Thần Ma Thiên Tôn

Chương 1001

Lăng Tiêu Thánh Điện điện chủ nhìn Phúc Hải Thứ Thần bay đi, cũng bắt đầu thấy lo lắng. Lần này Phúc Hải Thứ Thần thất bại chỉ e thần giới sẽ phái tới Thứ Thần lợi hại hơn, chắc chắn chúng sẽ không dừng lại.

- Đây chính là Thứ Thần? Hắn đứng ở đó nhưng ta không cảm nhận được sự tồn tại của hắn.

Ninh Tiểu Xuyên nghĩ.

Sinh linh thần giới ở xung quanh nhìn về bọn Ninh Tiểu Xuyên với ánh mắt thù hận.

- Hừ, bọn sinh linh Đại Diêm đừng có vui mừng quá sớm. Phúc Hải Thứ Thần chỉ là một trong những Thứ Thần từ thần giới, còn các vị Thứ Thần khác nữa sẽ tới. Đến lúc đó cho dù là Lăng Tiêu Thánh Điện điện chủ cũng không bảo vệ được các ngươi!

Một thiên tài thần giới sau lưng có cánh, đầu giống kim điêu nói.

- Cứ đợi đấy. Đại chiến Phong Thần lần này chắc chắn sẽ kết thúc với chiến thắng thuộc về văn minh Thần Hà bọn ta.

Một thiên tài thần giới thể hình cao lớn, toàn thân tỏa tử khí nói.

Tất cả sinh linh thần giới đều khinh thường võ giả Đạ Diêm. Trong mắt chúng sinh linh Đại Diêm muốn đối kháng với thần giới thì chỉ như châu chấu đá xe mà thôi.

Ninh Tiểu Xuyên mặc kệ chúng, vẫn tiếp tục tu luyện.

Hình Long nhìn Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt không có bất cứ biểu cảm gì, chỉ gật gù một chút. Đúng lúc đó trong trời đất đột nhiên xuất hiện hai luồng áp lực cường đại.

Tất cả võ giả đều cảm thấy bị đè nén, không gian bắt đầu vỡ vụng, mặt đất sụt xuống.Bầu trời vừa rồi còn rất quang đãng giờ lại nổi cuồng phong, sấm sét đì đùng, trong đám mây như ẩn như hiện một con cự long, tiếng long ngâm khiến tất cả sững sờ.

Một cái đầu rồng từ trên nghìn vạn mét lao xuống, đôi mắt nó còn to hơn cả cánh cửa sắt của Lăng Tiêu Thánh Điện. Võ giả ở đây so với nó chỉ như con kiến.

Trên đầu rồng có đôi sừng to, trên đó chứa năng lượng cường đại, có thể dễ dàng giết hết võ giả ở đây. Toàn thân cự long phủ đầy vảy đen, mỗi tấm vảy đều tương đương với một món chí tôn vương khí. Cho dù tất cả võ giả có cùng tấn công cũng chẳng tạo được thương thế gì tới nó.

Khi mọi người đang chấn kinh vì biến cố bất ngờ thi mặt đất rung chuyển, cứ mỗi năm giây lại có tiếng nổ lớn vang lên. Mọi người đều nhìn thấy một đôi chân đang tiến lại phía họ.

Đôi chân đó vô cùng lớn, xuyên qua tầng mây, căn bản không thể nhìn thấy phía trên của bàn chân. Vì từ bàn chân tới đầu gối cao tới trăm vạn mét, mỗi sợi lông trên đó đều sánh ngang một món chí tôn vương khí. Khi bàn chân giậm xuống là mặt đất sẽ xuất hiện một dấu chân khổng lồ, mặt đất lún xuống cả vài trăm mét.

Mỗi lần người khổng lồ đó di chuyển là phát ra âm thanh kinh thiên động địa.

- Ngươi chính là kẻ mạnh nhất Đại Diêm?

Cái đầu rồng trên trời lên tiếng.

Cùng lúc khi nó nói, trên trời sấm sét khiến Thiên Đình tối sầm lại như ngày tận thế đang tới.

- Người mạnh nhất không phải ta. Nhưng nếu hai vị có việc gì có thể nói với ta.

Hình Long đứng đó nhìn cái đầu rồng và người khổng lồ. Hắn biết cả hai đều là Thứ Thần từ thần giới, tu vi không hề thua kém hắn.

Nhưng Hình Long không hề sợ hãi, hắn còn có trách nhiệm của chúa tể Thiên Đình, hắn tuyệt đối không cho phép mình lâm trận mà bỏ chạy.

