Thần Ma Thiên Tôn

Chương 683

- Quang Minh Thánh Thổ! Hoa Thanh Liên.

Một bạch y nam tử dáng người cao gầy tiếu sái ung dung bước ra từ trong rừng, chân không chạm đất, một tầng bạch quang đỡ dưới chân hắn, giống như giẫm trên một lớp lụa trắng vậy.

Phía sau hắn còn có một nam một nữ.

Nam là một người đầu trọc, mặt tròn, tai to, ngực trần, mặt lúc nào cũng tươi cười.

Nữ là một thiếu nữ tầm mười bảy mười tám tuổi, tóc buộc đuôi ngựa, tuổi còn nhỏ nhưng tu vi không hề thấp, cơ thể tỏa ra nguyên khí rất mạnh mẽ.

Nam tử tuấn dật chân không chạm đất kia chính là Hoa Thanh Liên mà trước đó Ninh Tiểu Xuyên từng gặp một lần.

Phía sau hắn là tiểu sư muội và Lỗ sư huynh của Quang Minh Thánh Thổ.

Để cứu những tu sĩ nhân loại bị áp giải đó, Quang Minh Thánh Thổ tử thương vô số, chỉ có ba người họ sống sót.

Ninh Tiểu Xuyên cảnh giác, không biết đối phương là địch hay bạn. Tuy trước đó họ từng cùng chiến đấu với đại quân huyền thú nhưng đó là đối đầu với dị tộc đương nhiên phải cùng chống địch.

Nhưng cuộc chiến nội bộ giữa nhân loại chưa từng dừng lại, đôi khi còn tàn nhẫn hơn cả với dị tộc.

Hoa Thanh Liên tay cầm pháp trượng màu trắng, động tác nho nhã, giọng nói nhẹ nhàng dễ nghe:

- Đa tạ đạo hữu vừa rồi ra tay tương trợ giúp hàng ức vạn tu sĩ thoát chết, Hoa mỗ vô cùng cảm kích!

- Không cần nói lời cảm tả, vốn là việc ta nên làm.

Ninh Tiểu Xuyên hơi nhíu mày, cứ cảm thấy giọng của Hoa Thanh Liên có chút… ái.

Tuy dễ nghe nhưng lại không có sự mạnh mẽ sang sảng của một nam tử nên có.

Sau trận chiến vừa rồi, Ninh Tiểu Xuyên vốn cảm thấy Hoa Thanh Liên là một nam tử rất có huyết tính, nhưng lúc này thì… hắn lại thấy nghi ngờ rồi.

Ninh Tiểu Xuyên quan sát Hoa Thanh Liên ở cự ly gần, chỉ thấy hắn có hàng lông mày mảnh mà dài, hai mắt trong veo, đường nét trên gương mặt hoàn hảo, hơn nữa còn tạo cho người ta cảm giác âm nhu. Dù sao thì cũng là tuấn lãng quá mức, có chút không giống nam nhân!

Ninh Tiểu Xuyên không kìm được nhìn xuống nơi yết hầu của Hoa Thanh Liên, vừa nhìn thì càng giật thót, cổ hắn rất mảnh, da trắng mịn.

Quan trọng nhất là hắn không có yết hầu!

Ninh Tiểu Xuyên càng chắc chắn với phán đoán của mình, nói:

- Hoa Thanh Liên, tuyệt đại phong hoa, như đóa thanh liên không vướng bụi trần, thanh khiết không tì vết, đúng là tên hay! Không ngờ Quang Minh Thánh Thổ, ngoài Quang Minh Thánh Nữ ra còn có tuyệt đại giai nhân như Hoa cô nương đây

Hoa Thanh Liên khựng lại rồi nở nụ cười thích thú dị thường:

- Các hạ hiểu nhầm rồi, tại hạ không phải nữ ăn mặc nam trang. Đúng rồi, vẫn chưa thỉnh giáo quý danh của các hạ? Các hạ dường như quen biết Thánh Nữ của Quang Minh Thánh Thổ bọn ta?

Không phải nữ mặc nam trang?

Ninh Tiểu Xuyên thấy Hoa Thanh Liên nghiêm túc như vậy, quan sát lại một lần nữa, không kìm được hít vào một hơi khí lạnh, gan bàn chân bốc lên hàn khí, đúng là sợ hãi như gặp quỷ!

Thiên hạ lại có nam tử tuấn mỹ như vậy sao? Ninh Tiểu Xuyên đúng là có chút tự ti không bằng được như vậy.

Nam nhân như vậy tuyệt đối là sống nhờ mặt tiền, từng giây từng phút mê hoặc hàng nghìn hàng vạn nữ tử. Nhưng tu vi của hắn thì thâm sâu khó lường, ngay cả đại yêu cũng giết được, có thể gọi là nghịch thiên.

Loại người này còn có khuyết điểm gì không?

Chỉ có thể khiến người ta cảm thán, ông trời đúng là quá thiên vị hắn rồi!

Ninh Tiểu Xuyên cười khan hai tiếng:

- Ninh Tiểu Xuyên, từng có duyên gặp mặt Quang Minh Thánh Nữ một lần ở Thiên Đế Sơn.

