Thần Ma Thiên Tôn

Chương 512

Đêm qua, lúc Ninh Tiểu Xuyên giao thủ với Lôi Nhất, lực lượng của “Thiên Tôn Ấn” và “cốt châu” tại mi tâm hợp thành một thể, bộc phát ra uy lực vô cùng đáng sợ, chỉ một chiêu đã có thể đánh cho Lôi Nhất trọng thương.

- Nếu như có thể khiến cho “Võ Hồn Thiên Tôn Ấn” và “cốt châu” hòa hợp thành một thể, nhất định càng có thể bộc phát ra lực lượng cường đại hơn.

Ninh Tiểu Xuyên nhắm mắt lại, đồng thời điều động Võ Hồn Thiên Tôn Ấn và cốt châu, muốn thi triển lại một kích tối qua.

Thế nhưng, Võ Hồn Thiên Tôn Ấn lại bài xích với cốt châu, căn bản không có dấu hiệu tương dung.

Ninh Tiểu Xuyên liên tiếp thử hơn mười lần cũng không thành công.

- Xem ra tối hôm qua là do vận khí tốt, muốn thi triển ra một kích cường đại như vậy, gần như là chuyện không thể. Chẳng qua, nếu như tình huống này đã xảy ra một lần, như vậy thì cả hai nhất định có thể dung hợp được, chẳng qua bây giờ ta còn chưa tìm được phương pháp xử lý chính xác mà thôi.

Ninh Tiểu Xuyên thoáng suy tư, đột nhiên ánh mắt sáng ngời, lẩm bẩm:

- Võ Hồn Thiên Tôn Ấn và cốt châu tạm thời không thể dung hợp được, vậy thì có thể thử dung hợp Võ Hồn Đỉnh Ấn và Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, một khi thành công, nói không chừng ta sẽ trực tiếp trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư.

Ninh Tiểu Xuyên và những Võ giả khác có chút bất đồng, hắn có đến tận ba cái Võ Hồn Ấn.

Thế nhưng, khiến Ninh Tiểu Xuyên thất vọng chính là Võ Hồn Đỉnh Ấn và Dưỡng Tâm Chân Đỉnh cũng dung hợp thất bại, chẳng qua lực bài xích giữa hai thứ này cũng không lớn lắm, nhiều lần đều cảm thấy chỉ còn thiếu chút nữa là có thể thành công. Thế nhưng, cuối cùng đều thất bại.

Cuối cùng, Ninh Tiểu Xuyên không thể không ký thác hy vọng vào việc dung hợp “Võ Hồn Kiếm Ấn” và “Ma kiếm”.

Võ Hồn Kiếm Ấn và Ma kiếm đều lơ lửng trong Huyết khiếu, cùng là dạng kiếm, không ngừng xoay tròn quanh nhau, tựa như muốn chồng lên, hoặc là hòa tan vào nhau.

Trải qua hai lần thất bại trước, Ninh Tiểu Xuyên xem như đã có chút kinh nghiệm, không dùng phương thức cường ngạnh để dung hợp hai thứ này, mà chậm rãi thúc giục 12 đạo Diệt Thế chi khí, dùng Diệt Thế chi khí bao trùm lấy Võ Hồn Kiếm Ấn.

- Keng…

Sau khi 12 đạo Diệt Thế chi khí tiếp xúc với Võ Hồn Kiếm Ấn, Vỗ Hồn Kiếm Ấn lập tức run rẩy, giống như muốn thoát ra ngoài.

Thế nhưng, Vỗ Hồn Kiếm Ấn rất nhanh đã thích ứng, không còn bài xích Diệt Thế chi khí nữa, ngược lại dưới sự lôi kéo của Diệt Thế chi khí, bắt đầu kết hợp với Ma kiếm.

Có hi vọng.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thoáng mừng rỡ, đang định thúc giục cho cả hai dung hợp với nhau, thế nhưng, Ma kiếm và Vỗ Hồn Kiếm Ấn đều chấn động mãnh liệt, lại lần nữa tách ra.

- Lại thất bại rồi, chẳng qua, lực bài xích giữa Vỗ Hồn Kiếm Ấn và k là nhỏ nhất, có lẽ có vẫn có khả năng dung hợp thành công. Tiếp tục!

Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa điều động Diệt Thế chi khí, dẫn dắt Vỗ Hồn Kiếm Ấn, khiến cho hai thứ không ngừng dung hợp vào nhau, đáng tiếc là cuối cùng vẫn thất bại.

Sau bảy lần thất bại, cuối cùng Vỗ Hồn Kiếm Ấn và Ma kiếm cũng dán chặt vào nhau, hơn nữa, Vỗ Hồn Kiếm Ấn dường như đã bắt đầu tương dung với Ma kiếm.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên kích động không gì sánh nổi, nếu như Vỗ Hồn Kiếm Ấn và Ma kiếm có thể tương dung, như vậy uy lực của Ma kiếm sẽ cường đại đến mức nào?

Võ Hồn dung hợp với kiếm thành một thể.

Đây chính là thủ đoạn đặc thù của kiếm tu, có thể khiến cho lực chiến đấu của bản thân trở nên cường đại không gì sánh nổi, có thể nói là vô địch trong cùng cảnh giới.

Ninh Tiểu Xuyên để cho Vỗ Hồn Kiếm Ấn và Ma kiếm tương dung, thật ra là một loại phương thức tu luyện tương tự như kiếm tu, chiến lực nhất định sẽ tiến thêm một bước dài.

Ma kiếm chém ra ngoài, liền mang theo công kích của Võ Hồn Ấn, thậm chí rất có khả năng một kiếm trảm phá Võ Hồn Ấn của địch nhân.

Ninh Tiểu Xuyên không khỏi chờ mong chuyện này.

Thời gian một ngày dần trôi qua, Ma kiếm và Vỗ Hồn Kiếm Ấn cuối cùng cũng dung hợp hoàn toàn.

Trên thân Ma kiếm xuất hiện một đường kiếm vân nhàn nhạt, linh tính kiếm thể trở nên càng cường đại hơn, tựa như hoàn toàn hòa hợp thành một thể với Ninh Tiểu Xuyên, chỉ cần ý niệm của Ninh Tiểu Xuyên khẽ động là có thể điều động được nó.

- Trảm!

Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên mở mắt, ngón tay điểm về phía trước một chỉ, Ma kiếm từ trong cơ thể hắn bay ra, một kiếm đâm xuyên một đầu Hắc Dực Tích cách ngoài 300 dặm.

Ma kiếm hút sạch huyết dịch của đầu Hắc Dực Tích, sau đó liền hóa thành một đạo huyết quang, một lần nữa bay trở về trong tay Ninh Tiểu Xuyên.

- Đây chính là thủ đoạn của kiếm tiên trong truyền thuyết a, tâm niệm vừa động, giết địch ngoài ngàn dặm.

Ninh Tiểu Xuyên tương đối hài lòng với lực lượng của Ma kiếm, có thể rõ ràng cảm thấy linh tính của Ma kiếm càng lúc càng mạnh, Vỗ Hồn Kiếm Ấn có thể tạo thành một tòa Hư thế giới nho nhỏ bên trong thân kiếm.

Đây chính là thân kiếm trong Ma kiếm, sản sinh ra Hư thế giới.

Mặc dù không gian của Hư thế giới còn rất nhỏ hẹp, chưa tới mười mét vuông, thế nhưng, điều này đã thực sự khiến cho Ma kiếm chính thức trở thành một kiện Tiên Thiên Huyền Khí cửu phẩm.

Tiên Thiên Huyền Khí cửu phẩm có uy lực cường đại hơn Hậu Thiên Huyền Khí cửu phẩm rất nhiều, hơn nữa còn có không gian phát triển rất lớn, tương lai rất có thể sẽ trở thành Chí Tôn Hoàng Khí.

- Ta tin rằng không gian Hư thế giới bên trong Ma kiếm nhất định sẽ càng lúc càng lớn hơn, uy lực cũng mạnh hơn, phát triển thành Chí Tôn Hoàng Khí, thậm chí là Thứ Thần Khí trong truyền thuyết. Ồ? Sau khi Ma kiếm hấp thu huyết dịch của Hắc Dực Tích, dường như Hư thế giới trong thân kiếm lại lớn hơn một chút rồi.

- Chẳng lẽ sau khi Ma kiếm hấp thu huyết dịch, Hư thế giới bên trong sẽ không ngừng tăng trưởng sao?