- Ngươi đã gặp Phong Thần sứ giả chưa?

Người khổng lồ kia lên tiếng, giọng nói của hắn vọng xuống từ nghìn vạn mét, mỗi chữ đều như tiếng sấm nổ khiến các võ giả đau nhói màng nhĩ.

- Gặp rồi thì sao? Chưa gặp thì sao?

Hình Long cười khảy.

- Hừ, không biết điều!

Người khổng lồ rất không hài lòng về câu trả lời của Hình Long, một nắm đấm bằng lửa tựa thiên thạch từ trên trời lao xuống. Những nơi nó bay qua không gian đều vỡ vụn.

Khí lưu nhanh chóng xoay chuyển, tạo thành vô số vòi rồng, sức phá hoại càng mạnh thêm.

Nắm đấm lửa khổng lồ kia chỉ còn cách vài vạn mét, Hình Long cầm trường thương lên nhằm thẳng hướng nắm đấm kia ném đi. Âm thanh vun vút sắc bén cùng với sức mạnh lớn lao đâm nổ tung nắm đấm lửa kia không cho nó rơi xuống mặt đất.

Trường thương cũng nhanh chóng quay lại tay Hình Long.

- Các hạ tốt xấu gì cũng là một vị Thứ Thần, lẽ nào không sợ một quyền của mình giết chết cả thiên tài thần giới hay sao?

Hình Long nói.

Thật ra nếu nắm đấm lửa đó rơi xuống mặt đất thì cả Thiên Đình cũng bị hủy diệt chứ đừng nói tới các sinh linh khác.

- Hừ!

Con cự long trên trời hừ lạnh, đáp xuống mặt đất biến thành một nam tử vô cùng tà dị, lạnh lùng nhìn Hình Long.

- Ngươi đã không muốn nói thì chúng ta chiến một trận, sao hả?

Lúc này người khổng lồ kia cũng biến thành hình người bình thường.

Hai người lần lượt là hai Thứ Thần của Thiên Ma Tinh Vực và Thần Long Tinh Vực, đại diện Long tộc và Ma tộc. Thứ Thần của Long tộc là Long Thích Ma, của Ma tộc là Ma Chú.

- Có gì không dám?

Ngay sau đó, Long Hình, Long Thích Ma, Ma Chú đều biến mất, áp lực trong không gian cũng theo đó biến mất.

- Chắc chắn Lăng Tiêu Thánh Điện điện chủ sẽ thua hai Thứ Thần đại nhân.

Sinh linh thần giới nói.

Lúc này, phía chân trời xuất hiện ánh mặt trời, mây đen sấm sét cũng nhanh chóng tan đi. Ánh nắng xuất hiện chiếu sáng đại địa.

Đúng lúc đó Ninh Tiểu Xuyên cảm nhận được một luồng dao động quen thuộc. hắn dùng tâm thần kiếm tra, thì phát hiện đó là Sửu bà bà!

Hắn thích phóng tâm thần, nhìn thấy trong đám người xuất hiện ba người, bên cạnh họ chính là Sửu bà bà.

Hai tay hai chân Sửu bà bà đều đeo khóa, bước đi phát ra tiếng xiềng xích, trên người bà là quần áo tù, viết chữ tù rất lớn.

- Đây chính là vị Thần Nông duy nhất của Đại Diêm các ngươi. Giờ bà ta đã thành tù binh của bọn ta. Cường giả của Đại Diêm chẳng qua cũng chỉ có vậy, ngay cả Thần Nông của thế giới mình cũng không cứu được.

Một thiên tài trẻ tuổi của Long tộc nói.

Bên cạnh hắn là một tiểu nam hài tà dị, hai mắt nhìn chăm chăm Tiểu Hồng, còn bất giác liếm môi.

- Ấu thần long?

Ninh Tiểu Xuyên luôn nhìn Sửu bà bà nên cũng nhận thấy động tác vừa rồi của tiểu nam hài kia, nghĩ một chút là biết thân phận của nó.

- Hừm?

Lúc này ba người kia cũng chú ý tới Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt sắc bén với sát khí mãnh liệt.

- Đấu Chiến Thần Long Sứ!

Ninh Tiểu Xuyên và ba kẻ kia cùng lên tiếng, nhưng họ không động thủ mà chỉ nhìn nhau từ xa.

