báo tuyết có nữ tử đang ngồi, từ kiều đồn cùng vòng eo tinh tế mà nhìn ra cô gái này đầy mị lực.

Bình Luận (0)
Comment