Ninh Tiểu Xuyên muốn nghiệm chứng phỏng đoán trong lòng, cho nên lại lần nữa phóng thích Ma kiếm ra ngoài, một kiếm đâm xuyên một đầu Kim Sí Quỷ Vương Hạt lục phẩm trên cây. Sau khi hấp thu huyết dịch của Kim Sí Quỷ Vương Hạt, Ma kiếm lại lần nữa trở về trong tay Ninh Tiểu Xuyên.

Quả nhiên, Hư thế giới bên trong Ma kiếm lại tăng thêm một mét vuông.

Phát hiện này khiến Ninh Tiểu Xuyên mừng rỡ vô cùng.

Cuối cùng cũng tìm ra biện pháp khác khiến cho Ma kiếm trở nên cường đại hơn rồi.

Thế nhưng, Ma kiếm muốn trở nên mạnh mẽ thì chỉ có thể không ngừng giết chóc, hút máu tươi của kẻ khác để làm cường đại bản thân.

- A Di Đà Phật, Ninh thí chủ, ngươi đã rơi vào Ma đạo rồi, lão nạp vẫn luôn có một lời muốn nói với ngươi, ngươi tu luyện Ma đạo càng nhiều thì sẽ lún càng sâu, cuối cùng hóa thành ma đầu, nếu như không quay đầu lại, tương lai ngay cả Phật tổ cũng không độ hóa được ngươi.

Đàn Càn hòa thượng đứng sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, thần sắc vô cùng nghiêm túc, hai tay chắp trước ngực, bày ra dáng vẻ đại từ đại bi.

Ninh Tiểu Xuyên thu hồi Ma kiếm vào trong cơ thể, nói:

- Phật đạo là đạo, Ma đạo cũng là đạo. Nếu đã là đạo thì tất nhiên đều tồn tại đạo lý riêng của nó, đại sư, ngươi tốt hơn vẫn tiếp tục niệm kinh đi.

- Thế nhưng, bần tăng có thể cảm thấy Ma đạo mà ngươi tu luyện càng hung mãnh hơn so với người khác, tương lai e rằng sẽ tạo thành sát kiếp vô tận, tất cả sinh linh trên thế gian đều sẽ chết dưới thanh Ma kiếm kia.

Ánh mắt của Đàn Càn hòa thượng lại càng nghiêm túc hơn, tựa như đã nhìn thấu tương lai của Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên không khỏi thoáng nhìn qua Đàn Càn hòa thượng, thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ hòa thượng này đã nhìn ra ta tu luyện Diệt Thế Đạo?

- Đương nhiên, nếu như bần tăng đã ở đây, tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn ngươi biến thành ma đầu.

Trên mặt Đàn Càn hòa thượng lộ ra nụ cười tường hòa, chậm rãi lấy ra một viên Phật châu to bằng nắm tay từ trong ống tay áo, nói:

- Ninh thí chủ, ma khí trên người ngươi càng ngày càng nặng, nhất định sẽ ảnh hưởng tới tinh thần của ngươi, ở chỗ lão nạp có một viên Phật châu trấn ma lấy từ Thánh Địa Phật giáo “Đại Nhật Cực Lạc cung” ở Tây phương. Thực ra, lão nạp vẫn cảm thấy ngươi có duyên phận rất sâu với Phật châu này, lão nạp liền quyết định nhịn đau bỏ qua thứ mà bản thân yêu thích, bán cho ngươi với giá 100 vạn Huyền thạch. Ngươi nên biết viên Phật châu trấn ma này rất trân quý, nếu là người khác, đừng nói là 100 vạn Huyền thạch, cho dù bỏ ra 1000 vạn Huyền thạch trước mặt bần tăng thì bần tăng cũng sẽ không bán cho hắn. Phật châu chỉ bán cho người hữu duyên mà thôi.

Ánh mắt của Đàn Càn hòa thượng rất nóng bỏng, khẽ gật đầu với Ninh Tiểu Xuyên một cái.

Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy lời này của hắn quả thực nghe rất quen tai, dường như trước kia đã từng nghe qua rồi vậy.

Chẳng qua, Ninh Tiểu Xuyên quả thật có vài phần lo lắng với Diệt Thế Đạo mà mình đang tu luyện.

Tuế Hàn Vũ đã sớm nói với hắn, tu luyện đạo này cực kỳ hung hiểm, chỉ cần có chút không cẩn thận thì sẽ bị tan thành tro bụi.

