Thần Ma Thiên Tôn

Chương 1048

Vì Lăng Tiêu Thánh Điện đột nhiên xuất hiện sáu vị Thứ Thần, Tuyệt Phong Lão Tổ và Tiêu Dịch Tiên lại lùi về bên cạnh Tuyệt Thiên Lão Tổ:

- Đại ca, giờ sao?

Tuyệt Thiên Lão Tổ cũng phải thận trọng, lạnh lùng nói:

- Thứ Thần long tộc, yêu tộc, ma tộc, các ngươi còn chưa thấy đủ sao? Giờ không ra thì đợi đến khi nào?

Tuyệt Thiên Lão Tổ dứt lời, trên không trung xuất hiện một khe nứt. Bầu trời đang gió nhẹ trời trong đột nhiên nổi cuồng phong, lôi điện nổ đùng đoàng. Trong tầng lôi vân như ẩn như hiện con cự long khổng lồ, tiếng long ngâm chấn nhiếp tất cả mọi người.

Một con ma long từ trên cao nghìn vạn dặm đáp xuống. Hai con mắt của nó còn to hơn cánh cửa huyền thiết của Lăng Tiêu Thánh Điện. Trên đầu nó mọc đôi sừng dài, trên đó chứa năng lượng lớn lao.

- Long Thích Ma! Thanh thế của ngươi cũng lớn quá!

Thứ Thần ma tộc Ma Chú cũng chậm rãi từ trong hư không bước ra, mỗi bước chân đều tạo thành một làn sóng dao động trong hư không.

Long Thích Ma hé mắt, lạnh lùng nói:

- Ha ha, một bước vạn dặm, xem ra ngươi nắm bắt sức mạnh không gian cũng không phải tầm thường.

- Các ngươi có thể dừng một chút không?

Lời nói vừa dứt thì trong hư không lại xuất hiện một sinh linh đầu giao long, chính là Phục Hải Thứ Thần bị điện chủ Lăng Tiêu Thánh Điện Hình Long đả thương trước đó.

Phục Hải Thứ Thần giận dữ nhìn Thiên Đình chi chủ:

- Hình Long, lần này chúng ta hãy tính nợ cho xong đi.

- Luôn sẵn sàng!

Thiên Đình chi chủ lãnh đạm nói, thần tình không có bất cứ sự thay đổi nào.

- Lần trước Phục Hải Thứ Thần suýt chút nữa đã chết trong tay Thiên Đình chi chủ. Giờ còn dám tới khiêu chiến? Thật to gan nha!

Một nữ tử đầu cài châm tím, mặc y phục đỏ nói.

- Tiểu bối, ngươi muốn chết!

Phục Hải Thứ Thần nghe thấy sinh linh Đại Diêm dám xát muối vào vết thương của mình thì phẫn nô. Từ trên trời đánh xuống một chưởng khổng lồ, giống như tảng thiên thạch từ vũ trụ rơi xuống. Nếu bị đánh trúng, cho dù là tu sĩ Tạo Hóa Cảnh tầng thứ chín có lẽ cũng tan thành tro bụi.

- Nam A Vô A Di!

Chưởng của Phục Hải Thứ Thần vừa chạm tới nữ tử kia thì bị một quầng Phật quang chặn lại. Phật quang giống như có linh tính, bọc lấy bàn tay kia, trên bầu trời tỏa ra ánh sáng mãnh liệt tựa mặt trời.

- Món chí tôn hoàng khí này bản tọa lấy. Phục Hải Thứ Thần thí chủ, ta đại diện cho Phật Tổ cảm tạ ân đức của thí chủ.

Một vị hòa thường mặc cà sa ngọc, tay cầm một cái mộc ngư cũ kỹ nói.

Chòm râu của hòa thượng rất dài, trên đầu có chín chấm tròn, tỏa ra kim quang.

- Mẹ kiếp...

Phục Hải Thứ Thần không kìm được chửi một câu, vô cùng xót ruột, nhưng để giữ thể diện, hắn vẫn bình tĩnh nói:

- Nếu ngươi thích thì cứ cầm đi.

Hành vi của hòa thượng này khiến Ninh Tiểu Xuyên nhớ tới một người quen. Nhưng hắn đứng cùng Thiên Đình chi chủ chắc tu vi không tầm thường, có lẽ cũng là Thứ Thần ẩn thế.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Nhạc trưởng lão trước kia có từng gặp vị hòa thượng này chưa?