- Thì ra là đệ tử Thiên Đế Sơn, với tu vi của Ninh công tử, chắc hẳn phải nằm trong tốp ba người đứng đầu lớp trẻ Thiên Đế Sơn?

Hoa Thanh Liên không hề lạnh lùng mà cho người ta cảm giác rất thân thiện.

Chỉ là… giọng hắn rất giống nữ tử, khiến Ninh Tiểu Xuyên có chút không chịu nổi, toàn thân nổi da gà.

Hơn nữa khi hắn cười còn có một sự nhu mỹ giống như nữ tử phong hoa tuyệt đại đang cười với Ninh Tiểu Xuyên.

Cũng may là Ninh Tiểu Xuyên, chứ nếu là nam tử khác e là đã bị mê hoặc thần hồn điên đảo, nào có quan tâm rốt cuộc Hoa Thanh Liên là nam hay nữ?

Quá nguy hiểm!

Ninh Tiểu Xuyên thấy lạnh người, cố gắng khống chế cảm xúc của mình, bình tĩnh nói:

- Chút tu vi của tại hạ trước mặt Hoa công tử căn bản không đáng nhắc đến. Nếu không có việc gì, tại hạ xin cáo từ!

- Khoan đã! Lẽ nào Ninh công tử không muốn biết Thánh Ngư Tộc áp giải những tu sĩ nhân loại kia đi đâu?

Hoa Thanh Liên hơi nhíu mày, không ngờ Ninh Tiểu Xuyên chưa nói được mấy câu đã muốn rời đi rồi.

Hắn tiếp tục nói chuyện với Ninh Tiểu Xuyên là vì đây là việc rất quan trọng.

Ninh Tiểu Xuyên có thể cảm nhận được Hoa Thanh Liên không có địch ý, đồng thời hắn cũng rất tò mò rốt cuộc Thánh Ngư Tộc đang giở trò gì.

Ninh Tiểu Xuyên dừng bước, nói:

- Hoa công tử biết chuyện gì sao?

- Chúng ta ngồi xuống rồi từ từ nói.

Hoa Thanh Liên vung pháp trượng, bắn ra một trùm thánh quang màu trắng.

Khi ánh sáng tan đi, một tòa thần điện bạch ngọc hiện ra, cột điêu khắc bạch ngọc, giả sơn linh trì, thác chảy, ngay cả tường cũng tỏa ra bảo quang nhu hòa.

- Tiểu Quang Minh Điện!

Ninh Tiểu Xuyên nhìn bạch ngọc thần điện chăm chăm, ánh mắt có vài phần kinh ngạc, xem ra địa vị của Hoa Thanh Liên ở Quang Minh Thánh Thổ rất không tầm thường.

Hoa Thanh Liên cười:

- Đúng vậy, đây đúng là một trong tám tòa Tiểu Quang Minh Điện của Quang Minh Thánh Thổ. Ninh Tiểu Xuyên, mời!

Hoa Thanh Liên mời Ninh Tiểu Xuyên vào trong điện, lấy ra một hũ bảo tuyền, rót đầy chén đưa cho Ninh Tiểu Xuyên, cười nói:

- Ninh công tử, mời thử nước suối ta cất giữ lâu nay. Đây không phải thứ linh tuyền phổ thông có thể so sánh đâu.

Ninh Tiểu Xuyên nhận lấy chén ngọc, đưa lên trước mũi ngửi một chút, mặt lộ vẻ vui mừng:

- Khai Linh Trí Tuyền! Truyền thuyết đây là loại tuyền thủy chảy từ trên Khai Linh Cổ Sơn, có thể trợ giúp ngộ đạo, vô cùng quý giá. Nhưng nghe nói một nghìn năm trước Trí Tuyền tuyền thủy ở Khai Linh Cổ Sơn đã cạn rồi.

Hoa Thanh Liên cười:

- Ninh công tử không hổ là thiên tài trong lớp người trẻ tuổi, chỉ ngửi một cái đã biết đây là Khai Linh Trí Tuyền. Tuyền nhãn của Trí Tuyền tuy đã khô cạn từ nghìn năm trước nhưng cũng có một số thứ được lưu giữ. May mắn là hoa mỗ thu thập được tám hũ.

Ninh Tiểu Xuyên uống một ngụm, huyết dịch toàn thân sôi sục, lỗ chân lông toàn thân mở rộng tạo cảm giác vô cùng sảng khoái, huyết mạch như được tẩy rửa một lượt.

Chỉ uống một ngụm đã tăng ba đạo Diệt Thế Quy Tắc và ba đạo Đại Địa Quy Tắc. Quả nhiên có thể trợ giúp ngộ đạo, đầu óc tỉnh táo, những điều còn chưa rõ về các loại tu luyện trước kia đều trở nên rõ ràng.

Cảm giác này vô cùng kỳ diệu!

Ninh Tiểu Xuyên đặt chén ngọc xuống, bình tĩnh nói:

- Hoa công tử, giờ chúng ta có thể nói chuyện chính chưa?