Ninh Tiểu Xuyên nghi hoặc nhận lấy viên Phật châu, cầm trong tay cảm thấy mát lạnh, bề mặt có chút thô ráp, liền lợi dụng tâm thần để thăm dò viên Phật châu.

Đây rõ ràng là một viên Phật châu còn bình thường hơn cả Phật châu bình thường.

Dùng Ngư Lan mộc đánh bóng mà thành, thập phần bình thường, không có bất kỳ linh khí nào.

Ninh Tiểu Xuyên ném trả Phật châu cho Đàn Càn hòa thượng, độ tín nhiệm đối với hòa thượng này lại giảm đi rất nhiều, nói:

- Viên Phật châu này quả thực quá quý giá, vãn bối không thể nhận, hay là tiền bối hãy “bán” cho người hữu duyên khác đi thôi.

- Haizz, đừng mà… Ngươi hãy cẩn thận nhìn lại một lần nữa đi…

Đàn Càn hòa thượng cũng không nhụt chí, tiếp tục chào hàng Phật châu cho Ninh Tiểu Xuyên.

Grào...

Tư Đồ Cảnh ngồi xếp bằng trên đuôi của Song Đầu Thạch Thú, bề mặt làn da đột nhiên căng phồng lên, tựa như hóa thành một viên nhục cầu, khí kình toàn thân không ngừng chuyển động, cuối cùng tràn về phía cổ họng, hóa thành một tiếng thét dài, từ trong miệng thổ ra, quả thực giống hệt như “long ngâm thương hải, hổ khiếu sơn hà”.

Thân hình Song Đầu Thạch Thú khẽ run lên, cảm thấy khí kình trong cơ thể Tư Đồ Cảnh bạo phát, lập tức dừng bước.

Tư Đồ Cảnh thét dài một tiếng, nội kình ẩn chứa trong nguyên khí Võ Đạo chấn vỡ cây cối trong phạm vi mấy chục mét xung quanh, biến tất cả thành bột mịn.

Ninh Tiểu Xuyên cũng hơi kinh hãi, chợt cười lớn, nói:

- Chúc mừng Tư Đồ huynh tu vi Võ Đạo đã trở lại đỉnh phong, từ nay về sau sẽ giống như tiềm long xuất hải, không người nào có thể kháng cự.

- Cho dù không người nào có thể kháng cự thì Ninh huynh cũng nhất định có thể chặn trước mặt ta. Ồ? Có một luồng khí tức Huyền thú cường đại đang hướng về bên này phóng tới, 300 dặm, 250 dặm, 200 dặm, 100 dặm… Đến rồi!

Tư Đồ Cảnh đột nhiên nhìn về phía Tây.

Tại phía tây, trên đỉnh một tòa núi cao hơn 3000 mét, mọc rất nhiều tùng mộc cổ xưa.

Một nam tử vừa thấp vừa béo đứng trên đỉnh núi, hai tay cầm một cái Lang Nha Bổng thô to, đôi mắt sáng ngời hữu thần, nhìn chằm chằm vào Song Đầu Thạch Thú bên dưới.

Sau khi hắn nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên đứng trên lưng Song Đầu Thạch Thú, lập tức cười ha hả, nói:

- Bà nội nó, xem như tìm được ngươi rồi. Ninh Tiểu Xuyên, ngoan ngoãn theo ta trở về gặp Đại Vương, bằng không thì ta chỉ có thể cường hành đem ngươi trở về mà thôi.

Tư Đồ Cảnh nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Đầu Huyền thú cao cấp đó có thân phận gì? Dường như nó biết ngươi thì phải?

Trên thân đại hán thấp lùn béo tròn kia mang một luồng thú khí cường hoành, hiển nhiên là một đầu Huyền thú cao cấp hóa thành hình người.

- Là một đầu Huyền thú cửu phẩm dưới trướng của Thanh Tước Vương, tên là Thiền Thừ. Chẳng qua nó vừa mới tấn thăng thành Huyền thú cửu phẩm, tu vi đại khái tương đương với Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ chín, tuy nhiên nó lại có thể chất cường đại của Huyền thú, cho dù giao phong với Võ giả Nhất Bộ Thiên Thê thì cũng sẽ không dễ dàng thất bại.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ, đầu Huyền thú này thật kiên nhẫn, không biết nó đã chờ trong Đại Hoang bao lâu rồi?
Bình Luận (0)
Comment