Nhạc Minh Tùng lắc đầu.

- Đây là vị cao tăng đắc đạo của Đại Nhật Cực Lạc Cung bọn ta, tên là Đạt Ma Thần Phật, năm vạn năm trước đã biến mất, không ngờ vẫn còn sống. Ta cũng chỉ thấy người này trong tranh ở Đại Nhật Cực Lạc Cung.

Đàn Càn hòa thượng không biết từ bao giờ đã ở bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, cung kính cúi chào Đạt Ma Thần Phật.

- Quả nhiên là từ Đại Nhật Cực Lạc Cung. Chẳng trách mà sao ta thấy giống Đàn Càn hòa thượng thế? Tổ sư thế nào thì truyền nhân như vậy mà.

Ninh Tiểu Xuyên nghĩ bụng.

- Đạt Ma, năm vạn năm không gặp, tham niệm của ngươi vẫn chưa bỏ nhỉ?

Một lão đạo mặc đạo bào, tay cầm phất trần nói.

- Là Thái Thượng Lão Tổ của Đạo Tông bọn ta. Năm vạn năm trước khi tu thành Thần Tôn đột nhiên biến mất không tung tích. Không ngờ khi còn sống ta lại được gặp lại lão nhân gia. Giờ có chết ta cũng nhắm mắt.

Lão đạo của một đạo quan xúc động nói:

- Long tổ, hìn người đó giống hệt với bức tượng của long tộc chúng ta. Chắc chắn là vị tiên tổ Thần Long của long tộc chúng ta.

Một số sinh linh long tộc quỳ lạy Thần Long đang uốn lượn trên Lăng Tiêu Thánh Điện.

Long tộc mà họ nói đương nhiên không phải long tộc của văn minh Thần Hà, Đại Diêm cũng có long tộc.

- Nữ tử xinh đẹp phía sau Thiên Đình chi chủ chắc là Đế Hậu nhỉ? Không ngờ cũng đột phá lên Thứ Thần Cảnh rồi.

Nhạc Minh Tùng vuốt vuốt chòm râu nói.

Thứ Thần của Đại Diêm và văn minh Thần Hà liền một lúc xuất hiện ở Lăng Tiêu Thánh Điện, khiến mọi người không thở nổi. Sau khi đàm phán cuối cùng mười bốn vị Thứ Thần lần lượt thi chiến đấu bảy trận. Đương nhiên bên thua sẽ phải đưa bên thắng một quả Đại Lục Chi Tâm. Dù sao thì trận chiến giữa các Thứ Thần thực sự có sức phá hoại quá lớn, đủ để hủy diệt mọi thứ.

Thiên tài trẻ tuổi cũng tiến hành bảy trận đấu, đặt cược cũng vậy, mỗi một trận thua sẽ mất cho đối phương một quả Đại Lục Chi Tâm.

- Thứ Thần Đại Diêm đúng là ngu xuẩn lại đi đồng ý với ý kiến của Tuyệt Thiên Lão Tổ chúng ta. Thế không phải là tặng không cho chúng ta bảy quả Đại Lục Chi Tâm hay sao?

Một thanh niên A Tu La tộc khinh thường nói.

- Nói vậy hơi sớm. Nghe nói Đại Diêm cũng có thiên tài mà rất nhiều thiên tài A Tu La tộc chúng ta đã chết trong tay hắn. Ta đoán sẽ không đơn giản đâu.

Một tu sĩ cao tuổi hơn một chút của A Tu La nói.

- Ninh Tiểu Xuyên đúng không? Mong là hắn không làm ta thất vọng, khà khà!

- Không phải Ninh Tiểu Xuyên. Là Tu Thần Tử. Nghe nói một trăm năm trước hắn đã đột phá Tạo Hóa Cảnh tầng thứ sáu. Đã một trăm năm qua đi, không ai biết tu vi của hắn sẽ khủng bố tới mức nào. Nếu ta được làm nô bộc của hắn cũng tốt.

Một nữ tử A Tu La tộc kích động nói.

- Ngươi chính là Ninh Tiểu Xuyên?

Tử Kim Hoàng Chủ đứng ở Lăng Tiêu Thánh Điện nhìn Ninh Tiểu Xuyên hỏi.