- Không vội, không vội. Hiếm khi gặp được một người biết thưởng tuyền. Chúng ta cứ từ từ thưởng thức.

Hoa Thanh Liên Hoa Thanh Liên rất say sưa, sau khi uống Khai Trí Tuyền Thủy toàn thân phát sáng, sau lưng còn có vòng sáng thần thánh.

Hoa Thanh Liên đúng là người có tâm cảnh vô cùng bình tĩnh, giống như mặt linh hồ không gợn sóng, khiến người khác không thể nhìn thấu được.

- Cũng không biết người của Thiên Đế Sơn có gì tốt? Hoa sư huynh lại mời hắn Khai Linh Trí Tuyền mình cất giữ, có phải hơi coi trọng hắn quá rồi không?

Tiểu sư muội kia đứng ở phía xa lầm bầm, rất ganh tị với Ninh Tiểu Xuyên.

Ở Quang Minh Thánh Thổ, Hoa sư huynh trước nay đều ẩn dật ít khi ra ngoài, tham ngộ thiên đạo, cảm ngộ tự nhiên, rất ít người có tư cách nói chuyện với huynh ấy.

Không biết có bao nhiêu sư tỷ sư muội coi hắn là người tình trong mộng, được đứng từ xa nhìn hắn cũng đã xúc động đến tai đỏ lựng.

Tiểu sư muội lần đầu tiên thấy có người ngồi ngang hàng với Hoa sư huynh như vậy, hơn nữa lại còn được uống Khai Linh Trí Tuyền, đương nhiên là ngưỡng mộ vô cùng.

Lỗ sư huynh cười:

- Tu vi của Ninh Tiểu Xuyên đúng là rất cao, rất ít người trẻ tuổi sánh được với hắn. Hơn nữa còn khống chế được Lục Tí Bạo Long, điều động Đại Địa Quy Tắc, như vậy là có tư cách ngang hàng với Hoa sư huynh rồi.

- Tên tiểu tử của Thiên Đế Sơn đó đúng là rất mạnh, có lẽ trong lớp trẻ cũng chỉ có Hoa sư huynh mới mạnh hơn hắn.

Tiểu sư muội gần như sùng bái Hoa Thanh Liên tới mù quáng, căn bản không tin thế gian này có ai hơn Hoa Thanh Liên.

Vừa uống Khai Linh Trí Tuyền, Hoa Thanh Liên vừa thận trọng nói:

- Trận chiến giữa nhân tộc và các chủng tộc yêu thú từ xưa tới giờ chưa bao giờ kết thúc. Đừng thấy nhiều nền văn minh nhân loại đều thái bình thịnh thế, nhưng chỉ cần trong đại hoang có vị chúa tể nào đó có ý đồ, hạ lệnh một cái là không quá một tháng, một nền văn minh có thể sụp đổ.

- Ngay trước đây không lâu ta đã tận mắt thấy hơn mười nền văn minh nhân loại bị hủy diệt. Hàng trăm triệu người chết thảm, trở thành thức ăn cho huyền thú. Những người tu luyện ra huyền khí thì bị bắt.

Ninh Tiểu Xuyên tâm trạng có phần nặng nề:

- Chính là những tu sĩ nhân loại chúng ta từng thấy?

Hoa Thanh Liên gật đầu:

- Ta vốn không muốn cứu họ, vì ta biết cơ hội gần như không có. Nhưng lại không nỡ nhìn nhiều tu sĩ như vậy thành tế phẩm cho huyền thú.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Quang Minh Thánh Thổ có mười một vị nội môn đệ tử bị chết thảm. Ai cũng là anh kiệt, nhưng chỉ cứu được hơn hai mươi vạn tu sĩ yếu ớt. Hơn nữa những tu sĩ chạy thoát rất có thể không thoát được ra khỏi đại hoang mà vẫn chết trong mồm huyền thú. Ngươi hối hận rồi?

Hoa Thanh Liên nhìn Ninh Tiểu Xuyên, lắc đầu cười:

- Trận chiến giữa các chủng tộc chắc chắn phải có hy sinh, chỉ có dũng cảm tiến lên phía trước chứ không có đáng giá hay không. Ta chưa bao giờ làm việc mình sẽ hối hận, cho dù hôm nay ta chết trong bụng bọn yêu thú thì cũng tuyệt đối không hối hận.

Ninh Tiểu Xuyên lộ ý cười:

- Mời một chén!

- Mời!

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ngươi vẫn muốn đi giết yêu thú, vẫn muốn cứu người?

Hoa Thanh Liên lắc đầu:

- Giết không hết, cũng không cứu hết được. Ninh công tử, ngươi biết Thánh Ngư Tộc áp giải những tu sĩ đó tới đâu không? Họ đều bị Thánh Ngư Vương cống nạp cho Phạm Hống Yêu Hoàng làm tế phẩm.

- Không chỉ là Thánh Ngư Vương, 36 vị thú vương đều sẽ thu thập một lượng lớn tu sĩ nhân loại làm tế phẩm dâng lên Phạm Hống Yêu Hoàng.
Bình Luận (0)
Comment