Ba kẻ kia đều là Thái Sơ Vấn Hoa, hơn nữa đều là đệ tử của Long Thích Ma, tu vi Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín.

- Hừ.

Ba kẻ đó cười khảy, rồi cũng không nói gì thêm.

- Bà bà!

Đúng lúc ấy, giọng nói của hai nữ tử vang lên, Ninh Tiểu Xuyên khựng người, lập tức nhìn về hướng phát ra giọng nói, là Nguyệt Thần và Thất công chúa!

- Không ngờ họ cũng tới đây!

Ninh Tiểu Xuyên nghĩ bụng.

- Các ngươi mau thả bà bà ra!

Thất công chúa vô cùng giận dữ, nàng không ngờ sinh linh thần giới bắt Sửu bà bà đi lại còn đưa ra đường hoàng như vậy. Rõ ràng là muốn đàn áp sĩ khí của võ giả Đại Diêm.

Sửu bà bà có ơn với Triệu Phong, bất luận thế nào Thất công chúa cũng phải cứu được Sửu bà bà.

Thất công chúa không chút do dự, lập tức xông tới ba Đấu Chiến Thần Long Sứ. Các sinh linh thần giới thấy Thất công chú động thân thì tất cả cùng thi triển thần thông ngăn cản.

Thất công chúa bỏ qua hết công kích, biến thành một đạo lưu quang lao vút tới bên cạnh Sửu bà bà, chuẩn bị cứu Sửu bà bà đi.

Nhưng Sửu bà bà là một vị Thần Nông, là đối tượng văn minh Thần Hà trọng điểm chú ý, sao có thể canh chừng lỏng lẻo.

Trong ba Đấu Chiến Thần Long Sứ, một người toàn thân phủ vảy rồng tến Khuê Thanh nhanh chóng tới bên cạnh Thất công chúa. Những nơi hắn đi qua đều để lại vô số ảo ảnh. Sau đó tất cả đều thấy Thất công chúa nháy mắt bị hắn đá bay ra.

- Ha ha, con gái của chúa tể Thiên Đình cũng chỉ vậy.

Khuê Thanh cười lớn.

Võ giả Đại Diêm đều vô cùng phẫn nộ. Hành vi của Khuê Thanh không khác gì sỉ nhục bọn họ, nhưng họ lại không có cách nào đánh bại hắn, vô cùng ấm ức.

- Công chúa, ta tới cứu nàng!

Trong đám người, một nam tử mặc y phục nho sinh bay lên, tay cầm quạt mở ra, một dòng hà lưu từ trong quạt chảy ra nhấn chìm cả cửa lớn Lăng Tiêu Thánh Điện, hơn nữa còn vô cùng nóng bỏng, trên bề mặt nổi bong bóng.

Người này là đệ tử của một trưởng lão Lăng Tiêu Thánh Điện, tên là Trương Viễn. Từ lần đầu tiên thấy Thất công chúa đã thích nàng, có thể coi là một trong những người theo đuổi nàng.

- Chẳng qua chỉ vậy thôi!

Tiểu nam hài bên cạnh Khuê Thanh hừ lạnh, há mồm hút dòng hà lưu đó vào bụng.

Rồi khi mọi người chưa kịp hiểu ra điều gì xảy ra, Trương Viễn bay ra, hai tay bị chặt đứt, chiếc quạt cũng tan thành trăm mảnh.

- Á!!!

Trương Viễn kêu lên thảm thiết, hắn định dụng Chí Tôn Khí trị thương nhưng lại phát hiện thứ sức mạnh kia vẫn ở miệng vết thương khiến hắn không thể mọc ra tay mới được.

- Ha ha, sinh linh Đại Diêm cũng chỉ vậy thôi mà! Một công chúa, một kẻ theo đuổi, ngay một chiêu của thiên tài Long tộc bọn ta cũng không đỡ nổi. Đúng là phế vật!

Sinh linh thần giới châm chọc.

- Đúng vậy. Ta thấy văn minh Thần Hà căn bản không cần phái tới Thứ Thần. Cho dù là chúng ta cũng có thể hoành tảo Đại Diêm. Bọn chúng sao có thể đánh bại chủng tộc đã tạo ra chúng chứ?

Một sinh linh thần giới khác cười chế giễu.

Đám sinh linh thần giới vẫn tiếp tục châm chọc, hoàn toàn không coi sinh linh Đại Diêm ra gì, giống như chắc chắn đại chiến Phong Thần chắc chắn là chúng thắng rồi vậy.
Bình Luận (0)
Comment