Ninh Tiểu Xuyên cung kính cúi mình, đáp:

- Chính ta.

- Tiên tổ!

Tử Hàn Yên quỳ hai chân trước Tử Kim Hoàng Chủ, cung kính nói.

- Ừm, không tồi! Đứng dậy đi! Ngươi trẻ như vậy đã tu luyện Tử Hà Kinh tới tiểu thành. Ta khi ở tuổi ngươi mới nhập môn Tử Hà Kinh. Sau này ngươi có nhiều cơ hội vượt qua ta, không hổ là hậu nhân của Tử gia! Ha ha!!

Tử Kim Hoàng Chủ lúc này hoàn toàn không giống một võ giả mà như lão nhân bình thường.

- Đây không phải chỗ nói chuyện, vào Lăng Tiêu Thánh Điện rồi nói. Tiện thể nói cho họ tình hình chiến trận.

Tô Táng Thiên nói.

Vù!

Một cánh cửa lớn cao trăm mét dần nâng lên. Ninh Tiểu Xuyên, Tử Hàn Yên, Nhạc Minh Tùng, Tử Hàn Yên, Đàn Càn hòa thượng, Quang Minh Thánh Nữ và Tiểu Hồng theo Tử Kim Hoàng Chủ bước vào trong Lăng Tiêu Thánh Điện.

Bên trong Lăng Tiêu Thánh Điện rất rộng, tất cả kiến trúc đều được tạo từ huyền thiết. Cho dù một Chí Tôn Vạn Cổ Cảnh tung quyền cũng không tạo ra bất cứ tổn thất gì.

- Ngồi đi!

- Vâng.

Mấy người Ninh Tiểu Xuyên, Tuyết Linh Hư đồng thanh.

- Thứ Thần văn minh Thần Hà đối chiến từng trận với ta, thiên tài trẻ tuổi cũng có bảy trận đấu. Chắc các ngươi cũng biết rồi?

Một trung niên nam tử mặc long bào nói.

- Ta biết.

Ninh Tiểu Xuyên đáp.

- Ninh Tiểu Xuyên, bọn ta quyết định ngươi, Tuyết Linh Hư, Nhạc Minh Tùng, Tử Hàn Yên cũng tham gia chiến đấu. Các ngươi có đồng ý không?

Tử Kim Hoàng Chủ hỏi.

- Việc này liên quan tới tương lai của Đại Diêm, chỉ khi thắng các ngươi mới có thêm nhiều Đại Lục Chi Tâm hơn. Chỉ khi có đủ mười sáu quả Đại Lục Chi Tâm mới khởi động được Thượng Cổ đại trận. Vì thế các ngươi tuyệt đối không thể thua.

Tô Táng Thiên nghiêm nghị nói.

Ninh Tiểu Xuyên không hề suy nghĩ, đáp:

- Ta đồng ý tham gia!

- Ta cũng đồng ý!

Nhạc Minh Tùng và Tuyết Linh Hư đều nói.

Nếu ngay cả Thiên Đình cũng bị công chiếm thì Đại Diêm coi như hết. Vì thế Ninh Tiểu Xuyên buộc phải ra mặt, cho dù có tan xương nát thịt.

- Tốt tốt tốt!

Thiên Đình chi chủ nói:

- Từ hôm nay các ngươi tùy ý sử dụng tài nguyên Thiên Đình. Cần gì cũng đừng khách khí. Ngoài ra còn có ba thiên tài khác cũng tham gia, các ngươi làm quen một chút.

Thiên Đình chi chủ dứt lời liền có ba người từ phía trong đi ra.

Hai nam một nữ, nam rất ngọc thụ lâm phong, còn nữ thì thật sự xinh đẹp, xương quai xanh trắng nõn, thân hình thướt tha, mái tóc dài buông tới eo, mặt che tấm mạng trắng, giống như tiên nữ vậy. Một mùi hương quen thuộc truyền tới Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên dám khẳng định hắn quen nữ tử này, mùi hương trên người nàng ta rất quen.

- Rốt cuộc nàng ta là ai?

Trong đầu Ninh Tiểu Xuyên tìm một lượt những nữ tử mình quen, cuối cùng đột nhiên nhớ ra kẻ địch có thể đã chết. Lẽ nào là người đó? Nhưng...sao có thể?
Bình Luận (0)
Comment